"Đó là Dương Thiên?"
"Ở đâu?"
"Cái vị tóc ngắn màu đen kìa, thanh niên đang đi tới đó."
......
Vừa lúc Dương Thiên tiến vào trong phủ đệ của Tháp Lâm đã có người chú ý tới Dương Thiên.
Bởi vì tin tức của Ốc Khảm Lý, nhiệm vụ của Dương Thiên ở năm đại bí cảnh là chuyện mà ai cũng biết, cũng có người chủ yếu theo dõi tin tức của Dương Thiên, biết Dương Thiên trông như thế nào.
Trừ bỏ một ít người hâm mộ, đương nhiên Dương Thiên cũng khiến cho một ít người ghen ghét.
Tỷ như những người đã thông qua trạm chín của trạm kiểm soát pháp tắc.
Trạm kiểm soát pháp tắc thứ chín, nằm trong năm đại bí cảnh lâu rồi, rất nhiều người đều có thể thông qua. Công ty Lỗ Sâu Ảo cho thời gian năm trăm năm. Thời gian lâu rồi, tự nhiên có người có thể đủ để thông qua.
Chân chính khó ăn nhất là trạm kiểm soát thứ bảy.
Hiện tại trừ bỏ đại bộ phận thiên tài của bí cảnh Hỗn Độn, còn có vài thiên tài của bí cảnh Thời Không lọt ra bên ngoài thì chưa ai xông qua được.
Đương nhiên, này cũng không đại biểu do bọn họ quá mạnh, đây là do thiên tài ở bí cảnh Hỗn Độn đã dừng lại ở cấp Tinh Vực năm trăm năm, vẫn có một ít cơ hội có thể xông qua.
Nhưng toàn bộ cấp Tinh Vực cũng chỉ có một ngàn năm, hao phí thời gian lớn như vậy để thông qua thì hoàn toàn không đáng.
Trong năm đại bí cảnh, không đến trăm người có thể xông qua trạm kiểm soát thứ bảy, hơn nữa toàn bộ đều là thiên tài cấp Tinh Chủ.
Lấy cấp Tinh Vực vượt qua lại không có một người.
Dương Thiên tiến vào trong phủ đệ, ngồi trên hàng đầu tiên, là chỗ ngồi mà sư phụ Tháp Lâm dành riêng chi hắn.
"Ngươi là Dương Thiên à, ta là Ngự Kính, cũng vượt qua trạm kiểm soát pháp tắc thứ chín. Ngươi có can đảm so với ta không?", vị nam tử thân cao chừng bốn mét đi tới, nhìn về phía Dương Thiên khiêu khích nói.
Những người khác cũng chú ý tới chuyện bên này, nhìn xem Dương Thiên có đồng ý hay không.
"Không có thời gian.", Dương Thiên nhìn Ngự Kính, lại lắc đầu.
Hắn trực tiếp từ chối khiêu chiến của Ngự Kính.
"Không có thời gian.", Dương Thiên trực tiếp cự tuyệt khiêu chiến của Ngự Kính.
"Ha ha, Dương Thiên, ngươi là thiên tài lợi hại nhất thiên tài chiến lần này, có thể so cùng Côn Lạc, hiện tại lại nhát gan như vậy, một chút can đảm cũng không có, vậy mà không dám nhận lời khiêu chiến.", Ngự Kính trào phúng nói.
Dương Thiên lạnh nhạt nhìn gã : "Ta đã từ chối khiêu chiến cùng ngươi, thỉnh rời đi."
"Ngươi...", Ngự Kính còn muốn nói gì đó. Nhưng thấy mặt Dương Thiên như vậy vẫn nuốt lời xuống bụng, hừ lạnh một tiếng về chỗ.
Gã chỉ là thành viên của bí cảnh Pháp Tắc, mà Dương Thiên lại là thiên tài của bí cảnh Thời Không, thân phận địa vị đều cao hơn so với gã, Dương Thiên không đồng ý, gã cũng chả còn biện pháp nào.
"Ha ha! Ngự Kính, sao đấy? Bị Dương Thiên cự tuyệt rồi hả?"
"Hắc hắc, Trận Chiến Thiên Tài lần này thiên phú của Dương Thiên còn vượt mặt Côn Lạc, vô luận thân phận, địa vị đều cao hơn so với Ngự Kính mà."
