Tông Huyền tay niết Minh Vương Ấn đánh xuống, uy thế kia trong mắt Sở Hưu đã cực kỳ tiếp cận tông sư võ đạo, thậm chí khiến y có ảo giác mình đang giao thủ với Nhiếp Nhân Long của Tụ Nghĩa Trang như ngày xưa!
Người như Tông Huyền có phương thức tư duy quái dị, nếu thực lực còn yếu nữa thì rõ ràng là kẻ tâm thần, không ai để ý tới hắn.
Thế nhưng nếu Tông Huyền có thực lực, vậy sẽ như Phương Thất Thiếu nói, hắn chính là một quái thai, ngoại trừ cách hắn xa một chút ra, không còn cách nào khác.
Có điều giờ Tông Huyền đã động thủ, Sở Hưu có muốn tránh cũng chẳng được.
Dưới Minh Vương Ấn đó, ánh mắt Sở Hưu hiện lên nhật nguyệt tinh thần luân chuyển biến ảo, Thiên Tử Vọng Khí Thuật được y thi triển tới cực hạn, nhưng vẫn vô dụng.
Lực lượng của Tông Huyền đã cường đại tới mức có thể phong tỏa tất cả không gian né tránh quanh người Sở Hưu. Thân thể hắn như thật sự hóa thân thành Minh Vương. Dưới lực lượng cường đại tới cực hạn này, Sở Hưu không cách nào né tránh, chỉ có thể chọn cách cứng rắn chống đỡ.
Sở Hưu nheo mắt, quanh thân bùng lên ma khí cùng huyết sát khí kinh người.
A Tỳ Đạo Tam Đao được y thi triển tới cực hạn, một đao chém ra như mở cửa Địa Ngục, uy thế vô cùng kinh khủng, Huyết Luyện Thần Cương lại ngưng tụ như thành thực chất, hóa thành mũi nhọn bám trên đao cương.
Minh Vương Ấn của Tông Huyền là hóa thân thành Minh Vương, còn ma đao của Sở Hưu lại là xá thân thành ma!
Chỉ khi đối mặt với tông sư võ đạo, Sở Hưu mới có thể bộc phát ra lực lượng cấp bậc này. Ngoại trừ thiêu đốt tinh huyết đây cũng là lực lượng đỉnh cao của Sở Hưu.
Tông Huyền không phải tông sư võ đạo, nhưng áp lực hắn đem tới cho Sở Hưu lại chẳng hề kém hơn tông sư võ đạo!
Theo Minh Vương Ấn và ma đao của Sở Hưu va chạm, một luồng lực lượng vô cùng cường đại ầm ầm bộc phát. Ma đạo nhìn như vô cùng cường đại của Sở Hưu không ngờ lại vỡ vụn thành từng mảnh dưới Minh Vương Ấn, ma khí tan rã, Huyết Luyện Thần Cương bị trấn áp, trấn tà tru ma. Minh Vương Ấn trong Đại Quang Minh Tự không tính là công pháp đỉnh cao nhưng lại được Tông Huyền sử dụng tới mức xuất thần nhập hóa. Một ấn đánh ra thậm chí có tiếng phật âm giáng lâm, Minh Vương nổi giận quát tháo.
Gió lốc cương khí cường đại tỏa ra, mọi người xung quanh lao nhao né tránh, ngay cả Phương Thất Thiếu cũng vậy.
Hắn thu lại vẻ cười đùa cợt nhả lúc thường, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.
Hắn đã lĩnh giáo thực lực của Tông Huyền, mặc dù không phải giao chiến sinh tử nhưng kẻ chịu thiệt là hắn. Hơn nữa cho dù Phương Thất Thiếu dốc hết toàn lực, hắn cũng không nắm chắc thắng được Tông Huyền.
Nhân Quả Kiếm Đạo của Phương Thất Thiếu thiên hạ vô song, đừng nói cùng cấp bậc, cho dù là cao thủ cấp bậc tông sư võ đạo hay cường giả Chân Hỏa Luyện Thần cũng chưa chắc đã lĩnh ngộ được.
Nhưng Nhân Quả Kiếm Đạo không phải vô địch, tối thiểu khi giao thủ với Tông Huyền, Phương Thất Thiếu hoàn toàn bị Tông Huyền áp chế, đó là áp đảo hoàn toàn về mặt lực lượng.
Nhân Quả Kiếm Đạo, có nhân mới có quả, kiếm của Phương Thất Thiếu thật sự đâm trúng Tông Huyền, nhưng nhát kiếm đó lại không gây thương tổn gi cho Tông Huyền!
Đây rõ ràng là chuyện hết sức kinh khủng, cho nên Phương Thất Thiếu mới đánh giá Tông Huyền là một quái thai.
Lúc này gặp lại Tông Huyền, Phương Thất Thiếu không cảm nhận được thực lực Tông Huyền tiến bộ rõ rệt, nhưng Sở Hưu lại khiến hắn khá ngạc nhiên.
