Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1134: Băng Nguyên đại nhân.






Rầm!

Khí thế sắc bén trên người Băng Nguyên lập tức dao động, ông ta nhanh chóng bay ra khỏi cửa động.

“Rốt cuộc là kẻ nào đã phát hiện ra nơi này?” Sắc mặt của Băng Nguyên vô cùng xấu xí, ông ta đã phóng xuất toàn bộ lĩnh vực của mình rồi, nhưng lại không phát hiện ra bất cứ sinh vật gì.

“Băng Nguyên đại nhân.” Hơn mười vị cường giả cấp Lĩnh chủ của tộc Cơ giới cảm nhận được khí thế của Băng Nguyên thì lập tức bay lại đây.

Tất cả bọn họ đều trong nhánh của Băng Nguyên, tuyệt đối trung thành với ông ta.

Tộc Cơ giới cũng vì nhiều loại nguyên nhân mà chia làm vô số nhánh khác nhau. Trong cùng một nhánh thì kẻ yếu sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của cường giả, đây là một quy luật của bọn họ.

“Vừa rồi các ngươi có cảm giác được có phi thuyền nào khác đến đây không?” Băng Nguyên hỏi.

“Không có.”

“Băng Nguyên đại nhân, chúng ta vẫn luôn canh gác ở nơi này, không phát hiện ra bất cứ kẻ nào. Máy móc tìm kiếm của chúng ta cũng không phát hiện ra có bất cứ phi thuyền nào khác.”

...

Các cường giả cấp Lĩnh chủ sôi nổi báo cáo.

Dương Thiên ở nơi xa yên lặng đứng nhìn, lúc này đã có mười bảy vị cường giả của tộc Cơ giới đến đây rồi. Nhưng vẫn còn một người nữa chưa tới, hắn nhất định phải một đòn giết hết.

Băng Nguyên nhíu mày, vừa rồi rõ ràng ông ta cảm nhận được có một luồng dao động truyền đến.

“Dựa vào thực lực của ta thì cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng không nhất định có thể che giấu hoàn mỹ bản thân, chẳng lẽ vừa rồi ta gặp ảo giác?” Băng Nguyên không nhịn được nghĩ thầm.

Ở bên trong chiến trường Hư Vô, cường giả cấp Lĩnh chủ Hoàng cảnh đã là chiến lực cấp cap nhất ở đây rồi, ông ta cũng không đến mức không thể phát hiện ra được.

“Băng Nguyên đại nhân.” Nơi xa, lại có thêm một cường giả cấp Lĩnh chủ hậu kỳ bay tới.

“Có chuyện gì thế?” Băng Nguyên nhìn về phía người tới hỏi.

Dưới trướng của ông ta có mười bảy vị cường giả, chỉ có một người là cấp Lĩnh chủ hậu kỳ, thế nên thái độ cũng không giống nhau.

“Ta...” Vị cường giả vừa mới đến đang chuẩn bị nói gì đó thì bỗng nhiên có một tiếng vỡ vang lên bên tai mọi người.

Một làn sương mù màu trắng tỏa ra, nháy mắt đã bao phủ 1000 mét xung quanh.

“Đây là?” Băng Nguyên sửng sốt, trong đầu ông ta còn chưa nghĩ ra đây là gì thì màn sương mù đó đã nhanh chóng tiếp xúc với thân thể ông ta.

Xèo xèo!

Thân thể Băng Nguyên nhanh chóng bị hòa tan.

“Không!” Ánh mắt Băng Nguyên lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, ngay sau đó, thân thể ông ta hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại trọng bảo và nhẫn không gian.

Mười bảy vị cường giả cấp Lĩnh chủ của tộc Cơ giới cũng không kịp có chút phản ứng gì. Bọn họ chỉ cảm thấy lớp sương mù này chạm vào thân thể mình, sau đó hoàn toàn mất đi ý thức, thân thể cũng biến mất, bị sương mù phân giải hoàn toàn.

“Đó là sương mù Tuyết Duyên?” Ở cách đó mấy ngàn kilomet, Dương Thiên nhìn về phía làn sương mù màu trắng kia.

“Sương mù Tuyết Duyên thoạt nhìn rất giống sương mù bình thường trên Trái đất, nhưng không ngờ màn sương mù đơn giản này lại có thể giết chết cường giả cấp Lĩnh chủ chỉ trong nháy mắt.”

Dương Thiên có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, sương mù Tuyết Duyên chỉ tỏa ra chưa đến một giây thì thân thể của đám người Băng Nguyên đã biến mất, vô cùng quỷ dị.

