Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1112: Thủ lĩnh tự bạo rồi!"






"Với điều kiện linh hồn bạo phát, thực lực của mình mới có thể miễn cưỡng đối phó cường giả cấp Lĩnh Chủ. Phi thuyền kia chưa rõ mạnh yếu như nào. Nếu như người đến linh hồn cường đại hơn sẽ rất khó bị linh hồn của mình ảnh hưởng. Mình rất có thể sẽ bị giữ chân." Các ý nghĩ liên tục xoay chuyển trong đầu Dương Thiên.

Linh hồn của hắn đã đạt đến gấp bốn mươi lần nhưng linh hồn cường giả cấp Lĩnh Chủ đã đạt tới gấp hai mươi lăm lần trở lên. Khả năng đối phương bị hắn ảnh hưởng không cao. Không dựa vào linh hồn, thực lực cấp Lĩnh Chủ của hắn chỉ là cấp thấp nhất.

"Lập tức ngừng chiến đấu." Dương Thiên quyết định.

"Nhân loại! Có bản lĩnh thì đừng thả linh hồn của mình ra, tỷ thí pháp tắc hệ hỏa với ta." Xà Huyền giận dữ hét lên. Dương Thiên chiến đấu với hắn đều dùng pháp tắc hệ hỏa.

Đột nhiên, một luồng sức mạnh lớn hơn so với thừa nhận linh hồn của hắn xuất hiện. Ánh mắt của hắn trở nên mê mang, ngay sau đó lập tức phục hồi.

Trong mắt Xà Huyền tràn đầy sự điên cuồng, hắn vừa ý thức được điều gì mới xảy ra.

"Nô dịch linh hồn thất bại? Vậy thì diệt sát linh hồn." Linh hồn Dương Thiên giống như một chiếc gai nhọn đâm thẳng vào trong đầu Xà Huyền.

"Nhân loại, chỉ bằng linh hồn của ngươi cũng muốn diệt sát hồn hồn của ta?" Xà Huyền hét lớn.

Thân thể hắn nhanh chóng phình to ra, không chút do dự, nháy mắt nổ tung.

"Tự bạo rồi à?" Dương Thiên cấp tốc lùi xa. "Thực lực của mình vẫn không đủ mạnh, khó có thể áp chế hoàn toàn cường giả cấp Lĩnh Chủ. Chỉ cần không thể áp chế hoàn toàn, bọn họ liền có thể tự bạo, mình căn bản không thể ngăn cản."

Dương Thiên thở dài. Nếu như có thể nô dịch linh hồn một cường giả cấp Lĩnh Chủ, đối với thực lực của hắn sẽ có thêm trợ giúp.

Nhưng mà Dương Thiên cũng không suy nghĩ nhiều.

Thực lực của hắn bây giờ đủ để khiến cho cường giả cấp Lĩnh Chủ sơ kỳ phải tự bạo, như này đã là vô cùng cường đại rồi.

Ầm!

Ánh mắt Dương Thiên lạnh băng, nhìn về phía mười tên Đề Xà tộc đang kinh hãi bay đi.

"Thủ lĩnh tự bạo rồi!"

"Chạy mau!"

"Linh hồn Nhân tộc này thật mạnh mẽ."

...

Mười cường giả Yêu tộc hoảng sợ, vội vàng chạy trốn.

Trong mắt bọn họ có chút tuyệt vọng, với thực lực của bọn họ, khả năng được hồi sinh sau khi chết gần như là con số không.

"Đừng hòng chạy thoát." Dương Thiên trực tiếp đuổi theo một Yêu tộc, sau khi mất vài giây chế ngự lại đuổi theo một tên khác.

Cuối cùng, có năm tên Yêu tộc lựa chọn tự bạo còn năm tên khác bị hắn nô dịch linh hồn.

"Những Yêu tộc này so với Trùng tộc kém hung bạo, dứt khoát hơn một chút." Dương Thiên thầm than.

Những Trùng tộc kia lúc biết bản thân mình có khả năng bị nô dịch linh hồn, tất cả đều không chút do dự lựa chọn tự bạo. Còn những tên Yêu tộc có ý đồ chạy trốn này đến phút cuối cùng vẫn còn hy vọng kỳ tích xuất hiện.

"Chủ nhân." Năm tên Đề Xà tộc đứng bên cạnh Dương Thiên, cung kính nói.

Dương Thiên mỉm cười, tiện tay thu bọn chúng vào trong nhẫn không gian, sau đó đi thu tất cả bảo vật còn sót lại của Yêu tộc sau khi chết.

"Vù ...ù...ù!"

Dương Thiên trực tiếp bay lên phi thuyền. Phi thuyền màu đỏ máu biến thành một luồng sáng lập tức biến mất.

...

Bên trong một khu vực đang có một chiếc thuyền màu đỏ máu không ngừng phi hành.

