Côn Luân Ma Chủ

Chương 592. Bí mật của Hình Đường. 2




Ngày trước Quan Tư Vũ vừa tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, thật ra không thể nói là may mắn mà nên nói là ánh mắt Sở Cuồng Ca tinh tường.

Khi đó trong Quan Trung Hình Đường, quyền hành của Quan Tư Vũ không phải lớn nhất nhưng Sở Cuồng Ca lại lựa chọn Quan Tư Vũ trở thành đường chủ, chuyện này khiến rất nhiều người khó hiểu.

Chỉ có điều cuối cùng Quan Tư Vũ lại thành công, thành công phát triển Quan Trung Hình Đường tới mức độ này, cảm giác khó hiểu này mới biến thành tán đồng.

Chỉ đáng tiếc, trong Quan Trung Hình Đường vẫn có người không chấp nhận Quan Tư Vũ, thế nhưng chưa nói thực lực người này ra sao, chỉ riêng thâm niên bọn họ đã không kém hơn Quan Tư Vũ.

Sở Hưu trầm giọng nói: “Quan Trung Hình Đường có thể có quy mô hiện tại ngoại trừ Sở Cự Hiệp xây dựng căn cơ, không thiếU được đường chủ đại nhân góp từng viên gạch dựng nên.

Có một số kẻ không biết điều, đôi lúc cần gõ một trận mới được.”

Quan Tư Vũ híp mắt nói: “Đã gõ rồi, không cần lần thứ hai.

Sở Hưu, ngươi từ một người bị đuổi giết ngày trước biến thành chưởng hình quan Quan Tây hiện giờ. Quan Trung Hình Đường có thể cho ngươi rất nhiều thứ, chỉ hy vọng đừng phản bội Hình Đường.

Lần này ta có thể giảm nhẹ mức phạt, cho ngươi chịu trừng phạt nhẹ nhất. Lần sau nếu dám tái phạm, vậy sẽ là trọng phạt đấy!”

Sau khi nghe xong, Sở Hưu cũng cúi đầu đi ra ngoài.

Y mới nói có ít người cần gõ, kết quả ngoảnh đi ngoảnh lại Sở Hưu đã bị gõ một phen.

Thật ra hành động này của Sở Hưu đúng là có phần không hợp quy củ, toàn bộ đều là ngụy biện. Quan Tư Vũ có thể đứng về phía y hoàn toàn là do An Bá Thông quá mức hồ đồ, không ngờ còn nhờ người của Tập Hình Ti tới giúp.

Sau khi rời khỏi chỗ Quan Tư Vũ, Sở Hưu vốn định trực tiếp trở lại đất Quan Tây, nào ngờ Mai Khinh Liên lại đi ra từ con đường nhỏ, gương mặt tuyệt mỹ mỉm cười nói: “Đã tới tổng đường rồi sao lại không tới thăm ta? Sở Hưu, tiểu tử ngươi thật không có lương tâm.”

Sở Hưu cười khổ nói: “Phu nhân, nếu ta tới thăm ngươi mới là không ổn. Dẫu sao ta cũng vừa đi ra từ chỗ Quan đường chủ.”

Mai Khinh Liên vung tay nói: “Đi theo ta, yên tâm, giờ Quan Tư Vũ đang âu sầu, không có thời gian để ý tới ngươi đâu.”

Nghe Mai Khinh Liên nói vậy, Sở Hưu bèn trực tiếp đi theo Mai Khinh Liên tới trong phòng của nàng.

Sau khi đóng cửa lại, Mai Khinh Liên cười khẽ một tiếng nói: “Lần này ngươi gây dựng được danh tiếng không nhỏ ở Tây Sở. Một vị tông sư võ đạo không ngờ cũng bị ngươi giết chết.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Thánh nữ đại nhân đừng trêu chọc ta. Ngươi biết thực lực của ta mà. Tông sư võ đạo ta giết chỉ là một võ giả tán tu thực lực khá yếu mà thôi, hơn nữa ta còn phải dùng một số thủ đoạn mới giết chết được.

Nếu thật sự giáp mặt với tông sư võ đạo, ta vẫn chỉ có thể chọn bỏ trốn giữ mạng.”

Mai Khinh Liên khoát tay á nói: “Ngươi cũng không cần quá khiêm tốn. Với thực lực hiện tại của ngươi đã đủ sánh vai với đám Tông Huyền, Trương Thừa Trinh rồi.

Trong thế hệ trẻ tuổi của nhánh Ẩn Ma chúng ta có ngươi đã là may mắn lắm rồi. Nếu không lấy ai ra tranh đấu với Tông Huyền và Trương Thừa Trinh đây?

Tiểu nha đầu của Bái Nguyệt Giáo vẫn luôn rất thần bí, huống hồ con nhóc đó là người của nhánh Minh Ma, không đại biểu được cho nhánh Ẩn Ma chúng ta!”

Sở Hưu gật đầu; “Đúng rồi, thánh nữ đại nhân, Quan Tư Vũ giờ còn không cách nào hoàn toàn khống chế Quan Trung Hình Đường là vì đám người Tập Hình Ti kia?”