Sức ăn mòn của sương mù Tuyết Duyên đối với thân thể quá mức mạnh mẽ, khiến người ta không rét mà run.

Mười giây trôi qua, tất cả sương mù đã tiêu tán, mười mấy cường giả đều biến mất, trên mặt đất lưu lại không ít các loại trọng bảo quý giá và nhẫn không gian.

Sương mù Tuyết Duyên có uy lực vô cùng cường đại, nhưng chỉ có thể phát huy uy lực trong vòng mười giây. Mười giây trôi qua, xung quanh hoàn toàn tiêu tán, không để lại bất cứ dấu vết nào.

Người ta đồn rằng sương mù Tuyết Duyên được hình thành bởi linh lực cực hạn của trời và đất, có sức hủy diệt kinh người, càng ngưng tụ nhiều thì tính phá hủy càng lớn.

Dương Thiên nhìn động tĩnh trước mắt, khẽ lộ ra ý cười.

Vút!

Phi thuyền màu đen của hắn lập tức khởi động, nhanh chóng bay về phía khu vực của đám người Băng Nguyên, nháy mắt đã tới nơi.

Dương Thiên kích hoạt hoàn toàn máy móc tìm kiếm 39 tỷ kilomet. Trừ khi người nào đó có máy móc tìm kiếm mạnh hơn của hắn, nếu không thì sẽ không ai có thể phát hiện ra bất cứ điều kỳ lạ nào ở đây.

Dương Thiên trực tiếp hạ phi thuyền xuống, sau đó thu hồi phi thuyền lại. Hắn nhìn hai mươi mấy trọng bảo và mười mấy chiếc nhẫn không gian trên mặt đất, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.

“Xem ra, lần này ngoại trừ nơi truyền thừa thì mình còn thu hoạch được rất nhiều trọng bảo.” Dương Thiên nhanh chóng thu hồi những bảo vật kia lại, xem xem mình thu hoạch được những gì.

“Ồ? Còn có một bộ khải giáp có thể giảm lực công kích xuống mười lần?” Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

Những bộ khải giáp mà trước kia hắn thu hoạch được, mạnh nhất cũng chỉ có thể giảm được bảy lần.

“Đây là bộ khải giáp màu đen trên người Băng Nguyên.” Dương Thiên nhìn bộ khải giáp trước mắt là nhận ra ngay, lúc trước Băng Nguyên chính là mặc bộ khải giáp đó.

Nếu như đổi bộ khải giáp này ở Công ty Lỗ sâu ảo thì phải mất khoảng 6 tỷ điểm tích lũy, quý giá vô cùng. Nhưng nếu như công ty Lỗ sâu ảo mua lại nó thì giá trị chỉ còn gần 5 tỷ điểm tích lũy mà thôi.

Rầm!

Khí thế sắc bén trên người Băng Nguyên lập tức dao động, ông ta nhanh chóng bay ra khỏi cửa động.

“Rốt cuộc là kẻ nào đã phát hiện ra nơi này?” Sắc mặt của Băng Nguyên vô cùng xấu xí, ông ta đã phóng xuất toàn bộ lĩnh vực của mình rồi, nhưng lại không phát hiện ra bất cứ sinh vật gì.

“Băng Nguyên đại nhân.” Hơn mười vị cường giả cấp Lĩnh chủ của tộc Cơ giới cảm nhận được khí thế của Băng Nguyên thì lập tức bay lại đây.

Tất cả bọn họ đều trong nhánh của Băng Nguyên, tuyệt đối trung thành với ông ta.

Tộc Cơ giới cũng vì nhiều loại nguyên nhân mà chia làm vô số nhánh khác nhau. Trong cùng một nhánh thì kẻ yếu sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của cường giả, đây là một quy luật của bọn họ.

“Vừa rồi các ngươi có cảm giác được có phi thuyền nào khác đến đây không?” Băng Nguyên hỏi.

“Không có.”

“Băng Nguyên đại nhân, chúng ta vẫn luôn canh gác ở nơi này, không phát hiện ra bất cứ kẻ nào. Máy móc tìm kiếm của chúng ta cũng không phát hiện ra có bất cứ phi thuyền nào khác.”

...

Các cường giả cấp Lĩnh chủ sôi nổi báo cáo.

Dương Thiên ở nơi xa yên lặng đứng nhìn, lúc này đã có mười bảy vị cường giả của tộc Cơ giới đến đây rồi. Nhưng vẫn còn một người nữa chưa tới, hắn nhất định phải một đòn giết hết.

