Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1356: Dã tâm 2




Thần quốc Côn Trụ có đông đảo tộc quần. Những tộc quần cường đại và có số cường giả đông đúc thì hành tẩu trong vũ trụ không sợ gì hết. Còn những tộc quần nhỏ bé sinh tồn trong vũ trụ thì ngày ngày đều lo lắng đến an nguy của mình, không biết khi nào sẽ bị nô dịch linh hồn trở thành nô lệ của kẻ khác.  

             Vũ trụ là nơi quan tâm đến thực lực, tộc quần có thực lực cường đại thì có thể an tâm sinh tồn. Tộc quần có thực lực yếu thì ngày ngày sống trong sợ hãi.  

             Chỉ có cường giả mới có thể làm chủ được vận mệnh của mình.  

             Lần này Dương Thiên thông qua sự kiện Ma Quân vương khiến các thế lực kinh sợ, thế nên chuyện nô dịch linh hồn thành viên nhà họ Dương như Luân Toàn làm là chuyện không thể nào xảy ra lần thứ hai.  

             “Người khác đều nghĩ là vì ta nên thần chủ Côn Trụ mới khách khí với ngươi như vậy, bọn họ không thể nào ngờ rằng thần chủ Côn Trụ là bởi vì kiêng kỵ tiềm lực của Dương Thiên ngươi.” Thần chủ Hư Tuyệt cười nói: “Chỉ một ngàn năm ngắn ngủi đã có thực lực gần tới cường giả hoàng cảnh vô địch, đúng là khiến người ta phải sợ hãi.”  

             Dương Thiên cung kính lắng nghe, không có một chút kiêu ngạo nào.  

             “Khi nào ngươi lại tiếp tục đi vượt qua cửa ải pháp tắc?” Thần chủ Hư Tuyệt nói: “Côn Lạc đã vượt qua được cửa ải pháp tắc thứ 17 rồi. 50 năm trước Côn Lạc đã vượt qua được, dựa theo tốc độ tiến bộ của cậu ta thì chắc trong vòng 300 năm có thể vượt qua cửa ải pháp tắc thứ 19, đuổi kịp kỷ lục của ngươi.”  

             “Ồ? Đã vượt qua cửa ải thứ 17 rồi sao?” Dương Thiên sửng sốt, nhưng cũng không để ý lắm.  

             Bây giờ Côn Lạc so sánh với hắn thì kém rất xa.  

             “Ngươi chỉ cần vượt qua cửa ải pháp tắc, chứng minh thiên phú và thực lực của mình thì Ma Quân vương chắc chắn sẽ không dám trêu chọc ngươi nữa.” Thần chủ Hư Tuyệt nói.  

             “Chờ khi nào đệ tử rời khỏi chiến trường Hư Vô thì sẽ đi vượt qua cửa ải pháp tắc!” Dương Thiên cung kính nói.  

             Trong lòng hắn có một suy nghĩ điên cuồng, đó là xông qua cửa ải pháp tắc thứ 29!  

             Từ khi Nhân tộc phát triển đến nay, chỉ có sáu thiên tài cấp Hắc động vượt qua được cửa ải pháp tắc thứ 29.  

             Mặc dù thực lực hiện tại của Dương Thiên rất cường đại, nhưng không có khả năng vượt qua được cửa ải pháp tắc thứ 29.  

             Trong cửa ải pháp tắc không được dùng trọng bảo và lĩnh vực, chỉ có thể dựa vào uy lực của pháp tắc.  

             Thực lực của Dương Thiên còn kém rất nhiều.  

             Không ai muốn xếp phía sau người khác, Dương Thiên có điều kiện tốt như vậy, tất nhiên không muốn đứng phía sau sáu người kia.  

             “Được, ngươi đã quyết định thì cứ như thế mà làm.” Thần chủ Hư Tuyệt cười nói: “Có chuyện gì thì cứ trực tiếp liên hệ với ta là được.”  

             “Đệ tử biết rồi.” Dương Thiên cung kính nói.  

             Bóng dáng của thần chủ Hư Tuyệt biến mất, ý thức của Dương Thiên cũng rời khỏi thế giới ảo.  

             “Lại tiếp tục rèn luyện thôi.”  

             Vút!  

             Phi thuyền của Dương Thiên biến thành một luồng sáng, nhanh chóng bay về phía xa.  

             Tại một khu vực của lục địa Tinh Vẫn bỗng nhiên xuất hiện động tĩnh, sau đó một cánh cửa kỳ dị xuất hiện ở nơi này.  

             Ngay khi cánh cửa xuất hiện, một dao động lập tức khuếch tán ra xung quanh.  

             Cách đó một năm ánh sáng, một chiếc phi thuyền đang phi hành, bên trong có một cường giả hoàng cảnh đỉnh phong của tộc Kim loại đang ngồi lĩnh ngộ pháp tắc.  

             Ong...  

             Trên người ông ta đột nhiên truyền tới một tia hưng phấn.  

             “Hả?” Vị cường giả hoàng cảnh đỉnh phong tộc Kim loại Tháp Lâm hoàng lập tức đứng dậy, cảm nhận sự hưng phấn trên cơ thể mình.  

             “Cách đây một năm ánh sáng có thứ gì đó hấp dẫn ta?” Tháp Lâm hoàng cảm nhận khoảng cách đó một chút, ánh mắt tràn đầy vui sướng.  

             “Chẳng lẽ đây là cơ duyên thuộc về Tháp Lâm hoàng ta?”  

             Lực hấp dẫn này khiến cho máu trong người ông ta sôi trào. Ông ta là cường giả hoàng cảnh đỉnh phong, đây nhất định là một cơ duyên cực kỳ kinh người.  

             Vút!  

             Phi thuyền của Tháp Lâm hoàng nhanh chóng bay về phía khu vực kia.  

             Chẳng mấy chốc ông ta đã đến nơi sinh ra lực hấp dẫn với mình.  

             “Đây là... Cánh cửa bí cảnh?” Tháp Lâm hoàng nhìn cánh cửa nơi này, ánh mắt lộ ra một tia kích động.  

             “Ha ha, lang bạt bao nhiêu lâu, cuối cùng cơ duyên của ta cũng đã đến rồi.” Tháp Lâm hoàng đi tới cánh cửa trước mặt, nhìn ánh sáng lập lòe trên đó, không chút do dự mà bước vào bên trong.  

             Xoẹt!  

             Không có bất cứ thứ gì ngăn cản, bóng dáng của Tháp Lâm hoàng nhanh chóng biến mất ở nơi này.  

             ...  

             Cách cánh cửa kỳ dị mười năm ánh sáng, có ba người đang điên cuồng chiến đấu.  

             Bỗng nhiên, hai trong số đó ngừng chiến đấu, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin. Trên người bọn họ cũng truyền đến một cảm giác vô cùng hưng phấn, bọn họ cảm nhận được vô cùng rõ ràng, ở phía xa có một thứ gì đó hấp dẫn mình.  

             “Lực hấp dẫn cách đây mười năm ánh sáng! Cơ duyên lớn!” Hai người này cũng không chút do dự mà lên phi thuyền lái về phía xa.  

             ...  

             Cách đó một trăm năm ánh sáng, cũng có cường giả hoàng cảnh đỉnh phong cảm nhận được động tĩnh nơi này.  

             Từ khi cánh cửa kỳ dị xuất hiện thì tất cả các cường giả của các tộc quần đều nằm trong phạm vi dao động của nó.  

             ...  

             ...  

             Các cường giả hoàng cảnh vô cùng hưng phấn, tất cả đều hướng về nơi mà mình cảm nhận được dao động.  

             ...