Côn Luân Ma Chủ

Chương 221. Mời chào




Sau khi biết thân phận thật của Sở Hưu, Khương Văn Nguyên thật sự động lòng muốn mời chào Sở Hưu, không phải loại chắp nối kết giao đơn thuần mà là mời chào chiêu mộ dưới trướng để bản thân sử dụng.

Xem xét cẩn thận lại thì thực lực thủ hạ Khương Văn Nguyên thật ra cũng không yếu. Nhiều năm như vậy hắn dùng thân phận An Nhạc Vương cùng những chi tiêu hào sảng với người ngoài, trả giá xa xỉ ngược lại cũng chiêu mộ được không ít võ giả trở thành môn khách cung phụng, thậm chí trong đó có cả đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất.

Nhưng trong đó không có tuấn kiệt trong giới trẻ như Sở Hưu.

Cường giả trẻ tuổi như Sở Hưu đại biểu cho tiềm lực, nếu chiêu mộ được y, thành tựu tương lai chưa chắc đã kém hơn đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng cái giá phải trả lại thấp hơn rất nhiều.

Hơn nữa không riêng gì tiềm lực, chuyện này còn đại biểu cho thủ hạ của Khương Văn Nguyên, thực lực An Nhạc Vương Phủ.

Bất cứ thế lực nào ngoại trừ người cần đầu còn cần cường giả trấn giữ toàn bộ thế lực cùng đại lượng tinh anh trung kiên cùng những đệ tử xuất sắc trẻ tuổi, như vậy mới xem như có tiềm lực vô hạn.

Khương Văn Nguyên có dã tâm, đương nhiên hắn cũng phát triển theo phương hướng đó. Những năm vừa qua hắn chiêu mộ được không ít võ giả trung kiên có thực lực như Tiêu Đỉnh, nhưng chỉ riêng phần võ giả trẻ tuổi lại không thủ hạ nào đáng khoe.

Thân là tuấn kiệt trẻ tuổi trên Long Hổ Bảng, đại đa số đều xuất thủ đại tông môn đại thế gia, bọn họ có thể giữ quan hệ tốt với Khương Văn Nguyên nhưng tuyệt đối không thể đi gia nhập dưới trướng Khương Văn Nguyên.

Giờ khó khăn lắm mới gặp được Sở Hưu, còn được biết đối phương không phải đệ tử Quan Trung Hình Đường bồi dưỡng từ nhỏ, đương nhiên Khương Văn Nguyên thấy động tâm rồi.

Ngày trước Quan Tư Vũ dám làm hắn mất mặt, hôm nay hắn dám đào người của Quan Tư Vũ!

Sau khi Sở Hưu cùng Khương Văn Nguyên ngồi xuống, nhưng tuấn kiệt trẻ tuổi tầng bảy đều dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Khương Văn Nguyên, không hiểu vì sao hắn tôn trọng Sở Hưu như vậy.

Phải biết với thân phận Khương Văn Nguyên, những tuấn kiệt trẻ tuổi qua lại Tụ Long Các này nhiều vô kể, nhưng số người được Khương Văn Nguyên tự mình chiêu đãi lại chẳng khác gì lông phượng sừng lân. Sở Hưu này có tài đức gì mà được Khương Văn Nguyên đối xử như vậy?

Ngay cả Bạch Vô Kỵ sắc mặt cũng trầm xuống, phải biết rằng ngay cả hắn cũng không có đãi ngộ như vậy.

Khi vừa tới Tụ Long Các, mặc dù Khương Văn Nguyên đối xử với y rất lễ phép, thậm chí tự mình nghênh đón hắn lên tầng bảy nhưng lại không nói tự mình bày tiệc chiêu đãi hắn.

Một lúc lâu sau liền có từng đội thị nữ bưng rượu và đồ ăn lên. Không thể không nói mấy món nhắm của Tụ Long Các chỉ nhìn bề ngoài đã vô cùng hấp dẫn, có thể nói có đủ sắc hương, còn mơ hồ như có linh lực cường đại đang từ từ tỏa ra.

Khương Văn Nguyên đích thân rót một chén rượu đầy hương thơm cho Sở Hưu rồi nói: “Có lời đồn trong rừng núi của Man Hoang Tây Sở có một số loại khỉ núi hái trăm loại quả để trong hốc cây cất giữ làm lương thực mùa đông. Nhưng nếu không dùng hết chỗ hoa quả đó trong mùa đông, đám khỉ lại quên nơi từng cất giữ, sau đó hoa quả chậm rãi lên men, cuối cùng ủ thành một động Bách Quả Tửu hay còn gọi là Hầu Nhi Tửu.

Hơn nữa bọn khỉ hoang đó không nhận biết bảo bối, còn đem cả kỳ trân linh quả hái xuống coi như hoa quả bình thường, khiến cho trong Hầu Nhi Tửu ẩn chứa dược lực kinh người. Một số võ giả tới đất Man Hoang hái thuốc bất ngờ phát hiện Hầu Nhi Tửu, không ít người uống xong phát hiện tu vi tăng cường.”

