Côn Luân Ma Chủ

Chương 594. Cầu viện 1




Một tháng sau, trong hậu trạch của Quan Trung Hình Đường, Hàn Báo nơm nớp lo sợ đứng đó, không dám nhìn thẳng vào nữ nhân trước mặt.

Trước đó Hàn Báo còn hỏi Bàng Hổ, vì sao tìm người của Ma đạo cầu viện mà lại phải tới tìm phu nhân của Quan Tư Vũ, kết quả khi hắn thật sự gặp được Mai Khinh Liên, Hàn Báo mới biết sự kinh khủng của nữ nhân trước mắt.

Đối phương xinh đẹp tới mức khiến hắn thật sự không dám nhìn thẳng vào, đồng thời khí thế trên người nàng lại cường đại tới mức khiến Hàn Báo không dám có chút suy nghĩ xấu xa nào.

Nữ nhân này quả thật rất giống một đóa hoa mang theo kịch độc, nhìn thì diễm lệ vô song, nhưng chỉ cần ngươi chạm khẽ vào một chút thôi, vậy kịch độc sẽ khiến người không còn cả hài cốt!

Siết nhẹ bức thư của Bàng Hổ, Mai Khinh Liên cười nhẹ lắc đầu nói: “Tên ngốc Bàng Hổ kia vẫn cứng đầu như vậy. Lúc trước ta đã nói với hắn rồi Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu không có tiền đồ.

Muốn đối nghịch với triều đình cũng được thôi nhưng phải tìm đúng cách. Gióng trống khua chiêng như Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu, triều đình không diệt ngươi thì diệt ai? Giờ các ngươi vất vả lắm mới kéo dài được hơi tàn, bảo lưu lại chút thực lực, sao lại đối đầu với Tụ Nghĩa Trang?”

Mặc dù Hàn Báo rất bất mãn vì Mai Khinh Liên dùng từ kéo dài hơi tàn để mô tả bọn họ, có điều nghĩ lại những lời Bàng Hổ căn dặn, Hàn Báo đành ngoan ngoãn nói: “Lần này thật sự không phải Kỳ Liên Trại chúng ta chủ động gây sự.

Sau khi Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu bị tiêu diệt, Kỳ Liên Trại chúng ta đã không có liên quan gì tới Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu nữa rồi.

Lần này hoàn toàn do Tụ Nghĩa Trang chủ động tới gây chuyện với chúng ta, còn liên hợp hơn mười thế gia Bắc Yên, tạo thành liên minh Tụ Nghĩa Trang, muốn vây giết Kỳ Liên Trại ta.

Còn trang chủ Nhiếp Nhân Long của Tụ Nghĩa Trang giả nhân giả nghĩa, hèn hạ vô sỉ. Đơn đả độc đấu hắn không nắm chắc thắng đại đại đương gia cho nên hắn tới tìm đại hào trong võ lâm Bắc Yên, Thạch Tướng Quân - Hàn Bá Tiên xuất thủ.

Đại đương gia cùng Hàn Bá Tiên đánh một trận, hai bên đều bị thương. Đại đương gia thật sự không chịu nổi mới phái ta tới nhờ nhánh Ẩn Ma xuất thủ tương trợ.

Chỉ cần nhánh Ẩn Ma giúp ta vượt qua nguy cơ Kỳ Liên Trại lần này, sau này nếu nhánh Ẩn Ma có gì cần, Kỳ Liên Trại chúng ta chắc chắn sẽ xông pha khói lửa, không chối từ!”

Mai Khinh Liên cười khẽ một tiếng, như muôn hoa nở rộ, toàn bộ gian phòng đều như bừng sáng. Có điều Hàn Báo vẫn không dám nhìn Mai Khinh Liên, ngược lại cúi đầu thấp hơn nữa.

“Tên Bàng Hổ này cần gì phải đứng đắn như vậy? Quen biết đã lâu năm, hắn có việc đến nhờ ta, chẳng lẽ ta lại mặc kệ được sao? Được rồi, ngươi ở lại đây đợi vài ngày trước đã. Ta tìm người đáng tin tới cho các ngươi, cam đoan Kỳ Liên Trại các ngươi sẽ vượt qua nguy cơ lần này.”

Nghe Mai Khinh Liên nói vậy, Hàn Báo lập tức thở phào một hơi.

Có điều hắn cũng âm thầm hiếu kỳ, quan hệ giữa đại đương gia và vị ‘Quan phu nhân’ này rốt cuộc ra sao? Giữa đôi bên dường như từng có chuyện xưa?

Hàn Báo mặc dù hiếu kỳ nhưng hắn lại không dám nghĩ về Bàng Hổ và Mai Khinh Liên theo hướng tình cũ.

Mặc dù Hàn Báo vẫn rất sùng bái đại đương gia, có điều sau khi gặp được Mai Khinh Liên, Hàn Báo lại biết nữ nhân như Mai Khinh Liên, nam nhân bình thường chắc chắn không thể hàng phục, cho dù là đại đương gia của hắn Bàng Hổ cũng vậy.

