Thân là cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, cũng là người trong giới cao tầng của Hàn Giang Thành, còn là hậu bối của thành chủ Diệp Duy Không, trên người có nhiều hào quang như vậy, lúc còn trẻ Diệp Thiên Thanh cũng là thiên tài kiệt xuất, nhưng những lời nói của Sở Hưu lại đâm trúng chỗ đau của hắn, khơi gợi lên tự ti trong lòng hắn năm xưa.
Với quan hệ giữa Diệp Duy Không và Mạnh Tinh Hà năm xưa, Diệp Duy Không cũng từng có ý muốn giới thiệu đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của Diệp gia là Diệp Thiên Thanh cho Mạnh Tinh Hà, xem xem hắn có thể trở thành truyền nhân của Cổ Tôn hay không.
Nhưng kết quả là không hợp cách, thậm chí còn không cho hắn cơ hội thử nghiệm.
Mạnh Tinh Hà nể mặt Diệp Duy Không mới nhận hắn làm đệ tử ký danh, nhưng thực tế không dạy hắn bí pháp của chi phái Tinh Hà Tán Nhân, chỉ dạy cho hắn một số võ đạo thông dụng mà thôi.
Đây là chuyện Diệp Thiên Thanh canh cánh cả đời, lúc này bị một truyền nhân của Cổ Tôn ‘chính quy’ như Sở Hưu chế nhạo, lửa giận trong lòng Diệp Thiên Thanh lập tức bộc phát.
“Tiểu tử, con thuyền lớn Hoàng Thiên Các đã sắp chìm, ngươi vẫn cứng đầu không chịu nghe lời, đúng là tự tìm đường chết!”
Sau khi Diệp Thiên Thanh dứt lời, Sở Hưu đã động thủ.
Đao mang lẫm liệt như muốn xẻ đôi thiên địa này, trực tiếp chém về phía hắn.
“Không lùi thì để mạng lại, lấy đâu ra lắm lời linh tinh như vậy?”
Tuy Sở Hưu thấp hơn Diệp Thiên Thanh một cảnh giới, nhưng thật ra Diệp Thiên Thanh không quá coi thường Sở Hưu, hắn luôn coi Sở Hưu như võ giả cùng cấp.
Dù sao hắn cũng từng là đệ tử ký danh của Cổ Tôn, biết điều kiện chọn truyền nhân của những Cổ Tôn kia hà khắc tới mức nào.
Nhưng sau khi Sở Hưu chém ra đao này hắn mới phát hiện, hóa ra mình vẫn coi thường Sở Hưu.
Loại lực lượng này nội tình này, loại đao ý cường đại này, ngoài không có lĩnh vực ra thì đâu khác gì cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền?
Phất trần trong tay Diệp Thiên Thanh quét ra, bầu trời vốn quang đãng đầy ánh sao lập tức phủ đầy sương tuyết.
Gió rét lẫm liệt hóa thành kiếm khí gào thét ập tới, lĩnh vực phô bày, chỉ trong chớp mắt sát khí đã tung hoành khắp nơi.
Cùng lúc, đám người Từ Phùng Sơn cũng giao thủ với người của Hàn Giang Thành.
Thật ra về mặt thực lực, người bên Thương Ngô Quận cũng không mạnh.
Từ Phùng Sơn thì già rồi, Thẩm Phong thì bình thường, Kha Sát có lực lượng cường đại nhưng võ kỹ đơn giản, chỉ có Tần Chung miễn cưỡng chấp nhận được.
Nhưng bên Thương Ngô Quận nhiều người, tiến hành vây công, chưa chắc đã sợ phe đối thủ.
Đối mặt với một võ giả cảnh giới yếu hơn mình mà phản ứng đầu tiên của Diệp Thiên Thanh lại là bộc phát lĩnh vực của bản thân, tuy làm vậy có vẻ ỷ thế hiếp người, nhưng hiển nhiên hiệu quả là cao nhất.
Chỉ tiếc là, hắn gặp phải Sở Hưu.
Dưới tác dụng của Phá Trận Tử, lĩnh vực vốn lạnh lẽo băng hàn trúng một đao của Sở Hưu, bị một lực lượng càng thêm lạnh lẽo âm hàn trực tiếp xé rách.
Diệp Thiên Thanh thầm kinh ngạc, hắn tu luyện lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên chứng kiến tình huống quỷ dị như vậy, lĩnh vực của mình lại bị người trước mặt cưỡng ép xé rách!
Một đao mang theo khí thế sắc bén lẫm liệt giáng xuống, phất trần trong tay Diệp Thiên Thanh lại xoay chuyển, cương khí cường đại hóa thành từng tơ kiếm nhỏ bé quấn quanh lưỡi đao của Sở Hưu.
Sắt thép cứng rắn do tôi rèn cả trăm lần hóa thành mềm mại như sợi chỉ, mỗi luồng kiếm khí đều sắc bén tới cực điểm nhưng lúc này ngưng tụ thành một khối, hóa thành hình phất trần, luồng lực lượng này nhu hòa tới cực hạn song lại vô cùng cứng cỏi.
