Mãi đến khi xe bò đi xa rồi Trúc Lan mới quay lại sân, lòng nhẹ nhõm, sắc mặt cũng tốt lên, biết Vũ Xuân không đi được, cân nhắc xem buổi tối phải làm món gì.
Từ trong túi áo lấy ra 20 đồng: "Đi nhà Tôn đồ tể mua một cân thịt ba chỉ, nếu có móng heo thì mua hai cái móng heo quay về, nếu như không có móng heo thì mua thịt hết.
"Lý thị vừa đẩy địa vị của bà bà lên chóp đỉnh, hiển nhiên không dám trách móc lời của bà bà, nói mua thịt cho mọi người ăn, nàng ta mới sẽ không hỏi ngu ngốc đâu: "Được nương.
"Bởi vì, thôn Chu gia là một cái thôn lớn mười dặm tám thôn, cũng là nơi mà người trong họ của Chu gia tu tập, hai mươi năm trước hai phần ba đều là họ Chu, thời kì cuối triều đại cộng thêm chiến tranh loạn lạc, có không ít người ở lại thôn Chu gia, những họ khác mới nhiều thêm.
Cho nên người bán hàng rong chăm chỉ đi khắp hang cùng ngõ hẻm của thôn Chu gia, sự bố trí của thôn cũng rất cao, có đồ tể bán thịt, nhưng mà mỗi cân đắt hơn năm văn tiền so với ở huyện thành, chỉ là đi vào trong thành phải ngồi xe bò, mua một hai cân thịt đều mua ở trong thôn.
Trong thôn còn có một phường đậu hũ, không sai chính là phường đậu hủ, không nên xem thường trí tuệ của người cổ đại, đậu hủ đã có từ thời nhà Hán.
Trúc Lan có chút thèm ăn đậu hủ, còn có sữa đậu nành, mỗi ngày một ly sữa đậu tốt cho sức khỏe.
Lý thị trở về rất nhanh, cả mặt hớn hở: "Nương, hôm nay có móng heo.
"Trúc Lan nuốt nước miếng, hoa sen hầm móng heo: "Được, được, buổi tối hầm móng heo, ngươi thu dọn trước đi.
"Lý thị cũng không ngu, vừa nhìn cái dáng điệu này thì đã biết Dương Vũ Xuân sẽ không đi: "Nương, thịt ba chỉ làm cái gì?"Trúc Lan muốn ăn ớt xào thịt, cuối cùng lại nhớ đến cháu trai cháu gái trong nhà, đứa trẻ quá nhỏ: "Khoai tây hầm thịt ba chỉ, cắt thịt nhỏ một chút.
"Lý thị định bỏ nhiều khoai tây, nàng ta cũng có thể ăn nhiều thêm mấy miếng: "Gà mái gà thì sao?""Trong nhà có một cái nồi đất lớn, gà mái một nửa hầm canh gà, một nửa băm nhuyễn, mấy ngày trước không phải đã hái nấm sao hầm nấm ăn, lại xào một chút cải trắng là được rồi, đúng rồi mỡ gà rán ra cất đi.
"Nước bọt của Lý thị chảy không ngừng, thức ăn hôm nay cũng sắp giống thức ăn năm mới rồi, trong lòng có chút ê ẩm, nhưng mà nghĩ tới đống vải lại bình tĩnh lại: "Được nương.
""Món chính thì ta sẽ đi lấy nửa tô bột mì trộn với bột ngô hấp thành bánh bao bột ngô.
""Được.
"Trúc Lan không phải người xa xỉ một cách mù quáng, bởi vì hũ đựng lương thực trong phòng thật sự có không ít lương thực, chiến tranh loạn lạc tới những người từng chịu đói không chỉ yêu tiền, mà càng yêu lương thực cho nên ai cũng đều có thuộc tính của chuột.