"Dương Thiên tu luyện có mười năm đã qua được trạm kiểm soát pháp tắc thứ chín, mà Ngự Kính phải tiêu mất hai trăm mới qua được trạm thứ chín."
"Nếu ta là Dương Thiên, ta cũng khẳng định sẽ không chấp nhận khiên chiến của cái tên ngốc to con này đâu."
......
Một đám thiên tài ha ha cười nói, đùa giỡn Ngự Kính.
"Đều câm miệng cho ta!", Ngự Kính thân cao bốn mét quát to.
Những người khác tức khắc không nói chuyện nữa, Ngự Kính tuy rằng ở trong bí cảnh tới hơn ba trăm năm, nhưng thực lực lại vượt xa bọn họ.
Chẳng qua, lấy tiềm lực của Ngự Kính, ngơ ngác trong cấp Tinh Vực lâu như vậy mới xông qua trạm kiểm soát thứ chín, chờ đến khi thời gian trôi qua, gã chú định sẽ bị điều đến một tinh vực khỉ ho cò gáy nào thôi, làm gì có cơ hội trở lại bí cảnh.
Trong đám người, có một ít người cũng muốn khiêu chiến Dương Thiên, nhưng sau khi thấy Ngự Kính thất bại thì cả đám cũng không thò mặt đi phiền Dương Thiên nữa. Bọn họ biết Dương Thiên thể nào cũng cự tuyệt.
Mà Dương Thiên lúc này đang nhắm mắt dưỡng thần, mặc kệ chuyện khác, lẳng lặng chờ sư phụ Tháp Lâm đến.
Hiện tại thời gian của hắn cấp bách, không hề muốn lãng phí chút nào.
Hắn thông qua cửa thứ chín của trạm kiểm soát pháp tắc, tất nhiên sẽ khiến cho một ít người chú ý. Hắn cũng biết bây giờ Ốc Khảm Lý đã đem tin tức về hắn phát tán ra ngoài hết rồi, nếu hắn hiện tại chấp nhận khiêu chiến của Ngự Kính, vậy khả năng về sau sẽ còn có nhiều người hơn tiến lên khiêu chiến hắn. Hắn lại không có hứng thú với mấy loại khiêu chiến vô nghĩa này.
"Sư phụ Tháp Lâm tới!"
Bỗng nhiên có người hô.
Dương Thiên nhìn lại, quả nhiên thấy được vị trung niên mặt nhu hòa, xuất hiện ở phương xa, sau đó nháy mắt đi tới vị trí trên cùng của phủ đệ ngồi xuống.
"Chào sư phụ Tháp Lâm ạ.", tất cả thiên tài đều đứng lên cung kính nói.
"Ha ha, hôm nay ta sẽ giảng cho mọi người nghe về phân tích kết cấu phần đầu của pháp tắc thủy hệ.", sư phụ Tháp Lâm cười nói. Ánh mắt ông ta hơi liếc nhìn Dương Thiên ngồi đầu tiên, vung tay lên, xuất hiện trong tay ông ta là bức cấu tạo của pháp tắc thủy hệ thật lớn.
"Pháp tắc thủy hệ này...", sau khi bức kết cấu này xuất hiện, sư phụ Tháp Lâm liền bắt đầu không ngừng giảng giải.
Dương Thiên ngồi ngay hàng đầu nghiêm túc nghe, bỗng nhiên, trong mắt lộ ra tia vui mừng.
"Đó là Dương Thiên?"
"Ở đâu?"
"Cái vị tóc ngắn màu đen kìa, thanh niên đang đi tới đó."
......
Vừa lúc Dương Thiên tiến vào trong phủ đệ của Tháp Lâm đã có người chú ý tới Dương Thiên.
Bởi vì tin tức của Ốc Khảm Lý, nhiệm vụ của Dương Thiên ở năm đại bí cảnh là chuyện mà ai cũng biết, cũng có người chủ yếu theo dõi tin tức của Dương Thiên, biết Dương Thiên trông như thế nào.
Trừ bỏ một ít người hâm mộ, đương nhiên Dương Thiên cũng khiến cho một ít người ghen ghét.
Tỷ như những người đã thông qua trạm chín của trạm kiểm soát pháp tắc.
