Sáng hôm sau, ở Phong Thị.
Hắc Tần Uy cầm tập hồ sơ ném lên bàn làm việc của Phong Vũ.
"Tớ đã điều tra rồi! Thư ký của cậu, cô ta không phải tên Mễ Linh mà là Áp Ánh Ly. Cô ta là một sát thủ với biệt hiệu là Chớp, biệt tài là...giết người nhanh gọn trong vòng ba phút chỉ với một cây kim, đối phương có giỏi cấp mấy chết cũng không biết tại sao mình chết. Đặc biệt cô ta không phải hai mươi tám tuổi mà chỉ mới hai mươi hai tuổi, các giấy tờ trước đây là làm giả để được vào công ty cậu."
"Lão Dự Trình tốn nhiều công sức thật!" Phong Vũ mỉa mai cười, tay lật ra xem thật kĩ thông tin của Áp Ánh Ly.
"Không biết lão trả cô ta bao nhiêu? Công ty lão phá sản rồi mà!" Chu Minh Hào tay cầm điếu thuốc hút thật sâu rồi nhả ra không khí một làn khói mờ.
"Cô ta là sát thủ?" Lãnh Triết tay chống lên thành ghế sofa, dựa lưng ra sau, chân vắt chéo đong đưa nhìn Hắc Tần Uy.
"Phải!"
"Chớp! Trước đây đã từng nghe qua danh tiếng, thật muốn xem bản lĩnh cô tới đâu?" Lãnh Triết khoé môi nhếch lên, vài lọn tóc màu trắng rơi tự do trước mặt lúc ẩn lúc hiện ra ánh mắt nham hiểm. Anh ta đã gặp Áp Ánh Ly rồi, cô có một khuôn mặt đẹp khiến người ta nhớ mãi không quên cùng với thân hình quyến rũ chết người khiến bọn đàn ông thèm khát.
Phong Vũ bấm nút trên điện thoại:
"Cô vào đây!" Chưa kịp để đầu dây bên kia trả lời anh đã lên tiếng rồi cúp máy.
Áp Ánh Ly di chuyển bờ hông xinh đẹp, bước từng bước kiều diễm đến trước bàn làm việc của Phong Vũ.
"Thưa! Chủ tịch gọi tôi?"
"Hủy cuộc họp chiều nay! Tôi muốn đến nhà hàng Nhị Liên!" Anh nheo mắt nhìn Áp Ánh Ly, giọng ra lệnh.
"Dạ Chủ tịch!" Cô ta cúi người rồi rời đi.
Khi vừa quay gót, Áp Ánh Ly đã nhạy bén nhận ra được ánh mắt lạ thường của Chu Minh Hào, Lãnh Triết và Hắc Tần Uy. Đặc biệt là Lãnh Triết, anh ta nhìn Áp Ánh Ly từ lúc mới bước vào, một phút cũng không rời.
Cô ta bắt đầu đề phòng! Tránh bị phát hiện!
...
Nhà hàng Nhị Liên.
Bọn họ được nhân viên dẫn vào phòng ăn Tổng thống, gọi các món ăn thượng hạng. Khi nhân viên tiếp nhận thực đơn vừa ra khỏi phòng không lâu thì Áp Ánh Ly cũng xin đi vệ sinh. Phong Vũ liếc mắt ra hiệu với Lãnh Triết, anh ta hiểu ý gật đầu lập tức đi theo.
Cô ta vừa đi vừa quan sát xung quanh, khi tới phòng bếp lấy cớ tới để điều chỉnh khẩu vị cho hợp với Phong Vũ mà thành công lẻn được vào bên trong. Áp Ánh Ly móc trong áo ngực ra một túi bột trắng, nhanh chóng đổ thứ bột đó vào nồi súp, mắt lảo đảo quan sát mọi người. Thành công thêm khẩu vị vào, cô ta giấu nhẹm giấy gói bột ra sau tóc và đi ra ngoài như không có chuyện gì. Lãnh Triết đứng nép ngay cửa mà thấy hết mọi hành động của cô ta.