Tuy hiện giờ phương thức chiến đấu của Diệp Thiên Thanh trông rất giống cường giả tu luyện cơ thể tới cực hạn, nhưng trên thực tế cơ thể của hắn không cường đại bằng Sở Hưu, chỉ có thể nói là mạnh hơn võ giả bình thường một chút mà thôi.
Nhưng Diệp Thiên Thanh lại hấp thu toàn bộ lực lượng âm hàn và hơi nước xung quanh vào cơ thể mình, Sở Hưu giao thủ với hắn không khác gì chống lại lực lượng của cả thiên địa này.
Thậm chí Phá Trận Tử có quy nguyên thành lực lượng cực âm, Diệp Thiên Thanh cũng có thể hấp thu.
“Trong Đại La Thiên, số võ giả có thể ép ta sử dụng Băng Thần Giáp không nhiều, ngươi nên thấy hãnh diện.”
Hai mắt Diệp Thiên Thanh toát lên vẻ dữ tợn máu lạnh hung tàn, còn có chiến ý cuồng bạo hưng phấn, tuy cảm xúc này bị hắn đè nén nhưng vẫn vô thức ảnh hưởng tới tinh thần của hắn.
Chiến giáp trên người hắn vừa là chiến giáp vừa là võ công mà hắn tu luyện, đã nối liền với máu thịt kinh mạch của hắn.
Nghe nói thứ này là mảnh giáp vỡ của thượng cổ ma thần năm xưa, mang theo một chút lực lượng tự nhiên của thượng cổ ma thần.
Vốn dĩ Diệp Thiên Thanh định chế tạo nó thành binh khí, nhưng sau đó lại mở lối đi riêng, luyện nó thành chiến giáp rồi dùng máu thịt tế luyện, rốt cuộc cũng khống chế được lực lượng cường đại được truyền thừa từ thượng cổ ma thần này.
Thượng cổ ma thần trời sinh trời nuôi, không cần tu luyện, tự có năng lực khống chế lực lượng của thiên địa, vì bản thân bọn họ đã là hóa thân của thiên địa.
Diệp Thiên Thanh dựa vào Băng Thần Giáp cũng có thể đạt tới cảnh giới này, nhưng khó tránh khỏi việc bị ấn ký lưu lại trên Băng Thần Giáp làm ảnh hưởng, mỗi khi sử dụng hắn đều phải dùng nghị lực cực lớn kiềm chế, cho nên hắn sẽ không tùy tiện vận dụng Băng Thần Giáp.
Hôm nay dùng để đấu với Sở Hưu, hiển nhiên hắn đã vận dụng tất cả chiêu thức của mình.
Thân hình Sở Hưu bị đánh tới mức lùi từng bước về phía sau, Diệp Thiên Thanh trong trạng thái này, y cũng không đối phó được.
Cho dù là đao ý Phá Tự Quyết với lực lượng sắc bén cường đại cũng không thể chém đứt Diệp Thiên Thanh đã dung hợp với thiên địa này.
Hơn nữa càng đánh thì thế công của Diệp Thiên Thanh càng dũng mãnh, toàn thân hắn như đắm chìm trong trạng thái này, thậm chí đã có vẻ điên cuồng.
Hai mắt Diệp Thiên Thanh hiện lên màu đỏ tươi, tai niết ấn quyết, chỉ trong nháy mắt phương viên ngàn trượng xung quanh hắn đều bị hàn ý làm ngưng đọng.
Không ngờ cả khí huyết quanh người Sở Hưu cũng bị luồng lực lượng này đóng băng, chuyện này khiến y giật nảy mình, tăng cường uy lực của Huyết Thần Ma Công tới cực hạn, khí huyết quanh người thiêu đốt điên cuồng.
Ấn pháp của Diệp Thiên Thanh còn ảnh hưởng tới cả Sở Hưu, nói chi những người bên dưới.
Các võ giả Hoàng Thiên Các và Hàn Giang Thành đã ngừng tấn công, ai nây vẻ mặt khiếp sợ nhìn Sở Hưu và Diệp Thiên Thanh giao chiến, bắt đầu dốc hết sức lực chống lại lực lượng cường đại đủ để đóng băng tất cả mọi thứ.
Bên phía Hàn Giang Thành có người giậm chân thở dài nói: “Sao đại nhân lại dùng cả Băng Thần Giáp?
Chẳng lẽ tên Sở Hưu kia lại khó đối phó đến vậy à, không ngờ còn ép đại nhân tới mức độ này?”
Bọn họ đều là tâm phúc của Diệp Thiên Thanh, đương nhiên biết tình hình bên Diệp Thiên Thanh ra sao.
Lúc này Diệp Thiên Thanh đã phát huy lực lượng của bản thân tới cực hạn, nhưng quan trọng là trong trạng thái này rất có thể Diệp Thiên Thanh không khống chế được bản thân mình!
Trong quá khứ khi Hàn Giang Thành vừa quật khởi, Diệp Thiên Thanh chém giết chinh chiến với kẻ địch, từng thi triển trạng thái này. Nhưng khi đó còn có cao thủ khác trong Hàn Giang Thành đứng bên, có thể ngăn cản kịp thời khi hắn nổi điên.
Nhưng bây giờ ở đây chỉ có một mình hắn, làm sao ngăn cản được đây? Trạng thái nổi điên của Diệp Thiên Thanh thì cả người mình hắn cũng giết!
