Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!

Chương 38




Cấp tốc ngồi dậy tìm ra hòm y dược chữa thương, Mạc Ảnh Quân nâng lên cánh tay của thiếu niên, nhìn lỗ thủng chảy máu, thở ra một ngụm thật sâu.

Bạch Ly thực ra rất sợ đau, trước vì muốn biến mạnh mà tìm Linh Quả ăn, toàn thân xương cốt gân mạch như co rút lại, chịu cực khổ mấy ngày, đó là những ngày khổ sở bi thảm nhất của hắn !

Nhìn thấy tiên huyết tuôn ra, Bạch Ly liền đau lòng, trực tiếp đem cánh tay trạc đến trước mặt nam nhân: "Mau há mồm a !"

Mạc Ảnh Quân sửng sốt một chút, cùng con mèo nhỏ đối diện, phát hiện đôi miêu đồng của hắn liễm diễm thủy quang (nước mắt), mũi ửng đỏ, thần tình vừa lo lắng vừa nhịn đau, còn dáng dấp khiếp khiếp chờ mong, tiểu dáng dấp đáng thương ghê gớm.

Trái tim Mạc Ảnh Quân như bị ngâm trong ôn tuyền, ấm áp càng ngày càng tăng.

Gần ba mươi năm tính cả trước khi trọng sinh, lần đầu toát ra xung động cường liệt đến không cách nào nhẫn nại, rất muốn đem thiếu niên ôm vào trong ngực che chở cả đời.

Ngốc làm đau lòng người !

Cúi đầu nhẹ nhàng liếm qua miệng vết thương, đáy mắt Mạc Ảnh Quân hiện lên đau lòng cùng thâm tình, rõ ràng là huyết dịch vị đạo lại khiến hắn mơ hồ mê luyến.

Quân Quân cuối cùng cũng ăn một chút huyết, Bạch Ly dễ chịu một ít.

"Ô !" Cánh tay tê tê đau nhức, tựa hồ thần kinh đều bị kích thích đến.

Mạc Ảnh Quân không nhiều lời nữa, lập tức mở y dược rương lấy đồ băng bó, mảnh khảnh cổ tay lại thêm băng gạc, con mèo nhỏ trông có vẻ càng suy nhược.

Băng bó xong, Mạc Ảnh Quân ôn nhu nói: "Thử động một chút."

Bạch Ly nghe lời đung đưa cánh tay một chút, không có cảm giác khó chịu, ngẩng đầu lộ ra dáng tươi cười ngọt ngào: "Tốt."

Bình tĩnh nhìn thiếu niên, Mạc Ảnh Quân trầm mặc một hồi lâu.

Ngồi đối diện nhau, bầu không khí đông cứng lại, Bạch Ly rũ xuống mi mắt, hàng mi dày dài như cánh bướm run nhè nhẹ, không được tự nhiên sờ băng gạc đang cuốn trên tay.

Cảm giác được Mạc Ảnh Quân áp bách phát ra càng cường liệt, Bạch Ly ngước mắt lên rụt rè đáng thương xem hắn: "Ta không sao."

Đáy mắt sóng hải cuộn trào mãnh liệt, Mạc Ảnh Quân mâu sắc âm trầm, vươn tay khẽ vuốt đầu thiếu niên, theo mái tóc vuốt xuống gương mặt non mịn, tiếp đó xẹt qua cánh mũi rơi vào bờ môi hồng nhạt vuốt nhẹ.

Bạch Ly 'bùm' một phát đỏ bừng mặt, Quân Quân của hắn càng ngày càng liêu nhân (gợi cảm) làm sao bây giờ (>///<) !

Thanh âm trầm thấp vang lên: "Lần sau đừng như vậy."

Bạch Ly vội vàng lấy hết sức gật gật đầu.

Đột nhiên, khuôn mặt tuấn mỹ của Mạc Ảnh Quân tiến đến càng ngày càng gần, hơi thở giữa hai bên trộn lẫn vào nhau, không khí trở nên ái muội.

"A . .Quân . . Quân. . .Quân Quân . . . !" Khuôn mặt đỏ bừng lên, trống ngực đập 'thình thịch', Bạch Ly ánh mắt đảo loạn không dám nhìn người đối diện, miệng lắp bắp nói.

"Um." Giọng mũi trầm thấp từ tính mà gợi cảm phát ra, ánh mắt đen sâu thẳm hút hồn nhìn chăm chú vào thiếu niên.

Bạch Ly ngơ ngác nhìn sâu vào tròng mắt hắn, cảm giác như có một vũ trụ huyền ảo chuyển động trong đó vậy, ô ô không được, quá phạm qui rồi, Quân Quân ngày càng mê người hắn chịu đựng thế nào bây giờ (>////<) !

Đối diện một gương mặt tuấn mỹ đến cực điểm, mi phong tự kiếm, anh khí lăng nhiên, mũi như phong tạo, cao ngạo lăng nhiên, . . . . . Xuống dưới nữa là trắng nõn da thịt ẩn ẩn có ánh sáng lưu động, đường cong lưu sướng hoàn mỹ. Khuôn mặt này, thân hình này rõ ràng đã tuấn mỹ đến thoát khỏi sự tưởng tượng của nhân loại, kể cả trên thế giới nhà điêu khắc hoàn mỹ nhất cũng không có khả năng bày ra sự siêu thoát thế tục xinh đẹp của hắn. . . .

