Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn được kết thành, phật quang lóng lánh chiếu rọi, giới tử nạp tu di, không gian vặn vẹo, Diệt Tam Liên Thành Tiễn kia bị thủ ấn này vặn vẹo tới bùng nổ, lực lượng tản mác ra cũng đánh lui Sở Hưu hơn mười trượng.
“Lại là công pháp dị đoan của đám Thiên La Bảo Tự, đúng là đáng ghét.”
Giữa hư không hiện lên gợn sóng, một hòa thượng mặc áo đen, bên trên thêu kín các loại phù văn huyền bí, sắc mặt âm trầm xuất hiện trước mắt Sở Hưu.
Nói hắn là hòa thượng là vì đầu hắn để trọc, hơn nữa trên người đeo chuỗi tràng hạt đen nhánh.
Quả nhiên thực lực của đối phương là cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, hơn nữa dựa theo chấn động tỏa ra trên người chứng minh hắn cũng không yếu, ít nhất cũng hơn loại Thiên Địa Thông Huyền như Thương Thiên Lương và Lăng Vân Tử.
Thấy cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền hiện thân, Kha Sát và hai đệ tử Hoàng Thiên Các lập tức đóng cửa thành, mở trận pháp trốn lên trên tường thành, vừa chạy đi thông báo cho các võ giả Hoàng Thiên Các khác.
Không phải bọn họ cố ý không giúp Sở Hưu mà trong tình huống này với thực lực của bọn họ thì có xông lên cũng bị người ta giơ tay đập chết.
Sở Hưu mới nhậm chức ngày thứ hai đã thể hiện thái độ mạnh mẽ bá đạo như vậy, bọn họ có trung thành với Sở Hưu mới gọi là lạ.
Sở Hưu cũng không quan tâm tới bọn họ mà nheo mắt nhìn hòa thượng kỳ quái kia nói: “Rốt cuộc ngươi là ai? Ban đầu lúc ở Lăng Tiêu Thành nhìn trộm ta là ngươi, trước đó trên đường đi nhìn trộm ta cũng là ngươi, ta không nhớ mình đắc tội với cường giả như ngươi lúc nào.”
Hòa thượng kỳ quái kia cười quái dị nói: “Ta là cung chủ Ma Lợi Kha của Huyễn Hoặc Thiên Vương Cung, thuộc Vishnu Điện, Phạm Giáo. Tiểu tử, ta không quan tâm ngươi là truyền nhân của Cổ Tôn của chi phái nào, cũng không quan tâm ngươi có phải quận trưởng của Hoàng Thiên Các hay không. Bây giờ mau nói cho ta biết rốt cuộc ngươi học được ngọn lửa diệt thế từ đâu!”
Sau khi nghe đối phương là người của Phạm Giáo, Sở Hưu thầm nhủ không tốt, mình chủ quan rồi.
Thật ra công pháp trên người Sở Hưu đều không có vấn đề, chưa tính những công pháp hạ giới, cho dù vận dụng công pháp của Độc Cô Duy Ngã cũng có thể lấy cớ.
Y hoàn toàn có thể nói là khi sư tổ chi phái của mình giao chiến với Sở Hưu, trong lúc chém giết đã mô phỏng ra, sau năm trăm năm thôi diễn đã dần dần học được, coi như biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Nhưng trên người Sở Hưu còn có một môn công pháp khá đặc thù, đó là ngọn lửa diệt thế của Đại Hắc Thiên Thần Cung, Shiva Điện, Phạm Giáo.
Hiện giờ Phạm Giáo vẫn là đại phái ở Tây Vực, cho dù đặt lên toàn bộ Đại La Thiên vẫn là cấp bậc đỉnh phong.
Thật ra Sở Hưu cũng bị những điển tịch của Cửu Phượng Kiếm Tông lừa gạt.
Trong những điển tịch đó có giới thiệu, những cường giả tông môn của Đại La Thiên sẽ không tùy tiện tới địa bàn của người khác.
Một là diện tích của Đại La Thiên rất rộng lớn, hai là dễ gây ra hiểu lầm không cần thiết.
Ai ngờ Sở Hưu lại trùng hợp như vậy, hai vực đông tây cách nhau xa xôi mà cũng có người của Phạm Giáo tới xem lễ, còn vừa vặn chứng kiến Sở Hưu sử dụng ngọn lửa diệt thế.
Sở Hưu trầm giọng nói: “Không hỏi một tiếng đã động thủ, đây là tác phong của Phạm Giáo các ngươi à?
Sư tổ chi phái ta trong thời thượng cổ rất nổi tiếng, từng quen biết nhiều cường giả, trao đổi công pháp, biết ngọn lửa diệt thế của Phạm Giáo các ngươi cũng có gì là lạ? Đây là sư tổ của Phạm Giáo các ngươi cho sư tổ của chi phái ta.”
Ma Lợi Kha sắc mặt tối đen, trực tiếp mắng chửi: “Nói láo!
Đại Hắc Thiên Thần Cung là Phạm Giáo ta thành lập năm ngàn năm trước để đối phó với Hóa Sinh Các của Thiên La Bảo Tự.
Ngọn lửa diệt thế cũng được sáng tạo ra để khắc chế Tịnh Liên Phật Quang của Hóa Sinh Các.
Chẳng lẽ sư tổ của chi phái các ngươi còn có thể vượt thời gian, tới năm ngàn năm sau học ngọn lửa diệt thế hay sao?”
Sở Hưu lập tức im lặng, bị người ta bóc mẽ ngay trước mặt như vậy, đúng là xấu hổ.
