Cự Long Thức Tỉnh

Chương 960: Thật là buồn cười đến cực điểm




Burns vừa ra lệnh xong, hai nhân viên điều khiển lập tức mở nút bắn tên lửa ra, sẵn sàng tấn công.



Nhưng đúng lúc này, hơi thở của rồng che trời lấp đất kia tiêu tan, chỉ thấy Lục Hi vẫn bình yên vô sự, quanh người là một ngọn lửa màu ám kim, thoạt nhìn không hề bị thương gì cả.





Mọi người trên phi cơ đều thở dài nhẹ nhõm, nếu Lục Hi không phải đối thủ của Donbakara thì cho dù bọn họ có phi cơ cũng chẳng trốn được con Donbakara này công kích ấy chứ, toàn bộ phải chôn xác ở đây.



Mà lúc này, Donbakara thấy Lục Hi vẫn bình yên vô sự, tức khắc phẫn nộ nói: “Loài bò sát kia, xem ra ngươi có chút bản lĩnh đấy. Nhưng ngươi cho rằng như vậy là thoát nạn sao? Ngươi quá ngây thơ rồi đấy!”



“Donbakara à, nếu mày không chơi mạnh hơn nữa thì e là sẽ chẳng làm được gì tao đâu”.



Lục Hi nói xong, ngưng tụ ra một cây trường thương, nhìn chằm chằm Donbakara.



“Không ngờ ngươi còn dám thi triển ra thứ sức mạnh nực cười của mình trước mặt ngọn lửa vĩ đại cơ đấy, thật là buồn cười đến cực điểm”, chỉ thấy Donbakara nhìn trường thương rồi ngạo mạn nói với Lục Hi.



Lục Hi cười khẩy: “Ai mạnh ai yếu, phải đánh nhau thì mới biết được, chỉ giỏi nói khoác, mày tưởng mày là võ sĩ Conor McGregor chắc”.



Nói xong, Lục Hi không dong dài nữa, mà phóng thương về phía Donbakara. Mũi thương bốc lên một ngọn lửa màu vàng kim, mang theo uy thế không gì sánh được, hung hăng đâm về phía cổ nó.



Donbakara thấy vậy, gào lên một tiếng, trên người nó đột nhiên xuất hiện một tầng áo giáp dung nham, giữa khe hở của áo còn có dung nham chảy ra.



Một thương của Lục Hi đâm vào cái cổ của Donbakara, chỉ nghe thấy “rầm” một tiếng, Lục Hi bị một luồng sức mạnh to lớn đẩy ra, mà chỗ cổ của Donbakara chỉ rớt xuống mấy khối giáp dung nham.



Lục Hi đứng giữa không trung, nhíu mày nhìn Donbakara.



Donbakara này đúng là mạnh mẽ phi phàm, cho dù anh không dùng toàn lực, nhưng lực phòng ngự của Donbakara vẫn rất kinh người, một đòn của anh lại không hề làm nó bị thương.



Đúng lúc này, Donbakara cười lớn: “Loài bò sát hèn mọn, ngươi cho rằng chỉ bằng chút sức lực đáng thương đó của ngươi mà cũng có thể làm ngọn lửa Donbakara vĩ đại này bị đau hay sao? Thật buồn cười, hãy nếm thử sự lợi hại của ta đi”.



Ngay sau đó, Donbakara há miệng ra, phảng phất như đang niệm chú, mà trên đỉnh đầu nó thì bắt đầu hình thành một quả cầu dung nham khủng bố.



Lục Hi chau mày, anh cảm nhận được quả cầu kia ẩn chứa một luồng sức mạnh cực khủng bố, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng. Con Donbakara này thật sự rất mạnh.



Mà mọi người ở trên phi cơ càng là kinh hồn bạt vía, con Donbakara này có thực lực kinh người, không ngờ còn biết ma pháp trong truyền thuyết, quả thực là quá khủng bố.



Mà lúc này, quả cầu đã thành hình, to khoảng 10 mét đường kính, bên ngoài là dung nham chảy, bên trong là sức mạnh bộc phát mạnh mẽ, có thể sánh bằng đạn tên lửa cỡ lớn.



Lúc này, Donbakara gào lên một tiếng, quả cầu lửa khổng lồ xông về phía Lục Hi.