Sở Hưu kinh ngạc nói: “Đây là Hầu Nhi Tửu lấy từ Tây Sở à?”

Khương Văn Nguyên lắc đầu nói: “Hầu Nhi Tửu chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, yêu cầu quá trùng hợp. Huống hồ trong Hầu Nhi Tửu chỉ một số nhỏ có chứa dược lực, còn vật liệu Hầu Nhi Tửu này của ta mỗi loại đều là linh dược và linh quả trân quý, thậm chí dược lực còn mạnh hơn Hầu Nhi Tửu chính tông. Sở tiểu hữu nếu không tin có thể nếm thử xem.”

Sở Hưu uống một hớp rượu trong ly, lập tức cảm thấy một luồng nhiệt lực từ trong chất rượu truyền vào trong cơ thể, chén rượu này còn ẩn chứa dược lực cường đại hơn một viên đan dược ngũ chuyển.

“Quả nhiên là trân phẩm, Tụ Long Các của vương gia quả nhiên danh bất hư truyền.” Sở Hưu tán thưởng.

Khương Văn Nguyên mỉm cười đắc ý, chỉ vào thức ăn trên bàn: “Sở tiểu hữu nếm thử mấy món này đi. Trên tầng bảy không thiếu món ăn nhưng mỗi loại đều là trân phẩm, phải do ta đích thân đồng ý mới có thể bày lên bàn.

Tỷ như ‘Phượng Hoàng Hoàn Sào’ này được chế biến từ Trân Trâu Kê ở Tuyết Lĩnh dùng linh dược nuôi ba tháng trở lên, tổ phượng bên dưới lại dùng tổ yến của Kim Ti Tuyết Yến nơi Cực Bắc Tuyết Lĩnh tại Bắc Yên chế thành.”

Sở Hưu gắp một cái, cũng không khách khí, thưởng thức một hồi, Khương Văn Nguyên không nói khoác, đúng là mỗi món đều là tinh phẩm.

Ăn một hồi, Khương Văn Nguyên lại đột nhiên hỏi: “Sở tiểu hữu xuất thân Thanh Long Hội, sao cuối cùng lại gia nhập Quan Trung Hình Đường?”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Đà chủ một phân đà tại Thanh Long Hội muốn dùng ta làm tốt thí, ta đương nhiên không cam tâm bị lợi dụng như vậy nên trực tiếp phản bội bỏ trốn. Vừa hay trên đường gặp được Quan Trung Đại Hiệp Sở Nguyên Thăng bị người ta đuổi giết, ta thuận tay cứu được hắn nên được Sở đại hiệp tiến cử vào Quan Trung Hình Đường làm tuần sát sứ.”

Nghe Sở Hưu nói vậy, hai mắt Khương Văn Nguyên bừng sáng, nếu thế hắn mời chào Sở Hưu càng đơn giản.

Vốn hắn tưởng Quan Tư Vũ cứu được Sở Hưu hay hắn đích thân mời chào Sở Hưu vào Quan Trung Hình Đường, nào ngờ lại do Sở Hưu cứu được Sở Nguyên Thăng mới ‘bất ngờ’ gia nhập Quan Trung Hình Đường, hai bên không có ân tình gì.

Khương Văn Nguyên xoa xoa chén rượu trên tay, đột nhiên hỏi: “Sở tiểu hữu, nguơi gia nhập Quan Trung Hình Đường đã một thời gian, chẳng hay có cảm giác thế nào về Quan Trung Hình Đường?”

Sở Hưu nghi hoặc nhìn Khương Văn Nguyên, không hiểu vì sao hắn lại hỏi điều này, nhưng đương nhiên y không nói bên ngoài Quan Trung Hình Đường đã ổn định hài hòa nhưng bên trong ẩn chứa vô số mẫu thuẫn, chỉ trầm giọng nói: “Dưới sự dẫn dắt của Quan đường chủ, Quan Trung Hình Đường đã đặt thân giữa ba nước, phát triển đất Quan Trung trở nên vô cùng phồn hoa, đương nhiên là may mắn cho những võ giả Quan Trung Hình Đường chúng ta.

Trong những tông môn khác, những đệ tử xuất thân kém cỏi, không có chỗ dựa như ta sẽ bị gây sự chèn ép khắp nơi, nhưng trong Quan Trung Hình Đường tất cả làm theo công lao và quy củ, chí ít cũng giữ được công bằng.”

Khương Văn Nguyên cười cười nói: “Ngươi nói cũng thật thẳng thắn, Quan Tư Vũ thứ khác không được nhưng cũng đủ thiết diện vô tư, ngay cả đệ tử của mình cũng mặc kệ. Có điều ta cảm thấy Sở tiểu hữu ở lại phát triển trong Quan Trung Hình Đường cũng không phải chuyện tốt lành gì!”

Sở Hưu nhíu mày hỏi: “Vì sao?”

