Cưng Chiều Vợ Nhỏ

Chương 28:




Hai tên vệ sĩ gật đầu, mỗi người bế một bên của Chu Như Uyên lôi đi, cô ngơ ngác, bất động mặc cơ thể đang bị nhấc bổng, khi sắp vào trong gần khuất tầm mắt của Chu Minh Hào, cô mới la lên:

"Ông ba thối! Khiếp người quá đáng!"

"Ba học từ con đấy! Con gái!" Anh ta nhếch môi cười đắc ý, tay móc trong túi quần ra chiếc điện thoại di động, nhắn một dòng tin nhắn.

...

Chu Minh Hào lái xe đưa Chu Như Uyên tới nhà hàng Nhị Liên, trên người cô được diện một chiếc váy hai dây màu trắng dài gần tới đầu gối, khuôn mặt đã được trang điểm nhẹ và làm tóc. Bọn họ vừa vào nhà hàng, nhân viên đã dẫn anh và cô tới phòng ăn Tổng thống, Chu Như Uyên là lần đầu tiên được ăn ở một căn phòng sang trọng như thế này nên cũng hơi kinh ngạc. Chu Minh Hào nhìn cô đứng ngẩn ngơ một chỗ, biết cô là ngạc nhiên với kiến trúc bên trong phòng, anh ta nghịch ngợm đưa ngón tay chọc chọc vào eo nhỏ của Chu Như Uyên.

"Đứng đó làm gì? Vào đi!"

"Ơ... Dạ!" Cô nhanh bình thường trở lại, theo Chu Minh Hào đi vào phòng.

Chu Minh Hào lựa chọn chỗ ngồi chính giữa đối diện với cửa, kéo ghế cho cô. Anh ta cũng ngồi xuống bên cạnh, tay lấy menu lựa món. Đợi khi nhân viên rời đi, cô mới lấy cùi chỏ húc mạnh vào ngực Chu Minh Hào một cái, giọng phát ra như cảnh sát tra khảo tù nhân vậy:

"Nói! Ba đang âm mưu chuyện gì?"

"Cái con bé này! Đã bảo không có gì mà!" Anh ta nhíu mày, tay ôm ngực đau đớn.

"Ba đừng hòng qua mắt được con! Đi ăn bình thường mà bắt con ăn mặc đẹp như thế này, còn dẫn con vào một phòng ăn sang trọng như vầy! Mau khai đi!"

"Không có, con bé này sao nay dám tra hỏi ba hử? Có tin ba cắt hết chi tiêu tháng này không?" Anh ta chưng ra bộ mặt uy nghiêm nhất có thể, gằn giọng nói với cô.

"Ba!!!" Chu Như Uyên xịu mặt, nhăn nhó nhìn chằm chằm anh ta.

Cô ức đến ói máu, không thể nói được.

Ba lại dùng chiêu này!

Chu Minh Hào thầm cười trong lòng, cuối cùng thì cô cũng im. Giờ chỉ đợi Phong Vũ đến nữa là coi như kế hoạch thành công rồi.

Vài phút sau, cửa phòng mở ra, Phong Vũ trên thân một bộ âu phục xanh đen, phía sau là năm sáu thằng đàn em.

"Đợi lâu không?"

"Không lâu, tớ cũng vừa mới tới." Chu Minh Hào đứng dậy đi lại khoác vai Phong Vũ dẫn anh ngồi bên cạnh còn lại của cô.

"Cậu ngồi đây đi!"

Chu Như Uyên thì vẫn ngơ ngác ngồi tại chỗ nhìn Chu Minh Hào và Phong Vũ, trong đầu vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.