Lúc này Sở Hưu cũng thấy khó đối phó, y cũng phát hiện, hình như ở Đại La Thiên này những cường giả tu luyện tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền không ai là người bình thường.
Trước đó là Ma Lợi Kha, hắn còn tưởng Diệp Thiên Thanh tương đối bình thường, ai ngờ hắn lại thi triển trạng thái hiện tại.
Dung nhập vào thiên địa, khống chế thiên địa, ngưng tụ nước hóa thành băng, đây là một lực lượng quy tắc của thiên địa tự nhiên, trừ lực lượng quy tắc ngang hàng, ngoài ra không gì chống lại được.
Nghĩ tới hai chữ quy tắc, ánh mắt Sở Hưu bỗng lóe sáng.
Vốn dĩ y không định dùng chiêu đó vào lúc này, đây là thủ đoạn mấu chốt y định giữ lại để lật bàn khi phải liều mạng.
Nhưng nhìn trạng thái của Diệp Thiên Thanh trước mắt, không sử dụng chiêu thức đó thì đối phương sẽ dây dưa với y không thôi, còn như vậy là chỉ có đường chết!
Đao ý Phá Tự Quyết chém ngang ra, khí thế sắc bén cường đại tạm thời ngăn cản Diệp Thiên Thanh.
Quanh người Sở Hưu nổi lên từng luồng ma khí tinh thuần tới cực điểm, quấn lấy toàn thân y, điên cuồng hấp thu lực lượng xung quanh. Chỉ trong chốc lát thân hình của y đã phình to tới ngàn trượng, như ma thần chân chính đầu đội trời chân đạp đất.
Pháp Thiên Tượng Địa!
Băng Thần Giáp của Diệp Thiên Thanh có thể giúp hắn dung nhập vào thiên địa, hóa thành lực lượng quy tắc.
Còn thần thông vốn đã là một loại diễn hóa của lực lượng quy tắc. Có thể phá vỡ quy tắc, chỉ có quy tắc!
Sở Hưu mới dùng thức thần thông Pháp Thiên Tượng Địa một lần khi đối mặt với Đinh Đầu Thất Tiễn, thần thông không cần học tập, chỉ cần khắc ghi vào trong đầu, biết là biết, không như võ kỹ còn có đại thành tiểu thành gì đó.
Nhưng từ trước tới nay Sở Hưu chưa từng thi triển trong Đại La Thiên, không phải vì điều gì khác mà vì thần thông tiêu hao lực lượng vượt ngoài tưởng tượng. Lần trước khi đối mặt với Ma Lợi Kha, Sở Hưu không chắc mình có thể dùng lực lượng phá giải ảo thuật hay không, y đã định sử dụng thức thần thông này.
Lúc này Pháp Thiên Tượng Địa được thi triển, tất cả lực lượng trong người như đang thiêu đốt sôi trào.
Luồng lực lượng cường đại đó tràn ngập trong người Sở Hưu, cứ như một khắc sau mà y không phát tiết là nó tan vỡ triệt để.
Một quyền đánh xuống, thân hình hùng vĩ cao tới ngàn trượng đập xuống, như thượng cổ ma thần phá sơn đảo hải.
Quanh người Diệp Thiên Thanh hiện lên từng tầng băng đá nhưng đều bị một quyền của Sở Hưu đánh tan thành từng mảnh. Chiến giáp của ma thần khảm trên người hắn cũng bị xé nứt, để lộ máu thịt be bét bên dưới.
Diệp Thiên Thanh đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt vốn điên cuồng khôi phục thanh tỉnh, nhưng lúc này trong lòng hắn đã tràn ngập tuyệt vọng.
“Thần thông! Sao lại là thần thông!”
Diệp Thiên Thanh nhận ra thần thông, nhưng rõ ràng chỉ có số ít Võ Tiên mới có thể nắm giữ thứ này, sao Sở Hưu lại biết?
Một quyền này đánh xuống, thân hình Sở Hưu trực tiếp thu nhỏ một nửa, lại đấm một quyền, Diệp Thiên Thanh quát lên chói tai, tất cả khí huyết bắt đầu cháy rực lên, thậm chí sau đầu hắn cũng xuất hiện một ngọn lửa màu vàng hừng hực.
Chính vì Diệp Thiên Thanh biết sự khủng khiếp của thần thông, nên lúc này hắn mới thiêu đốt cả tinh huyết và nguyên thần.
Nhưng một khắc sau, quyền của Sở Hưu giáng xuống, toàn bộ không gian như lập tức sụp đổ, sau đó mới gây dựng lại.
Xung quanh tĩnh lặng không chút tiếng động, cũng không có bất cứ thay đổi nào, nhưng thân hình Diệp Thiên Thanh đã biến mất không còn tăm hơi. Hắn bị quyền này của Sở Hưu đánh nổ thành hư vô, có thể nói là ‘không còn tro bụi’.
Còn sau khi đánh ra quyền này, thân hình Sở Hưu cũng như quả bóng da xì hơi, trở lại kích thước trước đó, nhưng đứng trên mặt đất cũng rất miễn cưỡng.
Trước đây khi đối mặt với Đinh Đầu Thất Tiễn, Sở Hưu phải vận dụng cả Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp và thiêu đốt nguyên thần mới đánh được tới bốn quyền. Còn bây giờ y dùng Pháp Thiên Tượng Địa, đánh ra được hai quyền đã là cực hạn.