Trong phi thuyền, Dương Thiên khẽ quơ quơ trường đao màu đen trong tay, nghĩ lại thử nghiệm chiến đấu của mình vừa rồi.

"Thực chiến quả nhiên là một cách tăng nhanh sức chiến đấu của bản thân." Sau một hồi lâu, Dương Thiên ngừng lại, ngắn ngủi một tiếng đồng hồ nhưng thu hoạch của hắn rất lớn.

Dương Thiên trong lòng cảm thán, sau khi chiến đấu với Xà Huyền một giờ, hắn đã lĩnh hội được rất nhiều pháp tắc hệ hỏa của bản thân, thậm chí có một số điều khó hiểu cũng trực tiếp lĩnh ngộ được trong trận chiến.

Lúc trước ở biên giới chiến trường Hư Vô, hắn không có được cơ hội như này.

Cái này chính là một mình lang bạt cũng có chỗ tốt, có thể tự mình lựa chọn phương thức chiến đấu, tự nâng cao thực lực của bản thân, không cần bận tâm đến bất kỳ người nào.

"Chỉ có điều, muốn chân chính tạo ra một đao pháp thuộc về mình là điều vô cùng khó khăn." Dương Thiên tổng kết lại thu hoạch của mình, sau đó lắc đầu một cái.

Hiện tại, hắn không suy nghĩ nhiều về đao pháp của mình nữa.

"Chỉ có thể từ từ." Dương Thiên thở dài.

Bởi vì, việc sáng tạo ra công kích của mình vốn rất khó. Ngay cả như các cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh cũng chưa chắc đã thành công trong việc tạo ra công kích của riêng mình.

Tay phải Dương Thiên vung lên, lấy ra một vũ khí kỳ dị dài hơn mười mét, phía trên tua tủa gai gỗ sắc nhọn.

Đây là bảo vật chiến đấu của Xà Huyền, có thể tăng khả năng công kích lên gấp năm lần.

Dương Thiên trực tiếp đem cho đao Hắc Phệ.

Trên mặt đao Hắc Phệ lập tức xuất hiện vô số ánh sáng màu đen bao bọc hoàn toàn vũ khí kỳ dị kia.

Cuối cùng, vũ khí kỳ dị biến thành một đống mảnh vụn mà trên mặt đao Hắc Phệ lại mơ hồ tản ra dao động mạnh hơn so với trước kia.

Dương Thiên rời khỏi phi thuyền, thí nghiệm một chút uy lực của đao Hắc Phệ.

"Uy lực của đao Hắc Phệ lại tăng lên gần bốn lần?" Dương Thiên mỉm cười, sau mỗi lần thôn phệ đao Hắc Phệ của hắn sẽ mất đi ước chừng một phần ba đến một phần tư sức mạnh.

Nhưng mà, thế này đã là vô cùng kinh người rồi.

"Với điều kiện linh hồn bạo phát, thực lực của mình mới có thể miễn cưỡng đối phó cường giả cấp Lĩnh Chủ. Phi thuyền kia chưa rõ mạnh yếu như nào. Nếu như người đến linh hồn cường đại hơn sẽ rất khó bị linh hồn của mình ảnh hưởng. Mình rất có thể sẽ bị giữ chân." Các ý nghĩ liên tục xoay chuyển trong đầu Dương Thiên.

Linh hồn của hắn đã đạt đến gấp bốn mươi lần nhưng linh hồn cường giả cấp Lĩnh Chủ đã đạt tới gấp hai mươi lăm lần trở lên. Khả năng đối phương bị hắn ảnh hưởng không cao. Không dựa vào linh hồn, thực lực cấp Lĩnh Chủ của hắn chỉ là cấp thấp nhất.

"Lập tức ngừng chiến đấu." Dương Thiên quyết định.

"Nhân loại! Có bản lĩnh thì đừng thả linh hồn của mình ra, tỷ thí pháp tắc hệ hỏa với ta." Xà Huyền giận dữ hét lên. Dương Thiên chiến đấu với hắn đều dùng pháp tắc hệ hỏa.

Đột nhiên, một luồng sức mạnh lớn hơn so với thừa nhận linh hồn của hắn xuất hiện. Ánh mắt của hắn trở nên mê mang, ngay sau đó lập tức phục hồi.

Trong mắt Xà Huyền tràn đầy sự điên cuồng, hắn vừa ý thức được điều gì mới xảy ra.

"Nô dịch linh hồn thất bại? Vậy thì diệt sát linh hồn." Linh hồn Dương Thiên giống như một chiếc gai nhọn đâm thẳng vào trong đầu Xà Huyền.

"Nhân loại, chỉ bằng linh hồn của ngươi cũng muốn diệt sát hồn hồn của ta?" Xà Huyền hét lớn.

Thân thể hắn nhanh chóng phình to ra, không chút do dự, nháy mắt nổ tung.

