Công Chúa Uy Quyền (Đào Yên Thiên Nguyệt)

Chương 112




Lând đầu tiên trong 17 năm nàng cùng người khác nằm ngủ trên cùng một chiếc giương nên có chút không quen, bình thường nàng rất dễ ngủ nhưng đêm nay nàng cứ nằm trần trọc hơn nữa đêm mới có thể vào giấc được. Do ngũ khá muộn cùng với việc trong người nàng có chút mệt nên khi vừa ngủ được nàng cũng liền ngủ rất sâu, vốn dỉ theo lẽ thường thì bản năng đề phòng của nàng rất cau nhưng hôm nay nó dường như biến mất.

Đợi lúc nàng yên tĩnh mà chìm sâu vào giấc ngủ thì Lý Khanh nằm bên cạnh cũng từ từ mà mở mắt, hắn cũng đã ngủ được một giấc nên cơn say rựu kia cũng đã biến mất hiện tại ánh mắt hắn vô cùng thanh tỉnh, lúc này hắn liền nghiên người mà nhìn về phía tấm lưng của nàng.

Ý thức lãnh địa của hắn rất mạnh, nên sau khi tỉnh khỏi cơn say hắn liền cảm nhận người bên cạnh đang động đậy nhưng hắn lúc đó không muốn mở mắt.

Lúc này khi xác định người bên cạnh thật sự đã ngủ hắn mới nhẹ nhàng mà xích lại gần nàng đưa tay ra ôm trọn nàng vào lòng mình, cúi đầu ngữi lấy hương thêm trên người nàng, đây giống như một liều thuốc tinh thần dành cho hắn mậy mỗi lần ngửi được hắn đều thấy tinh thần mô cùng thoải mái dễ chịu.

Lúc này hắn định nhắm mắt để ngủ thì cảm nhận được người trong lòng khẻ nhúc nhích, cả người hắn lúc này bắt đầu căn thẳng vội vàng nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Vốn hắn nghĩ nàng sẻ đẫy hắn ra nhưng không nàng chỉ trở người quay lại mặt đối mặt với hắn tay cũng đưa lên mà ôm lấy hắn, mắt vẫn nhắm chặt đây giống như là theo thói quen trở người ôm lấy gối ôm vậy.

Lý Khanh hắn căn thẳng chờ đợi nàng đẩy mình ra nhưng thứ mà hắn đợi được lại là một bất ngờ to lớn lòng hắn không ngừng gào thét vì cái ôm này của nàng, lúc này mắt hắn cũng hơi mỡ ra để xác định nàng đang thức hay đã ngủ nhưng khi thấy hai mắt nàng nhắm nghiền như vậy hắn càng ôm chặt nàng hơn rồi mới từ từ chìm vào trong giấc ngủ.

Hai người cứ như vậy ngủ đến tận trưa ngày hôm sau, đến khi nàng cảm thấy bản thân có chút ngộp thì mới từ mở mắt ra thứ ập vào mắt nàng chính là lồng ngực của nam nhân, hơn nữa hai tay người kia đang ôm chặt lấy nàng, nàng vẫn nhớ đêm qua nàng ngủ quay lưng lại với người này mà sao tự nhiên sáng sớm lại chui vào lòng người này luôn rồi?. truyện xuyên nhanh

Nàng cũng chằng muốn nghĩ nhiều chuyện trước mắt cần làm chính là nhích ra sa người này, nghĩ là làm nàng hơi động đậy người nhưng không ngờ với động tác nhỏ của nàng Lý Khanh cũng đã tĩnh.

Hắn lúc này do mới thức nên giọng có hơi khàn hỏi "Sao vậy, không ngủ thêm à?" vừa nói hắn vừa ôm chặt nàng hơn.

Nàng nghe vậy liền hơi ngẫn đầu, nhưng tầm nhìn của nàng lúc này chỉ có thể nhìn thấy được phần cầm của hắn "Lý Khanh, sao giờ này chàng còn ở đây? Không phải nên thức sớm lên triều à?"