Lần trước trên Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma, Sở Hưu đã từng giao thủ với hắn, cũng thể hiện võ đạo nhân quả vô cùng thần dị. Thế nhưng giờ hắn mới phát hiện chiến đấu chính diện Sở Hưu cũng có lực lượng vô cùng kinh khủng.
Chỉ có điều, rất đáng tiếc, đối thủ của Sở Hưu là Tông Huyền, một Tông Huyền có thể khiến Phương Thất Thiếu cũng phải gọi là quái thai.
Trong đợt va chạm kịch liệt đó, ma đao của Sở Hưu sụp đổ, thân hình không nhịn được lui lại phía sau. Mỗi bước lui của hắn đều khiến mặt đất nổ ra một hố lớn đường kính lên tới vài thước.
Lui lại liên mười bước, sắc mặt Sở Hưu đã trắng bệch, thậm chí nội phủ đều không chịu nổi luồng lực lượng cường đại và đơn thuần tới cực điểm đó!
Biểu cảm trên gương mặt Tông Huyền vẫn không chút thay đổi, chỉ có ánh phật quang trong mắt càng cường thịnh. Hắn nhìn chằm chằm vào Sở Hưu, động tác chỉ hơi ngừng lại. Đây có lẽ là cách Tông Huyền bày tỏ kinh ngạc, kinh ngạc vì không ngờ Sở Hưu lại ngăn cản được một ấn của hắn.
Có điều Tông Huyền lại chuyển tay kết ấn đánh xuống, lần này phật quang đầy trời ngưng tụ thành một pháp tướng hiện lên sau lưng Tông Huyền, quanh người phật diễm bốc lên, hai mắt trợn tròn phẫn nộ, Phẫn Nộ Minh Vương Ấn!
Phật quang nộ diễm thiêu đốt thiên địa, theo Phẫn Nộ Minh Vương Ấn đánh xuống, không khí xung quanh như dâng lên từng tầng gợn sóng, thiên địa nguyên khí xoắn nát. Luồng lực lượng bá đạo tuyệt luân này không dung tha cho bất cứ dị vật nào.
Sở Hưu gầm lên giận dữ, khí thế quanh người bộc phát mạnh mẽ, tất cả cương khí ngưng tụ lại một thể, bất động như núi, vạn pháp bất xâm!
Kết thành Độc Cô Ấn, thuẫn cương khí quanh người Sở Hưu ngưng tụ thành thực chất, nhưng dưới Phẫn Nộ Minh Vương Ấn kia, thuẫn cương khí lại ầm ầm vỡ vụn, thậm chí không chống cự nổi trong thời gian một hơi thở!
Có điều ngay khoảnh khắc thuẫn cương khí kia vỡ vụn, tất cẩ sát ý quanh người Sở Hưu ngưng tụ tới cực hạn, thậm chí chút thanh tỉnh cuối cùng trong đầu y cũng bị sát ý vô biên thôn phệ.
Thượng thiên hạ địa, không gì không giết!
Khi sát ý đến mức điên cuồng thậm chí quên cả bản thân, đây mới thật sự là Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền!
Uy thế môt quyền này quá mức cực đoan, cho nên kể từ khi lấy được Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền, Sở Hưu trước nay chưa từng phát huy chiêu thức này tới trình độ đỉnh phong. Còn giờ Tông Huyền đã ép Sở Hưu tới mức phải đánh ra quyền này.
Quyền ấn va chạm, sát cơ vô biên cùng phật quang ấn pháp tỏa ra bốn phía. Mặt đất dưới chân hai người từ từ rạn nứt, thậm chí lan xa trăm trượng, tạo thành động đất phạm vi nhỏ.
Trong cơn bão cương khí đó, thân hình Sở Hưu từ từ lui lại phía sau, sát cơ điên cuồng trong mắt tản mát, bởi vì lực lượng của y đã tiêu hao gần hết.
Một tia máu tươi chảy ra từ miệng Sở Hưu, ánh mắt y nhìn về phía Tông Huyền đã mang theo chút hoảng sợ.
Lực lượng, Tông Huyền chỉ am hiểu lực lượng. Về mặt lực lượng Tông Huyền thậm chí đã vượt qua một bộ phận tông sư võ đạo.
Trước nay Sở Hưu đều dùng lực lượng áp đảo kẻ khác, còn giờ rốt cuộc tới phiên người khác dùng sức mạnh này áp đảo y. Tư vị này thật sự không hề dễ chịu.
Bên phía Tông Huyền lại giơ tay phải mình lên, ánh phật quang trong mắt ảm đạm đi một chút.
Trên cánh tay phải như được đúc bằng thép của hắn đã xuất hiện vết rách nhẹ, như bị đao cắt vào.
Đó là do Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền của Sở Hưu tạo thành.
Khi sát ý tới cực hạn còn sắc bén hơn lưỡi đao.
Một quyền đó, Sở Hưu thổ huyết, Tông Huyền bị thương ngoài da.
Nhìn ngoài thì Sở Hưu bại, nhưng hắn lại không chịu thiệt vì đối thủ là Tông Huyền, một Tông Huyền cao hơn y một cảnh giới. Cho nên Sở Hưu có bại cũng không mất mặt.
Quái thai 2