"Tự bạo rồi à?" Dương Thiên cấp tốc lùi xa. "Thực lực của mình vẫn không đủ mạnh, khó có thể áp chế hoàn toàn cường giả cấp Lĩnh Chủ. Chỉ cần không thể áp chế hoàn toàn, bọn họ liền có thể tự bạo, mình căn bản không thể ngăn cản."

Dương Thiên thở dài. Nếu như có thể nô dịch linh hồn một cường giả cấp Lĩnh Chủ, đối với thực lực của hắn sẽ có thêm trợ giúp.

Nhưng mà Dương Thiên cũng không suy nghĩ nhiều.

Thực lực của hắn bây giờ đủ để khiến cho cường giả cấp Lĩnh Chủ sơ kỳ phải tự bạo, như này đã là vô cùng cường đại rồi.

Ầm!

Ánh mắt Dương Thiên lạnh băng, nhìn về phía mười tên Đề Xà tộc đang kinh hãi bay đi.

"Thủ lĩnh tự bạo rồi!"

"Chạy mau!"

"Linh hồn Nhân tộc này thật mạnh mẽ."

...

Mười cường giả Yêu tộc hoảng sợ, vội vàng chạy trốn.

Trong mắt bọn họ có chút tuyệt vọng, với thực lực của bọn họ, khả năng được hồi sinh sau khi chết gần như là con số không.

"Đừng hòng chạy thoát." Dương Thiên trực tiếp đuổi theo một Yêu tộc, sau khi mất vài giây chế ngự lại đuổi theo một tên khác.

Cuối cùng, có năm tên Yêu tộc lựa chọn tự bạo còn năm tên khác bị hắn nô dịch linh hồn.

"Những Yêu tộc này so với Trùng tộc kém hung bạo, dứt khoát hơn một chút." Dương Thiên thầm than.

Những Trùng tộc kia lúc biết bản thân mình có khả năng bị nô dịch linh hồn, tất cả đều không chút do dự lựa chọn tự bạo. Còn những tên Yêu tộc có ý đồ chạy trốn này đến phút cuối cùng vẫn còn hy vọng kỳ tích xuất hiện.

"Chủ nhân." Năm tên Đề Xà tộc đứng bên cạnh Dương Thiên, cung kính nói.

Dương Thiên mỉm cười, tiện tay thu bọn chúng vào trong nhẫn không gian, sau đó đi thu tất cả bảo vật còn sót lại của Yêu tộc sau khi chết.

"Vù ...ù...ù!"

Dương Thiên trực tiếp bay lên phi thuyền. Phi thuyền màu đỏ máu biến thành một luồng sáng lập tức biến mất.

...

Bên trong một khu vực đang có một chiếc thuyền màu đỏ máu không ngừng phi hành.

Trong phi thuyền, Dương Thiên khẽ quơ quơ trường đao màu đen trong tay, nghĩ lại thử nghiệm chiến đấu của mình vừa rồi.

"Thực chiến quả nhiên là một cách tăng nhanh sức chiến đấu của bản thân." Sau một hồi lâu, Dương Thiên ngừng lại, ngắn ngủi một tiếng đồng hồ nhưng thu hoạch của hắn rất lớn.

Dương Thiên trong lòng cảm thán, sau khi chiến đấu với Xà Huyền một giờ, hắn đã lĩnh hội được rất nhiều pháp tắc hệ hỏa của bản thân, thậm chí có một số điều khó hiểu cũng trực tiếp lĩnh ngộ được trong trận chiến.

Lúc trước ở biên giới chiến trường Hư Vô, hắn không có được cơ hội như này.

Cái này chính là một mình lang bạt cũng có chỗ tốt, có thể tự mình lựa chọn phương thức chiến đấu, tự nâng cao thực lực của bản thân, không cần bận tâm đến bất kỳ người nào.

"Chỉ có điều, muốn chân chính tạo ra một đao pháp thuộc về mình là điều vô cùng khó khăn." Dương Thiên tổng kết lại thu hoạch của mình, sau đó lắc đầu một cái.

Hiện tại, hắn không suy nghĩ nhiều về đao pháp của mình nữa.

"Chỉ có thể từ từ." Dương Thiên thở dài.

Bởi vì, việc sáng tạo ra công kích của mình vốn rất khó. Ngay cả như các cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh cũng chưa chắc đã thành công trong việc tạo ra công kích của riêng mình.

Cuối cùng, vũ khí kỳ dị biến thành một đống mảnh vụn mà trên mặt đao Hắc Phệ lại mơ hồ tản ra dao động mạnh hơn so với trước kia.

Dương Thiên rời khỏi phi thuyền, thí nghiệm một chút uy lực của đao Hắc Phệ.
























Nhưng mà, thế này đã là vô cùng kinh người rồi.