Ma Lợi Kha lạnh lùng nói: “Nói mau, rốt cuộc ngươi học được ngọn lửa diệt thế như thế nào!
Từ năm trăm năm trước... Từ khi Đại Hắc Thiên Thần Cung không còn ở đây, truyền thừa của ngọn lửa diệt thế chỉ được một số trợ thủ của Phạm Giáo ta nắm giữ, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
Nói, có phải ngươi phát hiện Đại Hắc Thiên Thần Cung không?
Ta khuyên ngươi ngoan ngoãn nói ra, bằng không đợi ta phế bỏ tu vi của ngươi, kéo ngươi vào Huyễn Hoặc Thần Cảnh, cho ngươi trầm luân trong Luyện Ngục vô biến, đến lúc đó cảm giác chẳng hề dễ chịu đâu.
Đừng tưởng ngươi là truyền nhân của Cổ Tôn, là quận trưởng của Hoàng Thiên Các thì ta không dám động tới ngươi.
Phạm Giáo ta truy tìm tung tích Đại Hắc Thiên Thần Cung đã năm trăm năm, ta tiếp nhận việc này cũng hơn trăm năm rồi.
Bất cứ ai ngăn cản đều là kẻ địch của Phạm Giáo ta!
Võ Tiên, cũng không phải Phạm Giáo ta chưa từng giết!”
Năm trăm năm trước Đại Hắc Thiên Thần Cung mang theo manh mối mà Phạm Giáo phát hiện, đi vòng qua mấy đại phái ở Nam Vực, thử nghiệm đi vào tổ địa trong truyền thuyết rồi một đi không trở lại, không còn tin tức.
Phạm Giáo điều tra việc này đã năm trăm năm, cuối cùng đưa ra kết quả là Đại Hắc Thiên Thần Cung không vẫn lạc trong tay các đại phái ở Nam Vực, cũng không chết trong tay đám man tộc kia.
Trước khi thử đi vào tổ địa, bọn họ còn liên lạc với Phạm Giáo một lần, nhưng sau đó là không còn tin tức, vô ảnh vô tung.
Không ai biết rốt cuộc bọn họ có đi vào tổ địa thành công không, hay gặp bất trắc gì đó.
Đại Hắc Thiên Thần Cung gánh vác nhiệm vụ của Phạm Giáo, tìm hiểu các bí ẩn về tổ đị. Cho nên dẫu năm trăm năm đã trôi qua, Phạm Giáo vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm Đại Hắc Thiên Thần Cung.
Điện chủ của ba điện Brahma, Shiva, Vishnu dưới trướng cung chủ đều là cường giả Thiên Địa Thông Huyền, luân phiên tìm kiếm manh mối về Đại Hắc Thiên Thần Cung.
Hơn nữa cho dù không xét tới chuyện tổ địa, Đại Hắc Thiên Thần Cung cũng là thần cung mạnh nhất trong Phạm Giáo.
Trước đây Phạm Giáo bị Thiên La Bảo Tự áp đảo cực kỳ nghiêm trọng, cho nên các cường giả trong Shiva Điện với sức chiến đấu mạnh nhất phối hợp với nhau nghiên cứu ra ngọn lửa diệt thế, sáng tạo ra Đại Hắc Thiên Thần Cung, dùng để khắc chế Tịnh Liên Phật Quang của Thiên La Bảo Tự.
Cho nên các thần cung của Phạm Giáo, Đại Hắc Thiên Thần Cung có thực lực mạnh nhất, thậm chí cung chủ đã đạt tới cảnh giới nửa bước Võ Tiên. Ngoài ra trong Đại Hắc Thiên Thần Cung còn có năm cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.
Nhiều cường giả như vậy lại một đi không trở lại, sống không thấy người, chết không thấy xác, dù sao cũng phải có một câu trả lời.
Ma Lợi Kha tiếp nhận việc này đã hơn trăm năm, đã đi gần hết bốn vực đông tây nam bắc nhưng vẫn không có manh mối, cho nên hắn đã định về Tây Vực bàn giao lại chuyện này.
Tới Lăng Tiêu Thành quan sát tỷ võ chỉ là hắn đột nhiên nổi hứng, không ngờ lại được thấy ngọn lửa diệt thế trong trận tỷ võ!
Từ khi Đại Hắc Thiên Thần Cung mất tích, Phạm Giáo chưa từng gây dựng lại. Tuy những cung chủ vẫn có thể tu luyện ngọn lửa diệt thế, nhưng chỉ là phụ tu, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài. Vậy lai lịch ngọn lửa diệt thế trên người Sở Hưu là ở đâu, không cần nói cũng biết.
Không ngờ hắn đã chuẩn bị bàn giao lại việc này mà lại thấy manh mối, đây chính là cơ duyên mà trời cao ban cho Ma Lợi Kha hắn!
Sau khi rời khỏi Lăng Tiêu Tông, hắn luôn âm thầm đi theo Sở Hưu, nhưng có người của Hoàng Thiên Các, hắn cũng không tiện ra tay.
Dọc con đường này tuy Ma Lợi Kha có nhòm ngó nhưng cũng sợ dẫn các cường giả Hoàng Thiên Các tới nên hắn vẫn luôn nhẫn nhịn. Mãi tới khi Sở Hưu tới Thương Ngô Quận, hắn cũng xác nhận trong Thương Ngô Quận không có cường giả Thiên Địa Thông Huyền, Ma Lợi Kha mới hiện thân ra tay.