Cưng Chiều Vợ Nhỏ

Chương 17:




Áp Ánh Ly nhíu mày từ từ mở đôi mắt xinh đẹp, cô ta theo phản xạ đưa tay lên vỗ nhẹ cái đầu đau nhức, mắt nhìn xung quanh, một cảnh tượng xa lạ hiện ra trước mắt khiến Áp Ánh Ly như tỉnh táo. Một căn phòng xa hoa được sơn màu trắng, điểm tô thêm vài chất liệu màu vàng kim tuyến lộng lẫy, nó phải rộng bằng căn nhà cô ta ở khi còn trong tổ chức thậm chí là hơn, đồ vật trong phòng đến cả chiếc giường kingsize Áp Ánh Ly đang nằm cũng đều là màu trắng... Có thể chủ nhân căn phòng này thích màu trắng chăng? Áp Ánh Ly bỗng nhận ra điều gì đó khác thường, giật mình nhìn xuống dưới cơ thể đã không còn hiện trạng như cũ mà được thay vào là chiếc áo sơ mi trắng rộng tới gần đầu gối. Cô ta vỗ vỗ đầu cố lục lại trí nhớ xem chuyện gì đã xảy ra!?

Áp Ánh Ly nhớ là cô ta hành động bị Lãnh Triết phát hiện, hai người có đấu với nhau một trận, rồi cô ta quay lại phòng ăn cùng bốn người bọn họ còn sau đó thì ý thức rất mơ hồ Áp Ánh Ly không thể nào nhớ ra.

Trong lúc cô ta đang chật vật với đống hình ảnh trong đầu thì lúc này từ cửa phòng tắm vang lên tiếng nước chảy. Nếu Áp Ánh Ly đoán không lầm thì có người đang trong phòng tắm...

Là ai?

Không được, Áp Ánh Ly phải thoát ra khỏi đây trước khi anh ta phát hiện! Rốt cuộc đây là đâu? Cô ta đảo mắt nhìn xung quanh để tìm đường thoát ra ngoài, ở đây bốn phía đều là tường chỉ có cửa chính và có một cửa sổ nhỏ bằng kính. Áp Ánh Ly liền chạy lại phía cửa sổ, cô ta cố mở chốt nhưng chặt quá căn bản không mở được. Tiếng nước chảy trong phòng tắm đã ngày một nhỏ dần. Áp Ánh Ly không còn cách nào khác, tay cô ta nhanh như chớp lấy chiếc dao găm để ở đầu giường, chạy lại trốn trong tủ quần áo, cô ta mở hé cửa quan sát tình hình bên ngoài để chờ thời cơ hành động.

Cạch... Cạch... Cạch.

Cửa phòng tắm mở ra, Lãnh Triết trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm che đi vùng nhạy cảm còn nửa thân trên lộ ra một thân thể cường tráng màu cổ đồng chi chít các vết sẹo lớn nhỏ do chiến đấu để lại, giờ đây nó còn đọng lại vài giọt nước càng tăng thêm sức quyến rũ chết người, mái tóc màu trắng ươn ướt dính vào nhau thả tự do che đi bớt phần nào khuôn mặt hoàn mỹ, vài cọng còn nhỏ giọt xuống mặt sàn.

Lãnh Triết đứng im một chỗ nhìn xung quanh như tìm kiếm một thứ gì đó.