Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1156: Nó lại một lần nữa ngã xuống.






Ánh sáng cự phủ bổ thẳng về phía chùm ánh sáng kia. Hai bên giao đấu kịch liệt.

Sau đó, hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ bị áp lực khủng bố đánh bật, tất cả bay ra, ngã về phía sau cả mấy chục nghìn mét.

Thân thể Cự thú ba đầu cũng lui về phía sau mấy nghìn mét, sau khi dừng lại, không ngừng thở dốc.

"Đánh lui!"

"Đánh chết Cự thú ba đầu!"

...

Tất cả cường giả cấp Lĩnh Chủ trên mặt lộ ra sự sợ hãi xen lẫn vui mừng. Trước đây, bọn họ không ai có thể lay chuyển Cự thú ba đầu, ngay cả việc khiến nó lui về phía sau một bước cũng không được.

"Gào!"

Cự thú ba đầu gầm thét, đối mặt với hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ, trong mắt nó hiện lên sự dứt khoát.

Hơi thở thô bạo trên người nó dâng lên, vung cự phủ trong tay xông thẳng về phía tất cả mọi người.

"Nó công kích chúng ta liền thối lui, vừa lui vừa công kích. Chỉ cần đủ thời gian, chúng ta sẽ tiêu hao hết thể lực của nó." Ám Ảnh lớn tiếng nói.

Ở đây làm gì có ai là người ngốc, mọi người đều nhìn ra Cự thú ba đầu đã vô cùng già nua, tiếp tục chiến đấu sẽ tiêu hao rất nhiều tinh lực của nó. Thời gian chiến đấu càng dài, đối với bọn họ mà nói nhất định càng có lợi.

Sinh mệnh lực bọn họ dồi dào, cho dù tiếp tục chiến đấu cả mấy năm cũng không có mấy cảm giác.

Cuộc chiến đã bắt đầu!

Hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ vây công một Cự thú ba đầu còn sót lại không biết từ niên đại nào.

Cuộc chiến giằng co ròng rã một tháng.

"Ầm!"

Một âm thanh cực lớn vang lên, thân thể dài mấy chục nghìn mét của Cự thú ba đầu đập mạnh xuống đất.

Mà trên không trung, rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ đang lăng không, toàn bộ công kích rơi vào trên người nó.

Cự thú ba đầu muốn đứng dậy chống lại nhưng chiến đấu liên tục một tháng nó gần như đã tiêu hao hết thể lực, uy lực của áo giáp màu đỏ trên người đã giảm xuống rất thấp.

Thân thể khổng lồ không thể đứng vững lại nện xuống nền đất. Khóe miệng trên ba cái đầu đều tràn ra một ít máu tươi.

"Thể lực của Cự thú ba đầu đã tiêu hao hết rồi, mọi người liên hợp chuẩn bị giết nó." Ám Ảnh nói.

Vô số công kích rơi xuống, Cự thú ba đầu hoàn toàn không thể chống đỡ.

"Rống!"

Một tiếng gầm yếu ớt vang lên. Cự thú ba đầu đứng dậy, cảm thận tình trạng thân thể mình, mắt lại nhìn về hướng hai thi thể khổng lồ ở phía xa.

Cự thú ba đầu không chống lại công kích của các cường giả cấp Lĩnh Chủ nữa, nó đi thẳng về phía hai thi thể kia.

Công kích vẫn không ngừng rơi xuống người nó. Nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ như vậy cộng với các cường giả vương cảnh bên trong nên lực chiến đấu rất mạnh.

"Bịch!"

Cự thú ba đầu bị công kích đánh trúng, thân thể ngã xuống nhưng nó lại bò dậy, chậm rãi đi về phía xa.

Vô số công kích đánh trúng nhưng nó không quan tâm, trong mắt chỉ có hai cỗ thi thể khổng lồ kia.

Thế nhưng khoảng cách đối với nó trước kia rất ngắn, bây giờ lại giống như rãnh trời.

Nó lại một lần nữa ngã xuống.

Đám người Ám Ảnh điên cuồng tấn công, muốn đánh chết nó nhưng áo giáp đỏ trên người Cự thú ba đầu vẫn ngăn cản hơn phân nửa công kích của bọn họ, phần còn lại chỉ khiến thân thể Cự thú ba đầu lắc lư, xuất hiện thương tích.

Nguyên nhân thật ra là do thân thể của nó đã quá mức già yếu.

"Sơ hồn giả nhân loại! Chúng ta áp chế Cự thú ba đầu, ngươi diệt sát linh hồn nó đi." Ám Ảnh nói.

"Sơ hồn giả nhân loại! Phải xem ngươi rồi."

"Sơ hồn giả!"

...