. . .

Trong Quan Trung Hình Đường, nơi bế quan của Sở Hưu.

Lúc này Sở Hưu ở trần, thân thể bao phủ trong ma khí vô biên, luồng ma khí đó tinh khiết tới cực điểm. Nhưng lúc này ma khí đó lại hóa thành dạng kim, từ từ rót vào trong cơ thể Sở Hưu, tẩy rửa tôi luyện tất cả kinh mạch khí huyết toàn thân Sở Hưu.

Ma khí luyện thể, cảm giác đau đớn như bị lăng trì, sâu tận xương tủy. Cho dù tinh thần lực của Sở Hưu rất cường đại nhưng y cũng không thể loại trừ hay giảm bớt cảm giác đau được, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Thân hình Sở Hưu khẽ run rẩy, mồ hôi như nước chảy ra từ lỗ chân lông, thậm chí còn mang theo màu đỏ máu, có điều y vẫn cố gắng chịu đựng, không hề phát ra âm thanh gì.

Dù sao nơi bế quan này cách âm cũng không được tốt, nếu Sở Hưu phát ra âm thanh gì trong này, không khéo người bên ngoài lại cho rằng Sở Hưu đang làm chuyện kỳ quái gì trong nơi bế quan.

Đúng lúc này, trong phòng bế quan, một làn sương đen bốc lên, thân hình Mai Khinh Liên bước ra từ trong đó, hết sức hứng thú nhìn Sở Hưu tu luyện Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân.

Ngay khi Mai Khinh Liên xuất hiện, Sở Hưu đã cảm giác được là nàng, cho nên y không căng thẳng, chỉ lần lượt tu luyện từng bước. Sau khi hoàn thành giai đoạn luyện thể này Sở Hưu mới thu hồi ma khí quanh người.

Thấy Mai Khinh Liên còn đang nhìn chằm chằm vào mình, Sở Hưu lấy quần áo phủ lên người, có phần vô lực nói: “Thánh nữ đại nhân, lần sau xuất hiện ngươi có thể đánh tiếng trước được không, đừng có xuất quỷ nhập thần như vậy nữa, để ta chuẩn bị tâm lý đã chứ.”

Mai Khinh Liên hừ khẽ một tiếng nói: “Ngươi là tu luyện trên giường chứ có phải chơi gái trên giường đâu, cần chuẩn bị tâm lý gì chứ?”

Sở Hưu cười khổ một tiếng, Mai Khinh Liên nói thô bạo như vậy, bảo y trả lời thế nào?

“Vừa rồi ngươi tu luyện Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân của Lã Ôn Hầu?” Mai Khinh Liên tò mò hỏi.

Sở Hưu gật nhẹ đầu.

Mai Khinh Liên lắc đầu nói: “Điều kiện tu luyện của môn công pháp này quá mức hà khắc. Với tố chất thân thể như ngươi còn có thể tu luyện, nếu đổi lại là những người khác e là luyện thứ này rất dễ khiến bản thân tàn phế.

Loại công pháp này mặc dù danh là cửu chuyển nhưng chỉ có thể coi là hạ đẳng trong cửu chuyển mà thôi. Không mấy ai tu luyện được tới đỉnh phong.”

Sở Hưu cuối cùng nói: “Thế gian này không có công pháp mạnh nhất, chỉ có người mạnh nhất. Thật ra đánh giá công pháp theo đẳng cấp như vậy bản thân đã là bất hợp lý.

Có một số người có thể dựa vào công pháp nhất chuyển mà đạp lên đỉnh phong, còn có một số người cho dù trong tay có công pháp cửu chuyển nhưng vẫn chỉ là hạng rác rưởi mà thôi.

Cho nên trong mắt ta, bất cứ công pháp gì cũng không thể chỉ nhìn đẳng cấp mà phải xem người tu luyện nó là ai.”

Mai Khinh Liên kinh ngạc nhìn Sở Hưu, nàng thật sự không ngờ trên phương diện võ đạo Sở Hưu cũng có kiến giải của mình, mà còn có lý như vậy.

Tông sư võ đạo thật ra ban đầu chỉ là một cách xưng hô, không phải là chỉ thực lực.

Chỉ có điều đối với phần lớn võ giả mà nói, bọn họ đều phải tới sau bước vào cảnh giới Chân Đan mới coi như có lý giải võ giả của riêng mình, cho nên cách gọi tông sư võ đạo chậm rãi thành một danh hiệu khác của cảnh giới Võ Đạo Chân Đan.

Cho nên dưới Chân Đan cảnh, chỉ cần ngươi có lý giải đặc biệt về võ đạo, thật ra ngươi đã có thể coi là tông sư võ đạo.

Lúc này Sở Hưu cũng hỏi lại Mai Khinh Liên: “Thánh nữ đại nhân tới tìm ta như vậy là do bên nhánh Ẩn Ma xảy ra chuyện gì à?”