Côn Luân Ma Chủ

Chương 1489. Chuyện trước trận tỷ võ 2




Đây là quán rượu để ăn cơm uống rượu, bố trí hùng vĩ trang nghiêm như vậy làm gì? Mất cả cảm giác thèm ăn.

Ba tầng cuối cùng của Cửu Tầng Lăng Tiêu Tháp không mở cho người ngoài, chỉ có giới cao tầng của Lăng Tiêu Tông mới có thể đi vào.

Cho nên Lục Tam Kim dẫn thẳng mọi người lên tầng sáu.

Sau khi gọi một đống đồ ăn, Lục Tam Kim giới thiệu: “Đám người Lăng Tiêu Tông này rõ là nhàm chán, làm đồ ăn cũng vậy.

Món nào cũng cực kỳ thô kệch, không có chút kỹ thuật nào, ưu điểm duy nhất là tất cả nguyên liệu đều là sơn hào hải vị trong Đế La Sơn Mạch, nếu may mắn còn có thể ăn thịt hung thú cấp cao.”

Nói đoạn, Lục Tam Kim liếc mắt nhìn xung quanh, nháy mắt ra hiệu rồi nhỏ giọng nói: “Bây giờ là lúc hai phái tỷ võ, nếu là lúc bình thường nơi này còn có ca cơ vũ cơ ở bên ngoài tới biểu diễn.

Nói là ca cơ vũ cơ nhưng thực ra gặp tuấn kiệt trẻ tuổi, tự tiến cử giường chiếu cũng là chuyện bình thường.

Sở huynh và Ngân Linh Tử đạo huynh là quá đủ tư cách, chắc bây giờ vẫn còn một số ca cơ vũ cơ chưa đi, có cần ta tìm vài người giúp các ngươi không?”

Ngân Linh Tử mỉm cười lắc đầu nói: “Tiểu đạo không gần nữ sắc.”

Lục Tam Kim kinh ngạc nói: “Đạo môn các ngươi cũng chú ý mấy thứ này từ bao giờ vậy? Bắt chước đám lừa trọc ở phía tây à?”

Ngân Linh Tử lắc đầu nói: “Nhị sư thúc nói, sư thúc bảo nữ nhân đều là hổ cái, không chạm được, cũng không thể chạm được.

Ải tình ái là khó vượt qua nhất, như hàng long  phục hổ, không có tâm cảnh như vậy thì đừng qua cửa ải ái tình!”

Lục Tam Kim vuốt mũi nói: “Thật ra có thể không bàn chuyện tình cảm mà chỉ cần tiền, chỉ đơn giản là quan hệ thể xác thôi.”

Ngân Linh Tử tiếp tục lắc đầu nói: “Nhị sư thúc còn nói, nhục dục chốn hồng trần là thứ dễ làm tâm cảnh lạc lối nhất, có dục mà vô tình là loại tầm thường.

Hai chữ tình dục, tình trước dục sau, chớ làm điên đảo.”

Lục Tam Kim phục hẳn, rõ ràng là chuyện rất phong lưu, kết quả hắn lại ngồi thảo luận với Ngân Linh Tử chững chạc đàng hoàng.

“Nhị sư thúc của ngươi đúng là kỳ tài, nghe nói Linh Bảo Quan hay xuất hiện kỳ tài, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Lục Tam Kim đưa mắt nhìn sang Sở Hưu nói: “Sở Hưu, ngươi có cần không? Yên tâm, chắc chắn huynh đệ ta đây sẽ chọn một người thật tốt cho ngươi. Khổ tu trong rừng rú mấy chục năm, hôm nay khó khăn lắm mới được ra ngoài, cũng nên buông thả bản thân chứ?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Ta cũng giới sắc.”

Lục Tam Kim vẻ mặt ngạc nhiên, hai tên này đều thích bắt chước đám lừa trọc phía tây?

Sở Hưu liếc hắn một cái nói: “Đừng quên mấy hôm nữa là tỷ võ rồi, trong thời điểm này lại lãng phí tinh lực lên người nữ nhân, có ổn không? Lần trước ngươi tham gia tỷ võ cũng như vậy à?”

Lục Tam Kim lúng túng ho khan một tiếng, lần tỷ võ trước hắn cũng không dám làm như vậy, vì lần đó là các chủ đích thân dẫn người đến, quản hắn rất chặt.

Nhưng lần trước hắn ra tay nặng như vậy cũng trách các chủ.

Nếu không phải các chủ quản lý hắn nghiêm ngặt như vậy, khiến hắn nghẹn một bụng lửa, hắn đã chẳng ra tay nặng như vậy trong lúc tỷ võ.

Đang lúc Lục Tam Kim định nói gì đó, một giọng nói đột nhiên vang lên.

“Dù sao kết quả cũng là thua, trước khi tỷ võ có làm gì mà chẳng được, sao phải căng thẳng như vậy.”

