Con Gái Nuôi! Ta Yêu Em

Chương 17




Hàn Thần Hạo bế cô nhẹ nhàng đặt lên xe rồi chiếc xe từ từ lăn bánh ra khỏi Hàn gia, cứ thế chiếc xe chở hắn và cô lao nhanh trong màn đêm đầy tuyết, sau khoảng 1 tiếng thì chiếc xe ấy dừng ngay trong một căn biệt thự rộng lớn nằm cận ngoại ô thành phố.

Bước xuống xe, hắn bế cô đi vào trong ở đây có rất nhiều vệ sĩ không chỉ vậy căn biệt thự này nhìn đâu cũng thấy lắp camera, khi đi vào trong thì một người phụ nữ khoảng chừng 50 tuổi đứng trước cúi chào hắn rồi lên tiếng:

"Cậu chủ... mọi thứ tôi đã chuẩn bị xong... cậu cứ yên tâm để cô chủ lại đây."

Hắn nghe người phụ nữ đó nói xong thì gật đầu rồi bế cô đi thẳng lên lầu hướng về phòng ngủ, đặt nhẹ cô lên chiếc giường lớn cẩn thận đắp chăn lên người cô cúi xuống hôn lên trán cô một cái mà thì thầm nói:

"Ngoan ngoãn ở đây... sau khi ta giải quyết công việc cong sẽ đến đón em trở về Hàn gia... sau đó chúng ta đường đường chính chính mà công khai quan hệ."

Lý do cho dù hắn có đem cô đi đến nơi nào thì cô chẳng hề biết chút gì vì lúc khi đưa cô lên xe hắn đã cho cô uống một phần nhỏ của thuốc ngủ nên hắn mới có thể dễ dàng đưa cô đến được nơi này.

Hàn Thần Hạo có tính chiếm hữu rất cao vì hắn nghĩ chỉ khi đưa cô rời xa thành phố một chút thì hắn mới có thể yên tâm ra tay kết liễu Trần Tuấn Triệt, có thể nói hắn chính là muốn không cho cô gặp lại anh.

Sự nhẫn tâm và thâm độc này của hắn chỉ có ột nguyên nhân chính là vì cô, tất cả mọi thứ hắn làm đều xuất phát từ tính chiếm hữu cô một cách độc tài nhất có thể.

Sau khi hắn nói xong thì rời đi nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại rồi đi xuống dưới nhà, hắn chậm rãi đến sofa ngồi xuống đưa mắt nhìn lên lầu rồi lại nhìn người phụ nữ ấy mà lạnh giọng nói:

"Cô ấy xảy ra chuyện gì thì phải lặp tức báo lại cho tôi ngay... còn nữa không được phép của tôi thì không ai được để cô ấy rời khỏi đây có rõ chưa?"

Người phụ nữ kia nghe hắn nói vậy thì cũng nhanh chóng đáp:

"Cậu chủ yên tâm... cô chủ đã có tôi chăm sóc cho cô ấy rồi... cậu đừng lo."



Căn dặn xong thì hắn cũng rời khỏi đây, khi thấy hắn đã đi thì người phụ nữ kia chỉ biết lắc đầu mà lẩm bẩm:

"Tội nghiệp cho một cô gái mới trưởng thành."

Người phụ nữ này là quản gia Lưu trước giờ chỉ có bà và một số người làm ở đây, còn về căn biệt thự này hắn đã cho người xây dựng vào bốn năm trước vì hắn muốn nếu có thể thì về nhà bản thân hắn muốn ở đây nhưng thật không may là hắn phải sử dụng nó sớm hơn một chút để nhằm giam lỏng Dương Nhược Uyển con gái nuôi của hắn... không bây giờ chính là giam lỏng người mà hắn yêu thương nhất.

Sáng hôm sau, cô thức dậy khi mở mắt ra thì thấy bản thân mình đang nằm trong một căn phòng có bày trí khác lạ nhưng nó cũng có phần giống với căn phòng của Hàn Thần Hạo, lúc này cô có phần hoang mang liền bật dậy định đi tìm hiểu thì cơn đau ở hạ thân làm cho cô phải té xuống nền nhà lạnh lẽo.

Cố gắng một chút cô đi vào nhà vệ sinh xong thì đưa tay mở cửa bước ra khỏi phòng đưa mắt nhìn xung quanh thì ở đây hoàn toàn khác với Hàn gia cô liền đi xuống lầu thì thấy quản gia Lưu liền lên tiếng hỏi:

"Bà là ai... còn nữa tại sao tôi lại ở đây chứ?"

Quản gia Lưu nghe thấy giọng cô liền xoay người lại rồi nở nụ cười hiền lành mà lên tiếng đáp:

"Cô chủ... tôi là quản gia Lưu... còn đây là căn biệt thự riêng của cậu chủ..."

Cô nghe quản gia Lưu nói vậy thì nhíu này sau đó lên tiếng hỏi tiếp:

"Cậu chủ của các người là..."

"Là Hàn Thần Hạo thưa cô chủ..." ( quản gia Lưu nhanh đáp)