Mai Khinh Liên hừ khẽ một tiếng nói: “Không thì ngươi nghĩ là vì sao? Ta có thể xử lý được Quan Tư Vũ nhưng lại không quản gia được những người khác. Nếu không có đám chướng mắt kia, Quan Trung Hình Đường đã sớm thành phân bộ bí mật của nhánh a chúng ta, cần gì phải thận trọng như hiện giờ?”

Mai Khinh Liên ở Quan Trung Hình Đường một thời gian dài như vậy, hiểu biết của nàng về Quan Trung Hình Đường đương nhiên sâu xa hơn Sở Hưu nhiều.

Một thánh nữ m Ma Tông ẩn náu trong Quan Trung Hình Đường rốt cuộc là vì điều gì, chuyện này không cần nhiều lời. Nhưng tới giờ Mai Khinh Liên vẫn không thành công, nguyên nhân không phải tại Quan Tư Vũ mà vì hai vị thủ lĩnh Tập Hình Ti cùng những người khác trong Tập Hình Ti.

Nguyên nhân gây ra chuyện này không phải vì thực lực của Quan Tư Vũ không đủ mà do lúc trước Quan Tư Vũ tiếp nhận Quan Trung Hình Đường quá mức gấp gáp.

Thật ra từ trước đó Sở Cuồng Ca đã quyết định sẽ nâng Quan Tư Vũ lên vị trí đường chủ. Có điều khi Sở Cuồng Ca chết quả thật quá gấp gáp. Nếu cho Sở Cuồng Ca đầy đủ thời gian giúp Quan Tư Vũ xây dựng tốt uy tín, như vậy sau này sẽ không có nhiều chuyện như vậy.

Sở Hưu híp mắt nói: “Thánh nữ đại nhân, nếu hai vị kia của Tập Hình Ti vướng víu như vậy, sao không nghĩ cách xử lý bọn họ đi? Với thực lực của nhánh Ẩn Ma, muốn xử lý bọn họ đâu khó khăn gì?”

Nếu nhánh Ẩn Ma thạt sự nắm giữ được Quan Trung Hình Đường, vậy Sở Hưu cũng không cần che che giấu giấu như hiện tại.

Mai Khinh Liên nhìn Sở Hưu một hồi, ánh mắt kinh ngạc: “Tiểu tử nhà ngươi tâm tư thật thâm độc, mới đó đã định hạ thủ giết người rồi?”

Không phải không làm vậy được, có điều thứ ta muốn là một Quan Trung Hình Đường hoàn chỉnh chứ không phải một Quan Trung Hình Đường tan tác thành từng mảnh nhỏ.

Mặc dù trong một số chuyện Quan Tư Vũ sẽ nghe ta, nhưng hắn không phải con rối của ta. Hắn chỉ bất mãn Tập Hình Ti không hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của hắn chứ không phải muốn hạ độc thủ diệt trừ thủ đoạn chân chính của Quan Trung Hình Đường là Tập Hình Ti.

Nếu ta làm vậy, chắc chắn Quan Tư Vũ sẽ phát giác có điểm không đúng. Đến lúc đó làm sao giờ? Giết cả Quan Tư Vũ hay sao?”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, có điều y lại không tán thành cách nhìn của Mai Khinh Liên.

Không phá thì không xây được, nhánh Ẩn Ma không thể nào vĩnh viễn ẩn trong bóng tối. Muốn có nhiều thế lực hơn vậy phải vận dụng thủ đoạn phi thường.

Sau khi trò chuyện vài câu với Mai Khinh Liên, Sở Hưu không ở lại nhiều, trực tiếp rời khỏi tổng bộ trở lại đất Quan Tây bế quan.

Không biết từ lúc nào, thật ra Sở Hưu đã tạo thành thói quen suy nghĩ vì lợi ích của giới Ma đạo.

Không phải kẻ giả mạo người thừa kế Côn Luân Ma Giáo là y trung thành gì với nhánh Ẩn Ma, mà là Sở Hưu phát hiện, với tình huống hiện tại của y, thân phận nhánh Ẩn Ma còn hữu dụng hơn thân phận hiện tại của y nhiều. Có thể làm việc mà không cố kỵ điều gì.

Sau khi trở lại đất Quan Tây, Sở Hưu lập tức tiến hành bế quan, một là muốn củng cố vững chắc cảnh giới hiện tại, hai là muốn tu luyện Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân tới ngang với tu vi hiện tại của y.

Ngay lúc Sở Hưu bế quan, trong khu rừng ở Liêu Đông Quận Bắc Yên, một sơn trại lớn đứng lặng trong rừng rậm. Toàn bộ sơn trại bao phủ bởi tuyết trắng, không đi sâu vào trong rừng không thể phát hiện ra được.

Lúc này trong đại sảnh của sơn trại bày ghế thành vòng tròn, trên đỉnh đại đường treo hai chữ lớn cứng cáp: Kỳ Liên!

Dưới hai chữ Kỳ Liên đó là một người cao lớn khôi ngô, ngồi trên ghế trải da bạch hổ, vẻ mặt âm trầm.

Người kia thân hình cao to rắn chắc, cơ bắp để trần như được đúc từ sắt thép. Kỳ lạ nhất là tướng mạo hắn, gương mặt đỏ rực như máu.

Lúc này người cao lớn đó nhìn mọi người bên dưới, trầm giọng nói: “Nói đi, thời gian vừa qua chúng ta lại tổn thất bao nhiêu?”

Kỳ Liên Trại