Côn Luân Ma Chủ

Chương 633. Tiểu Phàm Thiên 1




Đây là lần đầu tiên Sở Hưu nghe tới Tiểu Phàm Thiên, trước đó y chưa từng nghe thấy ba chữ này.

Có điều xem thái độ của Mai Khinh Liên, rõ ràng nơi này rất bất phàm.

Hơn nữa nếu nói nơi này có thể giúp tập hợp đủ Thiên Địa Giao Chinh m Dương Đại Bi Phú, chuyện này thật sự khiến y động tâm.

Môn ma công cường đại Thiên Địa Giao Chinh m Dương Đại Bi Phú trước nay chưa một ai biết rốt cuộc uy lực của nó mạnh tới mức nào. Bởi vừa xưa nay chưa ai tập hợp đủ môn công pháp này.

Có điều theo những người khác suy đoán, ít nhất cũng là cửu chuyển. Sau khi tập hợp đủ môn công pháp này rất có thể đạt tới mức công pháp chí tôn hoặc tuyệt thế thần công.

Chứng kiến biểu cảm của Sở Hưu, Mai Khinh Liên cười cười nói: “Nếu chỉ có thế ta đã không cần nghiêm túc như vậy.

Sự tồn tại của Tiểu Phàm Thiên không phải bí mật gì đối với giới cao tầng, chẳng qua điều kiện tiến vào hết sức hà khắc. Nhưng trong đó có vô số cơ duyên.

Từ sau đại kiếp nạn thượng cổ, Tiểu Phàm Thiên đã xuất hiện, từ đó tới nay đã có vô số người tiến vào. Có điều từ đầu đến cuối không một ai thăm dò hoàn toàn được.

Chí tôn trong Thánh giáo chúng ta, Độc Cô đại nhân đã từng đi vào, sau khi đi ra đã liên tục sáng tạo ra tuyệt thế ma công kinh thiên địa khiếp quỷ thần.

Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ của Thuần Dương Đạo Môn cũng từng vào, ngộ ra thiên cơ tiên pháp, tu vi thông thiên.

Đó có thể coi là chuyện xa xôi, gần thì có Dạ Thiều Nam của Bái Nguyệt Giáo. Sau khi tiến vào Tiểu Phàm Thiên, hắn khổ tu mấy chục năm, khiến Bổ Thiên Tâm Kinh chưa từng tiến triển rốt cuộc được hắn bù đắp. Còn Trần Thanh Đế của Thiên Hạ Minh sau khi vào Tiểu Phàm Thiên mới tôi luyện được quyền ý vô song của bản thân tới mức đỉnh phong.

Tóm lại đó là một nơi hết sức thần kỳ. Sau khi tiến vào trong đó, cơ duyên ở trong không chắc chắn trăm phần trăm khiến ngươi một bước tới trời nhưng lại trao cho ngươi bậc thang để ngươi đi thẳng lên trời. Còn có thể mượn cơ hội này đi lên như diều gặp gió hay không còn phải xem thực lực và vận may của chính ngươi.

Tiểu Phàm Thiên ba mươi năm mới mở ra một lần, mỗi lần mở ra vị trí bất đồng. Ngoại trừ ba canh giờ đầu vừa khai mở có thể tùy ý tiến vào, thời gian khác cần chìa khóa đặc biệt mới có thể tiến vào.

Cho nên mới nói muốn đi vào Tiểu Phàm Thiên ngoại trừ vận may hư vô mờ mịt, vậy chỉ có thể nhờ vào chìa khóa này.

Nhưng những chìa khóa này đều nằm trong tay đại phái đứng đầu giang hồ cùng một số cường giả. Số lượng tản mát trên giang hồ vô cùng thưa thớt.”

Sở Hưu hỏi: “Trong tay thánh nữ đại nhân có chìa khóa à?”

Mai Khinh Liên trợn đôi mắt mỹ lệ của bản thân nói: “Nếu ta có chìa khóa ngươi tưởng còn tới phiên ngươi hay sao?

Với uy thế ngày trước của m Ma Tông ta đương nhiên là có chìa khóa rồi, hơn nữa không chỉ một cái. Có điều ngày trước m Ma Tông xảy ra biến cố lớn, chỉ còn lại một mình ta, chìa khóa cũng bị người ta cướp mất rồi.

Ta nói có thể giúp ngươi tranh thủ được chìa khóa của Tiểu Phàm Thiên, chính là chìa khóa của Quan Trung Hình Đường.

Đừng nhìn thực lực Quan Trung Hình Đường giờ không đáng chú ý, ân tình và quan hệ mà Sở Cuồng Ca lưu lại ngày trước lớn tới mức ngươi không tưởng tượng nổi đâu. Giờ trong tay Quan Tư Vũ có ba cái chìa khóa, đều là do Sở Cuồng Ca lưu lại ngày trước.

Trong tình huống bình thường, lần này Tiểu Phàm Thiên mở ra, Quan Trung Hình Đường chỉ có ba người tiến vào. Quan Tư Vũ, nhị thủ lĩnh Tập Hình Ti Phương Sát cùng với đại thủ lĩnh mà ngươi chưa từng gặp, Ngũ Pháp Kiếm - An Lưu Niên!”