(ta miêu tả có hơi quá ko T^T)

Bất cứ ai nhìn đến trương gương mặt này đều sẽ tự bản thân hết sức tưởng tượng rằng nếu đôi mắt người kia chuyển sang nhìn ngươi lại là như thế nào khiến thế nhân điên cuồng nhập vào thâm uyên vô hải !

Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày nhìn thiếu niên xinh đẹp gần sát trước mắt rõ ràng đã lâm vào tưởng tượng của bản thân, khuôn mặt ngây ngô cười như tên ngốc, hai gò má đỏ ửng, ánh mắt mê ly say đắm nhìn chằm chằm phía trước, khóe miệng còn có chút nước trong suốt khả nghi chảy ra !

'Bốp !'

"Oa !" Đang chìm trong ảo tưởng của bản thân lại đột nhiên bị người đập mạnh một phát vào đầu, phẫn nộ tỉnh giấc thấy đối diện . . . . là Quân Quân của hắn !

"Quân . . . Quân Quân, sao ngươi đánh ta !" Bạch Ly ủy khuất trừng mắt nhìn hắn.

Mạc Ảnh Quân vẻ mặt ghét bỏ liếc thiếu niên: "Lau khóe miệng đi."

Bạch Ly giật mình, vội vàng đưa tay lên lau . . . . .ô ô hắn thế nhưng nhìn Quân Quân phạm xuẩn lại còn chảy nước miếng, Quân Quân có ghét bỏ hắn không ?! T^T

"Quân Quân ~~~~" Bạch Ly bổ nhào lên người Mạc Ảnh Quân làm nũng.

"Làm sao." Mạc Ảnh Quân nhíu mày nhìn thiếu niên, tay vòng ra giữ eo hắn.

"Ta thích ngươi, không, ta yêu ngươi Quân Quân !" Bạch Ly ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, ánh mắt tràn đầy sự nghiêm túc cùng kiên định.

"Oh." Thờ ơ.

"Quân Quân (>.<) !" Vẻ mặt ủy khuất.

Mạc Ảnh Quân thản nhiên nhìn hắn.

Bạch Ly chớp chớp mắt, cố gắng tỏ ra đáng thương nhìn lại.

Mạc Ảnh Quân trầm mặc một lúc bỗng nhiên nâng mặt thiếu niên lên, cúi người xuống . . . . dùng lưỡi cạy mở môi hắn . . . . hôn !

Bạch Ly trừng mắt, gương mặt vừa giảm nhiệt độ lại không dự đoán trước 'bùng' lên đỏ ửng, thiếu niên khép mở môi.

Không hề ôn nhu nhẹ nhàng, đầu lưỡi chui vào khoang miệng qua lại càn quét, lau qua cái lưỡi nhỏ của thiếu niên, lại trượt đến tiểu răng nanh bén nhọn, một tay cầm tiểu móng vuốt của thiếu niên, tay kia ôn nhu vuốt ve thiếu niên cằm khiến cho hắn thả lỏng.

Thân hình Mạc Ảnh Quân cao ngất tràn ngập lực lượng áp lên thân hình thanh mảnh của thiếu niên, Bạch Ly hầu như không có năng lực phản kháng đã bị áp xuống thừa nhận cái hôn nóng bỏng, mà kể cả không giữ tay Bạch Ly cũng không đẩy Quân Quân nhà hắn ra đâu =))))

Sự tê dại từ đầu lưỡi chui vào đại não, từng đốm lửa nhỏ lặng lẽ khơi gợi lên trong cơ thể hai người.

Bạch Ly cảm giác như mình đang ở giữa đại dương bao la nặng nề chậm chạp di động, lửa nóng khơi gợi như vậy hắn chẳng bao giờ tiếp xúc qua, hắn chỉ cảm thấy da đầu tê dại, tứ chi mềm nhũn, cả người đều hít thở không thông.

Mạc Ảnh Quân thấy con mèo nhỏ cả gương mặt trướng đến đỏ bừng, hai tay không còn sức bám lấy hắn, rất có nguy cơ hít thở không thông mà chết !

Mạc Ảnh Quân rời môi, sợi chỉ bạc kéo dài từ đầu môi kia nối lại đây, cảnh sắc vô cùng dâm mỹ.

 "Ha . . ha . .ưm. .a . . .ha . . ha. . ." Bạch Ly được thả ra vội vàng dồn dập hít lấy không khí, ô ô hắn tưởng mình là người đầu tiên vì hôn mà khó thở chết cơ, bất quá Quân Quân hôn thật thích nha (>////<) !

"Từ từ." Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ vỗ nhẹ nhẹ lưng hắn, tên ngu ngốc này không biết dùng mũi để thở sao ?!

Bạch Ly cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần, đỏ mặt nhìn Mạc Ảnh Quân, hai tay vòng qua ôm chặt lấy thắt lưng của hắn dúi mặt vào không dám ngẩng lên.

Mạc Ảnh Quân dở khóc dở cười xem con mèo nhỏ, bình thường mè nheo đòi hôn hắn hắn mặc kệ, bây giờ hắn hôn lại bắt đầu tiểu bộ dáng ngượng ngùng ? 

"Muộn rồi, ngủ đi." Mạc Ảnh Quân vươn tay tắt đèn, ôm con mèo nhỏ cùng nằm xuống.

"Quân Quân . . . ." Thanh âm rì rầm.

"Sao ?"

"Ta yêu ngươi."

". . . Ta cũng vậy."

Bạch Ly thỏa mãn nghe câu trả lời của Quân Quân, nhắm mắt lại.