"Không đi, thân vương thành hôn được nghĩ một tháng ở nhà cùng thê tử trong một tháng này ta ở nhà chơi với nàng" vừa nói hắn vừa cuối đầu để chóp mũi mình cọ lên tóc nàng, tham lam ngửi lấy mùi thơm chỉ thuộc về nàng.

Nàng nghe vậy không khỏi chửi thầm trong lòng, thật không ngờ Chu quốc lại có chuyện này.



"À đúng rồi, ta hình như cũng phải vào cung dân trà cho mẫu hậu chàng nữa nên chàng mau buôn ta ra đi" vừa nói nàng vừa đẩy nhẹ hắn ra nhưng hiện tại nàng đang nằm nên tay chân chẳng có mấy sức lực để đẩy hắn.

"Con dâu dân trà cho mẹ chồng phải hai quỳ bốn lại, thân thể nàng tôn quý ở Sở quốc nàng cũng chưa từng quỳ gối một lần cớ sao khi gã cho ta lại phải chịu thiệt chứ?

Nàng sau này ở đây cũng sẻ giống như Sở quốc, dù là ai cũng không cần quỳ, như vậy nên ta đã sớm xin mẫu hậu không cần bắt nàng phải đến dân trà, hơn nữa ta cũng đã thay nàng dân trà cho bà ấy rồi" hắn bình tỉnh nói

Nhưng nàng nghe xong thì khóe môi liền giật giật, vốn định tìm cách thoát ra khỏi hắn nhưng lại được hắn tặng cho một bất ngờ quá lớn rồi nàng lúc này liền bắt đầu không từ bỏ nói "Như chẳng khác nào ta là con dâu không được bà ấy nhận"

"Nhận, bà ấy rất thích nàng dù không muốn nhận cũng phải nhận" hắn trầm giọng nói như muốn trấn an nàng.

Nghe vậy nàng liền thấy mấy cái lý do chính đáng của nàng nghĩ ra hình như đều bị bóp bể từ trong trứng nước rồi. Lý Khanh thấy vậy cũng bắt đầu nhắm mắt tay vẫn ôm chặt lấy nàng.

Nàng cũng mặt kệ mà để cho hắn ôm, tên ngốc này tốt với nàng như vậy nếu sau này nàng song việc ở đây nói không chừng cũng có thể mang theo hắn quay về Sở quốc.

Nàng bận nghĩ sẻ đưa hắn về Sở quốc còn hắn thì đang bận phân vân chọn lựa cái tên cho con của hai người, hết chọn tên hắn lại nghĩ thử con hắn tương lai sẻ giống ai hơn hắn còn thầm hi vọng bé trong tương lai sẻ giống nàng nhiều một chút. Nếu hiện tại nàng mà biết được đống suy nghĩ này của hắn nhất định nàng sẻ dùng hết sức bình sinh mà đạp hắn té khỏi giường.

"A Yên này, nàng thấy Ly Nguyệt và Từ Kha có phù hợp để ở cùng một chổ hay không?" hắn có chút phân vân hỏi nàng giống như đang cần nàng cho ý kiến vậy

Nàng nghe thế cũng hỏi lại "sao vậy? để ý mấy lời Ly Nguyệt đã nói trước khi chúng ta thành hôn à?"

"Một phần là vậy, còn một phần là vì Từ Kha thích Ly Nguyêt nhưng Ly Nguyệt lại quá mức trẻ con, ta sợ nếu thật sự Từ Kha cưới Ly Nguyệt về sẻ bị con bé làm khổ" Lý Khanh thở dài đầy phiền não, một bên là bạn thân một bên là muội muội.

Bạn thân vậy mà lại muốn cưới muội muội mình, tương lai nếu cả hai hòa hợp thì không nói còn nếu một trong hai bên khổ sở vậy hắn cũng không thể thoải mái được.