Nhắc tới An Lưu Niên, ánh mắt Mai Khinh Liên lóe lên sát khí.

Trước đó Mai Khinh Liên đã nói nếu không có đám thủ lĩnh Tập Hình Ti, nàng đã sớm khống chế Quan Trung Hình Đường. Phương Sát cùng An Lưu Niên chính là trở ngại lớn nhất trước mắt Mai Khinh Liên.

Mai Khinh Liên nói: “Thân phận hiện tại của ta không thể đứng ra tranh đoạt chìa khóa Tiểu Phàm Thiên, ta cũng không thể tiến vào, nhưng ngươi lại có thể.

Giờ đã cách ngày Tiểu Phàm Thiên mở ra không xa. Thời gian này ngươi cứ dưỡng thương đi. Ta sẽ cố gắng thuyết phục Quan Tư Vũ, khiến hắn giao một cái chìa khóa cho ngươi.

Ngươi vừa bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất không lâu, có tiến vào Tiểu Phàm Thiên cũng khó lòng thăng cấp lên tông sư võ đạo.

Có điều ta dám cam đoan, nếu ngươi kiếm được một số cơ duyên không tệ, tối thiểu cũng gây dựng căn cơ tốt cho ngươi bước lên cảnh giới tông sư võ đạo.”

Sở Hưu nghe vậy gật nhẹ đầu, nếu Tiểu Phàm Thiên này thật sự thần kỳ như vậy, lần này y có thụ thương cũng đáng.

“Nếu vậy ta trở lại dưỡng thương, ngồi đợi tin tức tốt của thánh nữ đại nhân.”

Nói xong, Sở Hưu trực tiếp rời khỏi.

Giờ nhiệm vụ hàng đầu của y là chữa khỏi thương thế về mặt nguyên thần. Nếu không cho dù y có nhận được cơ hội tiến vào Tiểu Phàm Thiên lần này cũng không cách nào phát huy thực lực mạnh nhất của bản thân.

Chuyện Sở Hưu tới Bắc Yên chỉ có những tâm phúc của y được biết. Những người khác trên đất Quan Tây vân tưởng Sở Hưu đang bế quan.

Sau khi Sở Hưu tới Quan Tây, người đầu tiên Sở Hưu tới gặp không phải ai khác mà chính là Lã Phụng Tiên.

Trước đó Lã Phụng Tiên cũng bế quan tu luyện Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân cùng Ma Thần Vô Song Kích, nhưng hắn đã sớm xung quanh, cũng nhận ra Sở Hưu không có mặt.

Có điều Lã Phụng Tiên không phải người nhiều lời, cho dù nhận ra Sở Hưu không có mặt cũng không nói thêm gì.

Còn lúc này thấy bộ dáng Sở Hưu như vậy, Lã Phụng Tiên lập tức nhận ra điểm dị thường của Sở Hưu.

“Sở huynh, ngươi thụ thương à?”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, Huyền Cửu U ở bên cạnh Lã Phụng Tiên chen miệng nói: “Hắc hắc, Sở Hưu, lần này ngươi gặp xui rồi. căn cơ nguyên thần thụ thương. Loại thương thế này có đặt ở đâu cũng chẳng dễ khỏi.”

Thân là một trong tứ đại chiến tướng dưới trướng Lã Ôn Hầu năm xưa, Huyền Cửu U am hiểu chính là bí pháp nguyên thần, lúc này hắn cũng là người đầu tiên nhận ra điểm bất ổn của Sở Hưu.

Bốn người này thời gian vừa qua cũng khôi phục được một chút tu vi, thậm chí đã lên tới Tam Hoa Tụ Đỉnh.

Có điều giọng điệu của đám người Huyền Cửu U đối với Sở Hưu kém xa đối với Lã Phụng Tiên.

Trong mắt bọn họ, Lã Phụng Tiên nhận được truyền thừa của Lã Ôn Hầu, là truyền nhân tái thế của Ôn Hầu đại nhân, là chúa công của bọn họ. Còn Sở Hưu này tính là gì? Cho dù hắn có quan hệ không tệ với Lã Phụng Tiên, có là hảo hữu chí giao với hắn nhưng đám người Huyền Cửu U vẫn vênh váo coi nhẹ Sở Hưu như trước. Thậm chí bọn họ còn bất mãn vì Lã Phụng Tiên giao Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân cho Sở Hưu.

Lã Phụng Tiên nhíu mày, có vẻ lần này Sở Hưu thụ thương nặng nhất kể từ khi hắn quen biết Sở Hưu tới giờ. Thậm chí đã thương tổn cả tới căn cơ.

“Vậy Sở huynh, ngươi định làm sao? Vừa hay Phong thần y đang ở Quan Tây, ta dẫn ngươi tới gặp Phong thần y xem sao.”

Sở Hưu gật đầu nói: “Ta cũng đang có ý này.”

Lâm Diệp vẫn trọng thương tinh thần lực, giờ Sở Hưu đang bế quan cũng bị thương nặng về mặt tinh thần. Chuyện này thật sự quá trùng hợp, rất dễ khiến người ta liên tưởng.

Tiểu Phàm Thiên 2