Khương Văn Nguyên hạ thấp giọng nói: “Chính vì Quan Trung Hình Đường quá công bằng cho nên những võ giả trẻ tuổi có thiên phú xuất chúng như ngươi không có ưu đãi gì. Phải biết võ giả bước lên cảnh giới cao lúc càng trẻ tuổi đại biểu cho tiềm lực tương lai càng lớn. Như Sở tiểu hữu ngươi, giờ đang độ tuổi này cũng là lúc cần đại lượng tài nguyên linh dược để tu luyện, vạn nhất trễ nải thời gian, ngươi sẽ bị những tuấn kiệt trẻ tuổi trên Long Hổ Bảng bỏ lại phía sau.

Nhưng cho dù ngươi thể hiện tiềm lực cường đại đến đâu Quan Trung Hình Đường cũng chỉ cấp lương theo chức vị, mà số lượng đó thấp tới mức đáng thương. Chuyện này chắc Sở tiểu hữu cũng trải qua rồi.”

Sở Hưu xoa xoa đầu, có vẻ như đã đoán được ý tứ của Khương Văn Nguyên. Thế nhưng y vẫn ra vẻ nghi hoặc nói: “Nói xấu Quan Trung Hình Đường ngay trước mặt ta như vậy, vương gia ngài có ý gì?”

Khương Văn Nguyên hừ lạnh một tiếng nói: “Ta không nói xấu, ta chỉ thuật lại sự thật mà thôi.

Tính cách Quan Tư Vũ ra sao ta còn lạ gì, cho dù ngươi có biểu hiện ưu tú ra sao tại Quan Trung Hình Đường cũng chẳng nhận được ưu đãi gì. Hắn đối xử với đệ tử mình còn thế nói chi là ngươi.

Hơn nữa không gian phát triển của Quan Trung chỉ có hạn, nó nằm trong kẽ hở của ba nước, chẳng khác nào giẫm lên lớp băng mỏng. Khi ba nước ngưng chiến còn dễ nói, vạn nhất ba nước hỗn chiến, Quan Trung Hình Đường nên xử trí ra sao?

Sở tiểu hữu còn trẻ đã lên hạng trước hai mươi trên Long Hổ Bảng, điều này đủ chứng minh tiềm lực của tiểu hữu. Chim khôn nên biết chọn cây mà đậu, tiểu hữu cũng phải tự suy nghĩ cho tiền đồ bản thân chứ, đừng lãng phí tiềm lực như vậy.”

Sở Hưu híp mắt, tới giờ mới hoàn toàn hiểu rõ ý đồ của Khương Văn Nguyên, có điều y cũng không nói toạc mà trầm giọng hỏi lại: “Ý của vương gia là ?”

Khương Văn Nguyên vung tay nỏi: “Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Sở tiểu hữu ngươi có thể đại diện cho Quan Trung Hình Đường tới tham gia Thần Binh Đại Hội, lại gặp bản vương ở đây, đó chính là duyên phận.

Ngươi đã tới Tụ Long Các vậy chắc cũng biết bản vương quý nhất chính là nhân tài, đặc biệt là nhân tài như Sở tiểu hữu.

Giờ dưới trướng bản vương có môn khách cùng cung phụng, nếu Sở tiểu hữu có thể gia nhập dưới trướng bản vương, vậy Sở tiểu hữu chính là loại thứ ba. Mặc dù không phải cung phụng nhưng đãi ngộ còn cao hơn cung phụng, hơn nữa không cần phân công chém chém giết giết như môn khách. Bản vương cam đoan, An Nhạc Vương Phủ chắc chắn sẽ dốc toàn lục bồi dưỡng Sở tiểu hữu. Thứ tiểu hữu nhận được chắc chắn sẽ nhiều hơn ở Quan Trung Hình Đường!”

Sở Hưu dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Khương Văn Nguyên, y thật sự không ngờ Khương Văn Nguyên lại nói ra trực tiếp như vậy, lần đầu gặp mặt đã dùng lợi lớn mời chào.

Hơn nữa Sở Hưu thừa nhận Khương Văn Nguyên nói có lý, vị trí của Quan Trung Hình Đường quả thật xấu hổ, bất luận bên ngoài hay bên trong đều có không ít nguy hiểm, tất cả là nhờ xuất hiện liền hai vị nhân kiệt Sở Cuồng Ca cùng Quan Tư Vũ nên mới có địa vị như hiện tại.

Trong cốt truyện gốc Quan Trung Hình Đường cũng từng xảy ra vài chấn động rất lớn, chỉ có điều khi xưa Sở Hưu không mấy chú ý nên giờ không nhớ nổi thôi.

Khương Văn Nguyên nói Quan Trung Hình Đường sẽ không cho Sở Hưu tài nguyên ưu đãi, điểm này với người khác là khuyết điểm nhưng đây ngược lại lại là thứ Sở Hưu muốn.

Sở Hưu căn bản không cần ưu đãi gì, lúc trước lựa chọn Quan Trung Hình Đường chính là do Quan Trung Hình Đường không hỏi xuất thân lai lịch, có thể giữ trung lập tuyệt đối.

Bí mật của Khương Văn Nguyên