Sở Hưu khẽ cau mày, còn chưa thấy bộ dạng của người vừa lên tiếng, nhưng vẻ cuồng ngạo và phách lối trong giọng điệu của hắn đã đập thẳng vào mặt.

Hơn nữa giọng điệu của người này không chỉ là phách lối và cuồng vọng không có đầu óc, mà là cực kỳ tự tin.

Sở Hưu rất không thích giao tiếp với loại người này, vì bình thường cách suy nghĩ của bọn chúng đã chẳng giống với người bình thường, rất dễ hành động cảm tính.

Nhưng nghe giọng nói này, sắc mặt Lục Tam Kim lại lập tức sầm xuống.

“Hiên Viên Vô Song! Sao tên này lại ở đây? Thật đáng ghét!”

Sở Hưu nhíu mày, Hiên Viên? Đây là lần đầu tiên y nghe thấy dòng họ hào nhoáng như vậy.

Khi Sở Hưu thấy Hiên Viên Vô Song, y cũng đoán được rốt cuộc đối phương là người ra sao.

Đúng là kiêu ngạo cuồng vọng tới mức không để bất cứ ai trong mắt.

Nhưng, đối phương cũng có tư cách và thực lực để làm vậy.

Sở Hưu đồng tu Chân Hỏa Luyện Thần và chân hỏa luyện thân, căn cơ và thực lực có thể sánh ngang với cường giả Thiên Địa Thông Huyền.

Nhưng đó chỉ là so với võ giả vừa bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, còn không tính Lăng Vân Tử, còn lại phần lớn mọi người vẫn có lực lượng và căn cơ cao hơn Sở Hưu.

Nhưng trong cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, Sở Hưu chưa từng thấy ai có lực lượng và căm cơ cao hơn y, kể cả Đông Hải Kiếm Thánh Khang Động Minh cũng không.

Còn bây giờ Sở Hưu đã thấy, căn cơ và lực lượng của Hiên Viên Vô Song này thậm chí không thua Sở Hưu.

Lục Tam Kim ở bên cạnh bí mật truyền âm cho Sở Hưu nói: “Sở huynh, cẩn thận một chút với tên trông như kiểu tinh thần có vấn đề này, tuy trên thực tế đúng là tinh thần hắn có vấn đề thật.”

Sở Hưu truyền âm hỏi: “Hắn họ Hiên Viên? Hậu duệ của Nhân Hoàng?”

Ở hạ giới, Sở Hưu chưa từng thấy họ Hiên Viên, nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết thời thái cổ, nghe nói khi xưa thủy tổ của nhân tộc mang họ kép Hiên Viên.

Lục Tam Kim bĩu môi nói: “Hậu duệ của Nhân Hoàng cái quái gì!

Họ này là tự hắn lấy, thậm chí tên cũng là hắn tự đặt.

Theo lời hắn, hắn là độc nhất vô nhị trên trời dưới đất, thiên hạ vô song, họ của mình không thể như những người khác được!

Người bình thường ai mà làm mấy chuyện này? Đầu óc hắn không có vấn đề thì đầu óc ai có vấn đề?

Tuy đầu óc hắn có vấn đề nhưng kẻ này thật sự là quái vật.

Nghe nói hắn là thể chất vô mạch trời sinh, toàn thân không hề có kinh mạch, vốn không thể tu luyện được chút chân khí nào.

Khi hắn vừa được dẫn về Lăng Tiêu Tông, người phụ trách thu nhận đệ tử còn bị cấp trên mắng một trận, cho là dẫn một tên rác rưởi về.

Nhưng Lăng Tiêu Tông làm việc vẫn khá phúc hậu, không trực tiếp đuổi hắn đi mà định đợi sau khi hắn thành niên mới đuổi.

Kết quả không ai ngờ dược tuy lúc đầu tên này không thể tu luyện ra chân khí, nhưng dựa vào một bộ công pháp nhập môn, hắn lại tự mở lối đi riêng, khiến lực lượng tuần hoàn trong máu thịt của cơ thể.

Hắn không có kinh mạch, nhưng máu thịt xương cốt chính là kinh mạch, bất luận là tích lũy hay vận hành cương khí đều mạnh mẽ tới mức đáng sợ. Trong các đệ tử thế hệ đó, có thể nói là không ai có thể sánh được với hắn, còn khi đó Hiên Viên Vô Song mới chưa đến mười tuổi.

Sau đó hắn được Lăng Tiêu Tông thu nhận thành truyền nhân trực hệ, có thể nói là tu vi đột nhiên tăng mạnh, bất luận vô cùng điển tịch gì tới tay hắn, hắn có thể học xong trong một canh giờ, một ngày là tiểu thành, ba ngày là lĩnh ngộ được chín phần mười thần vận!

Tuy đầu óc tên này có vấn đề, nhưng về mặt võ đạo không thể không nói hắn đúng là thiên tài.

Trước đó ta nghe nói hắn đang bế quan thử xung kích lên cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, không ngờ hôm nay lại xuất quan. Sở huynh, phải thật cẩn thận.”