Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 553: Chẳng lẽ cuối cầu thang là nơi mấu chốt truyền thừa?




Ông ta thân là người bảo vệ duy nhất của nơi truyền thừa này, thực lực vô cùng nghịch thiên, chuyện phải làm rất nhiều, không có thời gian đâu mà chú ý tới một đứa nhóc mới thông qua ải thứ nhất của trạm kiểm soát pháp tắc.  

             Kỳ thật ông ta lại không biết Dương Thiên có được Long Phượng Nguyên Châu, dù không vào nơi truyền thừa cũng có thể lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng lĩnh ngộ pháp tắc hệ hỏa, thứ Dương Thiên muốn đề cao lúc này lại là pháp tắc thời gian.  

             Tu luyện của hắn cần thời gian! Mà pháp tắc thời gian lại có thể đem thời gian tu luyện của hắn rút ngắn lại tới mấy lần!  

             Dương Thiên tiến vào cái cửa cổng thần kỳ kia, ngay sau đó hắn đã xuất hiện trong một không gian cực lớn.  

             Chỗ không gian này chỉ có cái cầu thang không thấy điểm cuối, từng bậc từng bậc, lấy tầm mắt Dương Thiên chỉ có thể nhìn đến mười bậc thang phía trước, còn lại đều bị bao phủ bởi sương mù, xem không rõ.  

             "Chẳng lẽ cuối cầu thang là nơi mấu chốt truyền thừa?", Dương Thiên nghi hoặc, trực tiếp bước lên bậc thang đầu tiên.  

             "Rầm!", thời điểm hắn vừa đặt chân lên bậc thứ nhất, từng đạo dao động huyền bí không ngừng truyền vào trong đầu hắn, một bức bí văn pháp tắc khổng lồ trình bày vô cùng rõ ràng cấu trúc trước mặt hắn.  

             Dương Thiên sửng sốt nhìn sơ đồ cấu trúc của bí pháp, đây là những điều cần lĩnh ngộ trong giai đoạn đầu của pháp tắc thời gian, tuy nhiên, bí văn thời gian lúc trước đối với Dương Thiên mà nói vô cùng thâm ảo tối nghĩa, lúc này đây bí văn cấu tạo lại không ngừng phân giải lại phân giải, thẳng đến khi phân giải thành từng đạo bí văn vô cùng đơn giản.  

             Dương Thiên nhìn những bí văn đơn giản kia liền có thể nhanh chóng lý giải, không có bất kì chỗ nào tối nghĩa luôn.  

             Trước kia đối với Dưng Thiên mà nói pháp tắc thời gian vô cùng thâm ảo, nhưng bây giờ nó lại được chia thành những phần vô cùng nhỏ, để hắn tìm hiểu và hấp thu, Dương Thiên cảm thấy bản thân lĩnh ngộ pháp tắc thời gian trở nên vô cùng dễ dàng, những chỗ vẫn mãi không thể hiểu trước kia cũng đột nhiên thông suốt, loại cảm giác này quá tuyệt vời, ý thức của Dương Thiên hoàn toàn hãm vào đó.  

             Dương Thiên lúc này có cảm giác, nếu hắn tiếp tục lĩnh ngộ như vậy, không sớm thì muộn sẽ có một ngày, có thể đem pháp tắc thời gian lĩnh ngộ viên mãn.  

             “Thời gian 10 ngày đã đến! Nhanh đi ra đi!, đúng lúc Dương Thiên đang đắm chìm vào việc lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, một âm thanh lạnh nhạt vang lên bên tai Dương Thiên.  

             “Soạt!”, sau đó, thân ảnh của Dương Thiên biến mất trong mảnh không gian này.  

             Dương Thiên từ từ mở mắt, lúc này cái cảm giác kì diệc đó đã hoàn toàn biến mất, trên mặt Dương Thiên lộ ra sự không cam lòng.  

             Thời gian 10 ngày dường như trôi qua trong nháy mắt.  

             Dương Thiên bất đắc dĩ liếc nhìn nơi truyền thừa pháp tắc này, trở lại căn nhà của mình trong bí cảnh Sơ Sinh.  

             Dương Thiên ý niệm khẽ động, giải phóng lĩnh vực thời gian của mình, trên mặt lại lộ ra sự chấn kinh.  

             Lĩnh vực thời gian của hắn lúc này bỗng nhiên đạt đến 70 mét rồi.  

             Chỉ 10 ngày ngắn ngủi, hắn lại tiến bộ lớn như vậy! Trong lĩnh vực thời gian của hắn, dòng chảy thời gian trở nên chậm hơn rất nhiều, đã giảm 2,5 lần tốc độ thời gian bình thường.  

             “Không được, mình phải nhanh chóng vượt qua cửa ải thứ 2, sau đó lại nhận truyền thừa thời gian một lần nữa, đem lĩnh vực thời gian mở rộng lên 100 mét!”, trên mặt Dương Thiên đầy vẻ kích động.  

             Nơi truyền thừa này quá nghịch thiên rồi, dứt khoát đem pháp tắc truyền thụ hoàn toàn vào trong đầu, chẳng trách thông qua cửa ải thứ nhất, chỉ nhận được một lần truyền thừa trong 10 ngày.  

             “Dựa theo tốc độ tiến lĩnh ngộ pháp tắc thời gian của mình khi tiến vào nơi truyền thừa, mình nếu nhận truyền thừa một lần nữa, khẳng định có thể đem lĩnh vực thời gian mở rộng lên 100 mét, đến lúc đó trong lĩnh vực thời gian, dòng chảy thời gian sẽ có thể giảm xuống 3 lần, tốc tộ tu luyện của mình cũng có thể càng nhanh hơn!”, Dương Thiên trong lòng kích động nghĩ.  

             Dương Thiên đến trước cửa ải pháp tắc của khu vực chung.  


             “Ốc Khảm Lý tiên sinh, ta chuẩn bị vượt cửa ải thứ 2.”, Dương Thiên cười nói  

             “Được, Dương Thiên. Vào đi! Tổng số người vượt qua cửa ải pháp tắc thứ 2 bây giờ là 39 người, hi vọng ngươi có thể thành công!”, Ốc Khảm Lý cười nói, trong lòng lại phỏng đoán Dương Thiên khẳng định không thể qua cửa ải thứ 2.  

             Dẫu sao độ khó của những cửa ải này càng ngày càng khó. Ông ta không tin Dương Thiên không ở trong bí cảnh Sơ Sinh, chỉ vẹn vẹn 2 năm có thể thông qua cửa ải thứ 2.  

             Dương Thiên đứng trước cửa thứ 2, cười nhẹ một tiếng, ý thức tách khỏi thân thể.