Băng Nguyên nhíu mày, vừa rồi rõ ràng ông ta cảm nhận được có một luồng dao động truyền đến.

“Dựa vào thực lực của ta thì cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng không nhất định có thể che giấu hoàn mỹ bản thân, chẳng lẽ vừa rồi ta gặp ảo giác?” Băng Nguyên không nhịn được nghĩ thầm.

Ở bên trong chiến trường Hư Vô, cường giả cấp Lĩnh chủ Hoàng cảnh đã là chiến lực cấp cap nhất ở đây rồi, ông ta cũng không đến mức không thể phát hiện ra được.

“Băng Nguyên đại nhân.” Nơi xa, lại có thêm một cường giả cấp Lĩnh chủ hậu kỳ bay tới.

“Có chuyện gì thế?” Băng Nguyên nhìn về phía người tới hỏi.

Dưới trướng của ông ta có mười bảy vị cường giả, chỉ có một người là cấp Lĩnh chủ hậu kỳ, thế nên thái độ cũng không giống nhau.

“Ta...” Vị cường giả vừa mới đến đang chuẩn bị nói gì đó thì bỗng nhiên có một tiếng vỡ vang lên bên tai mọi người.

Một làn sương mù màu trắng tỏa ra, nháy mắt đã bao phủ 1000 mét xung quanh.

“Đây là?” Băng Nguyên sửng sốt, trong đầu ông ta còn chưa nghĩ ra đây là gì thì màn sương mù đó đã nhanh chóng tiếp xúc với thân thể ông ta.

Xèo xèo!

Thân thể Băng Nguyên nhanh chóng bị hòa tan.

“Không!” Ánh mắt Băng Nguyên lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, ngay sau đó, thân thể ông ta hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại trọng bảo và nhẫn không gian.

Mười bảy vị cường giả cấp Lĩnh chủ của tộc Cơ giới cũng không kịp có chút phản ứng gì. Bọn họ chỉ cảm thấy lớp sương mù này chạm vào thân thể mình, sau đó hoàn toàn mất đi ý thức, thân thể cũng biến mất, bị sương mù phân giải hoàn toàn.

“Đó là sương mù Tuyết Duyên?” Ở cách đó mấy ngàn kilomet, Dương Thiên nhìn về phía làn sương mù màu trắng kia.

“Sương mù Tuyết Duyên thoạt nhìn rất giống sương mù bình thường trên Trái đất, nhưng không ngờ màn sương mù đơn giản này lại có thể giết chết cường giả cấp Lĩnh chủ chỉ trong nháy mắt.”

Dương Thiên có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, sương mù Tuyết Duyên chỉ tỏa ra chưa đến một giây thì thân thể của đám người Băng Nguyên đã biến mất, vô cùng quỷ dị.

Sức ăn mòn của sương mù Tuyết Duyên đối với thân thể quá mức mạnh mẽ, khiến người ta không rét mà run.

Mười giây trôi qua, tất cả sương mù đã tiêu tán, mười mấy cường giả đều biến mất, trên mặt đất lưu lại không ít các loại trọng bảo quý giá và nhẫn không gian.

Sương mù Tuyết Duyên có uy lực vô cùng cường đại, nhưng chỉ có thể phát huy uy lực trong vòng mười giây. Mười giây trôi qua, xung quanh hoàn toàn tiêu tán, không để lại bất cứ dấu vết nào.

Người ta đồn rằng sương mù Tuyết Duyên được hình thành bởi linh lực cực hạn của trời và đất, có sức hủy diệt kinh người, càng ngưng tụ nhiều thì tính phá hủy càng lớn.

Dương Thiên nhìn động tĩnh trước mắt, khẽ lộ ra ý cười.

Vút!


“Ồ? Còn có một bộ khải giáp có thể giảm lực công kích xuống mười lần?” Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

Những bộ khải giáp mà trước kia hắn thu hoạch được, mạnh nhất cũng chỉ có thể giảm được bảy lần.

“Đây là bộ khải giáp màu đen trên người Băng Nguyên.” Dương Thiên nhìn bộ khải giáp trước mắt là nhận ra ngay, lúc trước Băng Nguyên chính là mặc bộ khải giáp đó.

Nếu như đổi bộ khải giáp này ở Công ty Lỗ sâu ảo thì phải mất khoảng 6 tỷ điểm tích lũy, quý giá vô cùng. Nhưng nếu như công ty Lỗ sâu ảo mua lại nó thì giá trị chỉ còn gần 5 tỷ điểm tích lũy mà thôi.