Ngọn lửa diệt thế lại bùng lên trong tay Sở Hưu, men theo tơ kiếm lan về phía Diệp Thiên Thanh.
Đao ý Phá Tự Quyết trực tiếp chém ra, vô số tơ kiếm đồng thời bị cắt đứt, một đao chí cường này cũng men theo tơ kiếm chém về phía Diệp Thiên Thanh.
Lực lượng và nội tình cường đại của Sở Hưu khiến Diệp Thiên Thanh biến sắc.
Rốt cuộc đây là quái vật gì? Đây là lực lượng mà cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần có được ư?
Nghe đồn Hiên Viên Vô Song của Lăng Tiêu Tông là quái vật, mới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần mà lực lượng nội tình có thể sánh vai với chí cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.
Còn Sở Hưu trước mặt lại đánh bại cả Hiên Viên Vô Song, e là lực lượng và nội tình của hắn còn quái vật hơn cả quái vật.
Đao ý Phá Tự Quyết chém xuống, trước mặt Diệp Thiên Thanh có vô số băng giá ngưng tụ thành tấm thuẫn, kết quả còn không ngăn cản đao ý Phá Tự Quyết được tới một giây.
Đao ý sắc bén chí cường lướt qua thiên địa, tiếng băng đá tan vỡ vang lên, thân hình Diệp Thiên Thanh cũng bị đao này của Sở Hưu chém nát.
Nhưng ngay khoảnh khắc này, Sở Hưu lập tức xoay người, tay niết Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn ngăn trước mặt.
Thân hình Diệp Thiên Thanh vừa bị chém vỡ lập tức hóa thành từng mảnh băng vụn, nhưng sau lưng Sở Hưu, trong tay Diệp Thiên Thanh lại cầm một binh khí gấp khúc như trường kiếm đâm về phía Sở Hưu!
Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn xoắn vặn, thân hình Diệp Thiên Thanh lại tiêu biến, hóa thành một đống vụn băng rơi xuống.
Cùng lúc đó, trái phải lại có bóng dáng Diệp Thiên Thanh đánh tới, tay niết hai loại ấn quyết đập về phía Sở Hưu.
Sở Hưu thở dài một tiếng, quả nhiên đám cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền xuất thân đại phái này đều không dễ đối phó, cho dù ở Đại La Thiên hay ở hạ giới đều vậy. Đến cảnh giới này không ai là kẻ yếu, ai cũng có chút bản lĩnh giữ nhà.
Ban đầu Sở Hưu còn tưởng Diệp Thiên Thanh này am hiểu ảo thuật, kết quả y thi triển Thiên Tử Vọng Khí Thuật lên tới cực hạn mà vẫn không phát hiện có gì không đúng.
Thiên Tử Vọng Khí Thuật đẩy lên đỉnh phong thậm chí có thể nhận ra chút sơ hở của đại tông sư ảo thuật đỉnh cao Ma Lợi Kha, kết quả bây giờ y vẫn không nhìn thấu Diệp Thiên Thanh, chứng tỏ không phải hắn sử dụng ảo thuật.
Tuy lĩnh vực của Diệp Thiên Thanh đã bị Sở Hưu chém vỡ, nhưng tất cả hơi nước trong thiên địa này đều có thể ngưng tụ thành băng, trở thành hóa thân của hắn.
Lĩnh ngộ thiên địa rồi dung nhập vào thiên địa, Diệp Thiên Thanh ẩn nấp trong thiên địa này, nhưng chỉ cần trong thiên địa này còn chút hơi nước, Sở Hưu đừng hòng tìm ra thân thể thật sự của hắn!
Thấy hai bên trái phải đồng thời đánh tới, Sở Hưu hừ lạnh một tiếng, tay niết ấn quyết, ma khí cường đại quanh người quét qua.
Giữa không trung vang lên tiếng quỷ khóc thần gào, trời khóc đổ mưa máu đột nhiên hàng lâm.
Trong cơn mưa máu vô biên, tất cả đều tịch diệt tan rã, chỉ còn một khu vực không hề thay đổi.
“Tìm ra ngươi rồi!”
Giữa không trung, ma thần xé rách hư không, trực tiếp vồ về phía khoảng đất trống đó.
Trong khu vực đó, thân hình Diệp Thiên Thanh hiển hiện, nhìn về phía bàn tay ma thần đang chộp về phía mình, ánh mắt cũng lộ vẻ hoảng sợ.
Dưới Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú, mọi biến hóa của hắn đều không thể che thân.
Diệp Thiên Thanh khép ngón tay làm kiếm, hàn ý vô biên xung quanh ngưng tụ thành thanh trường kiếm băng đá khổng lồ, không ngừng hấp thu hàn ý và hơi nước xung quanh, chớp mắt đã tăng vọt lên hơn mười trượng.