Hầu như toàn bộ hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ đều nhìn về phía Dương Thiên, ngay cả Nhân tộc Liệt Long, mấy vị cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong Kham Dương cũng nhìn về phía Dương Thiên.

Hiện tại, chỉ có diệt sát linh hồn mới có thể giết chết được Cự thú ba đầu.

Dương Thiên hít sâu một hơi, phi thẳng lên không trung.

"Trấn áp!" Tất cả cường giả cấp Lĩnh Chủ hét lên, toàn bộ khí thế trên người ép lên Cự thú ba đầu.

Lúc trước trấn áp, Cự thú ba đầu còn có thể ngăn cản nhưng bây giờ tinh lực của nó gần như đã cạn, rất khó sinh ra sức mạnh chống lại.

Cự thú ba đầu gầm thét, muốn cố gắng đứng thẳng người lên nhưng không thể nhúc nhích.

Ầm!

Dương Thiên bay lên, chiến đấu trong không trung. Một cỗ linh hồn cường đại bạo phát, đi vào trong đầu Cự thú ba đầu.

Dương Thiên tản ra Linh hồn của mình nhưng thân thể lại rất căng thẳng, chú ý đến động tĩnh của đám người Ám Ảnh, chỉ cần có một chút bất thường, hắn sẽ lập tức thông qua giới Viễn Bi nhanh chóng rời đi.

Linh hồn cường đại giống như một mũi tên đâm thẳng vào trong đầu Cự thú ba đầu, muốn phá vỡ phòng tuyến linh hồn của nó.

Lúc trước, Dương Thiên chiến đấu đều sử dụng nô dịch linh hồn, nhẹ nhàng hơn một chút.

Diệt sát linh hồn nghĩa là linh hồn hoàn toàn biến thành công kích. Công kích vô hình nhưng lại là công kích đáng sợ nhất. Cho dù thực lực có mạnh đến cỡ nào, một khi linh hồn bị tiêu diệt, nghịch chuyển thời gian cũng không thể hồi sinh được.

"Rống!" Cự thú ba đầu cảm thấy trong đầu xuất hiện một cơn đau mãnh liệt, muốn quét bỏ nó đi nhưng nó lại bị hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ trấn áp, sức mạnh pháp tắc không sử dụng được chỉ có thể dựa nào linh hồn già nua thử ngăn cản linh hồn của Dương Thiên.

Mấy phút sau, sự chống cự của nó giảm bớt một chút.

Dương Thiên cảm nhận được sức kháng cự của Cự thú ba đầu yếu đi, tiếp tục thả linh hồn của mình ra.

Trong mắt Cự thú ba đầu hiện lên tia tuyệt vọng, nó nhìn về phía Dương Thiên, trong mắt vậy mà xuất hiện sự cầu khẩn.

Nó dự cảm không bao lâu nữa bản thân sẽ chết ở nơi này.

Ánh sáng cự phủ bổ thẳng về phía chùm ánh sáng kia. Hai bên giao đấu kịch liệt.

Sau đó, hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ bị áp lực khủng bố đánh bật, tất cả bay ra, ngã về phía sau cả mấy chục nghìn mét.

Thân thể Cự thú ba đầu cũng lui về phía sau mấy nghìn mét, sau khi dừng lại, không ngừng thở dốc.

"Đánh lui!"

"Đánh chết Cự thú ba đầu!"

...

Tất cả cường giả cấp Lĩnh Chủ trên mặt lộ ra sự sợ hãi xen lẫn vui mừng. Trước đây, bọn họ không ai có thể lay chuyển Cự thú ba đầu, ngay cả việc khiến nó lui về phía sau một bước cũng không được.

"Gào!"

Cự thú ba đầu gầm thét, đối mặt với hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ, trong mắt nó hiện lên sự dứt khoát.

Hơi thở thô bạo trên người nó dâng lên, vung cự phủ trong tay xông thẳng về phía tất cả mọi người.

"Nó công kích chúng ta liền thối lui, vừa lui vừa công kích. Chỉ cần đủ thời gian, chúng ta sẽ tiêu hao hết thể lực của nó." Ám Ảnh lớn tiếng nói.

Ở đây làm gì có ai là người ngốc, mọi người đều nhìn ra Cự thú ba đầu đã vô cùng già nua, tiếp tục chiến đấu sẽ tiêu hao rất nhiều tinh lực của nó. Thời gian chiến đấu càng dài, đối với bọn họ mà nói nhất định càng có lợi.

Sinh mệnh lực bọn họ dồi dào, cho dù tiếp tục chiến đấu cả mấy năm cũng không có mấy cảm giác.

Cuộc chiến đã bắt đầu!

Hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ vây công một Cự thú ba đầu còn sót lại không biết từ niên đại nào.

Cuộc chiến giằng co ròng rã một tháng.

"Ầm!"

Một âm thanh cực lớn vang lên, thân thể dài mấy chục nghìn mét của Cự thú ba đầu đập mạnh xuống đất.

Mà trên không trung, rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ đang lăng không, toàn bộ công kích rơi vào trên người nó.

Cự thú ba đầu muốn đứng dậy chống lại nhưng chiến đấu liên tục một tháng nó gần như đã tiêu hao hết thể lực, uy lực của áo giáp màu đỏ trên người đã giảm xuống rất thấp.

Thân thể khổng lồ không thể đứng vững lại nện xuống nền đất. Khóe miệng trên ba cái đầu đều tràn ra một ít máu tươi.

"Thể lực của Cự thú ba đầu đã tiêu hao hết rồi, mọi người liên hợp chuẩn bị giết nó." Ám Ảnh nói.

Vô số công kích rơi xuống, Cự thú ba đầu hoàn toàn không thể chống đỡ.

"Rống!"

Một tiếng gầm yếu ớt vang lên. Cự thú ba đầu đứng dậy, cảm thận tình trạng thân thể mình, mắt lại nhìn về hướng hai thi thể khổng lồ ở phía xa.

Cự thú ba đầu không chống lại công kích của các cường giả cấp Lĩnh Chủ nữa, nó đi thẳng về phía hai thi thể kia.

Công kích vẫn không ngừng rơi xuống người nó. Nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ như vậy cộng với các cường giả vương cảnh bên trong nên lực chiến đấu rất mạnh.

"Bịch!"

Cự thú ba đầu bị công kích đánh trúng, thân thể ngã xuống nhưng nó lại bò dậy, chậm rãi đi về phía xa.

Vô số công kích đánh trúng nhưng nó không quan tâm, trong mắt chỉ có hai cỗ thi thể khổng lồ kia.

Thế nhưng khoảng cách đối với nó trước kia rất ngắn, bây giờ lại giống như rãnh trời.

Nó lại một lần nữa ngã xuống.

Đám người Ám Ảnh điên cuồng tấn công, muốn đánh chết nó nhưng áo giáp đỏ trên người Cự thú ba đầu vẫn ngăn cản hơn phân nửa công kích của bọn họ, phần còn lại chỉ khiến thân thể Cự thú ba đầu lắc lư, xuất hiện thương tích.

Nguyên nhân thật ra là do thân thể của nó đã quá mức già yếu.

"Sơ hồn giả nhân loại! Chúng ta áp chế Cự thú ba đầu, ngươi diệt sát linh hồn nó đi." Ám Ảnh nói.

"Sơ hồn giả nhân loại! Phải xem ngươi rồi."

"Sơ hồn giả!"

...

Hầu như toàn bộ hơn hai nghìn cường giả cấp Lĩnh Chủ đều nhìn về phía Dương Thiên, ngay cả Nhân tộc Liệt Long, mấy vị cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong Kham Dương cũng nhìn về phía Dương Thiên.

Hiện tại, chỉ có diệt sát linh hồn mới có thể giết chết được Cự thú ba đầu.

Dương Thiên hít sâu một hơi, phi thẳng lên không trung.

"Trấn áp!" Tất cả cường giả cấp Lĩnh Chủ hét lên, toàn bộ khí thế trên người ép lên Cự thú ba đầu.

Lúc trước trấn áp, Cự thú ba đầu còn có thể ngăn cản nhưng bây giờ tinh lực của nó gần như đã cạn, rất khó sinh ra sức mạnh chống lại.

Cự thú ba đầu gầm thét, muốn cố gắng đứng thẳng người lên nhưng không thể nhúc nhích.

Ầm!

Dương Thiên bay lên, chiến đấu trong không trung. Một cỗ linh hồn cường đại bạo phát, đi vào trong đầu Cự thú ba đầu.

Dương Thiên tản ra Linh hồn của mình nhưng thân thể lại rất căng thẳng, chú ý đến động tĩnh của đám người Ám Ảnh, chỉ cần có một chút bất thường, hắn sẽ lập tức thông qua giới Viễn Bi nhanh chóng rời đi.


Mấy phút sau, sự chống cự của nó giảm bớt một chút.

Dương Thiên cảm nhận được sức kháng cự của Cự thú ba đầu yếu đi, tiếp tục thả linh hồn của mình ra.

Trong mắt Cự thú ba đầu hiện lên tia tuyệt vọng, nó nhìn về phía Dương Thiên, trong mắt vậy mà xuất hiện sự cầu khẩn.

Nó dự cảm không bao lâu nữa bản thân sẽ chết ở nơi này.