Lãnh Triết đứng im một chỗ nhìn xung quanh như tìm kiếm một thứ gì đó. Khi thấy ở tủ quần áo có một khe hở thì anh ta nhếch môi cười tà mị, giả bộ đi lại vào phòng tắm, còn cố tình đóng mạnh cửa để Áp Ánh Ly nghe thấy.
Két... Két... Két.
Cô ta nghe thấy tiếng đóng cửa, tròng mắt cố quan sát xung quanh khi không thấy ai thì mới yên tâm từ từ mở cửa tủ, rón rén từng bước đi về cửa chính.
"Tại sao lại không mở được!" Áp Ánh Ly thầm oán trách, hai tay loay hoay mở cánh cửa nhưng cửa đã bị Lãnh Triết khoá lại từ khi đưa cô ta về rồi.
"Vì tôi đã khoá cửa rồi!" Lãnh Triết bước ra khỏi phòng tắm từ khi nào mà Áp Ánh Ly không hay biết. Đối với một sát thủ như cô ta chỉ một tiếng động nhỏ như con kiến cũng sẽ phát hiện được nhưng sao anh ta thì không? Thân thủ Lãnh Triết quá cao cô ta căn bản không phải là đối thủ, đây là lần đầu tiên Áp Ánh Ly gặp người mạnh hơn cô.
Lãnh Triết đi từng bước chậm rãi lại gần, áp lồng ngực rắn chắc vào tấm lưng mảnh khảnh của cô ta qua lớp áo mỏng. Áp Ánh Ly bất động căng cứng người đứng im không dám nhúc nhích.
Lãnh Triệt lợi dụng xích lại gần hơn, thổi hơi thở nóng vào tai Áp Ánh Ly khiến mặt cô ta mặt đỏ như trái cà chua theo phản xạ rút người lại. Áp Ánh Ly lập tức dùng lực khuỷu tay đánh mạnh vào lồng ngực anh ta, tay còn lại cầm con dao găm chĩa thẳng vào Lãnh Triết.
"Tại sao tôi lại ở đây? Quần áo của tôi đâu? Anh đã làm gì?"
"Là tôi đưa cô về, từ nay về sau cô sẽ ở lại đây. Còn quần áo của cô tôi đã thay ra nhờ người đem giặt rồi." Lãnh Triết đưa tay xoa xoa chỗ ngực bị đánh, khoé môi cười đểu nhìn cô ta từ trên xuống dưới đầy ám muội.
"Biến thái... Anh đã thấy..." Áp Ánh Ly đưa hai tay bắt chéo che vòng một lại, khuôn mặt phiếm hồng tức giận nhìn anh ta như muốn xé xác Lãnh Triết ra thành từng mảnh.
"Tôi không những thấy mà còn chạm vào nữa kìa!" Anh ta nói với giọng điệu trêu chọc, tay diễn tả bóp bóp cho cô ta thấy.
Áp Ánh Ly cứng họng, cô ta định nói gì đó nhưng không hốt nên lời, mắt mở lớn hết cỡ nhìn Lãnh Triết.
Thật sự giờ cô ta không còn muốn nói gì nữa! Mà muốn tự tay giết chết tên biến thái nhà anh!
"Anh... LÀ ĐỒ ĐẠI BIẾN THÁI!" Áp Ánh Ly tức điên, tay nắm chặt, móng tay cắm sâu vào da thịt khiến nó rướm máu. Cô ta hét lớn với Lãnh Triết.