Trạm kiểm soát pháp tắc thứ chín, nằm trong năm đại bí cảnh lâu rồi, rất nhiều người đều có thể thông qua. Công ty Lỗ Sâu Ảo cho thời gian năm trăm năm. Thời gian lâu rồi, tự nhiên có người có thể đủ để thông qua.
Chân chính khó ăn nhất là trạm kiểm soát thứ bảy.
Hiện tại trừ bỏ đại bộ phận thiên tài của bí cảnh Hỗn Độn, còn có vài thiên tài của bí cảnh Thời Không lọt ra bên ngoài thì chưa ai xông qua được.
Đương nhiên, này cũng không đại biểu do bọn họ quá mạnh, đây là do thiên tài ở bí cảnh Hỗn Độn đã dừng lại ở cấp Tinh Vực năm trăm năm, vẫn có một ít cơ hội có thể xông qua.
Nhưng toàn bộ cấp Tinh Vực cũng chỉ có một ngàn năm, hao phí thời gian lớn như vậy để thông qua thì hoàn toàn không đáng.
Trong năm đại bí cảnh, không đến trăm người có thể xông qua trạm kiểm soát thứ bảy, hơn nữa toàn bộ đều là thiên tài cấp Tinh Chủ.
Lấy cấp Tinh Vực vượt qua lại không có một người.
Dương Thiên tiến vào trong phủ đệ, ngồi trên hàng đầu tiên, là chỗ ngồi mà sư phụ Tháp Lâm dành riêng chi hắn.
"Ngươi là Dương Thiên à, ta là Ngự Kính, cũng vượt qua trạm kiểm soát pháp tắc thứ chín. Ngươi có can đảm so với ta không?", vị nam tử thân cao chừng bốn mét đi tới, nhìn về phía Dương Thiên khiêu khích nói.
Những người khác cũng chú ý tới chuyện bên này, nhìn xem Dương Thiên có đồng ý hay không.
"Không có thời gian.", Dương Thiên nhìn Ngự Kính, lại lắc đầu.
Hắn trực tiếp từ chối khiêu chiến của Ngự Kính.
"Không có thời gian.", Dương Thiên trực tiếp cự tuyệt khiêu chiến của Ngự Kính.
"Ha ha, Dương Thiên, ngươi là thiên tài lợi hại nhất thiên tài chiến lần này, có thể so cùng Côn Lạc, hiện tại lại nhát gan như vậy, một chút can đảm cũng không có, vậy mà không dám nhận lời khiêu chiến.", Ngự Kính trào phúng nói.
Dương Thiên lạnh nhạt nhìn gã : "Ta đã từ chối khiêu chiến cùng ngươi, thỉnh rời đi."
"Ngươi...", Ngự Kính còn muốn nói gì đó. Nhưng thấy mặt Dương Thiên như vậy vẫn nuốt lời xuống bụng, hừ lạnh một tiếng về chỗ.
Gã chỉ là thành viên của bí cảnh Pháp Tắc, mà Dương Thiên lại là thiên tài của bí cảnh Thời Không, thân phận địa vị đều cao hơn so với gã, Dương Thiên không đồng ý, gã cũng chả còn biện pháp nào.
"Ha ha! Ngự Kính, sao đấy? Bị Dương Thiên cự tuyệt rồi hả?"
"Hắc hắc, Trận Chiến Thiên Tài lần này thiên phú của Dương Thiên còn vượt mặt Côn Lạc, vô luận thân phận, địa vị đều cao hơn so với Ngự Kính mà."
"Dương Thiên tu luyện có mười năm đã qua được trạm kiểm soát pháp tắc thứ chín, mà Ngự Kính phải tiêu mất hai trăm mới qua được trạm thứ chín."
"Nếu ta là Dương Thiên, ta cũng khẳng định sẽ không chấp nhận khiên chiến của cái tên ngốc to con này đâu."
......
Một đám thiên tài ha ha cười nói, đùa giỡn Ngự Kính.
"Đều câm miệng cho ta!", Ngự Kính thân cao bốn mét quát to.
Những người khác tức khắc không nói chuyện nữa, Ngự Kính tuy rằng ở trong bí cảnh tới hơn ba trăm năm, nhưng thực lực lại vượt xa bọn họ.
Chẳng qua, lấy tiềm lực của Ngự Kính, ngơ ngác trong cấp Tinh Vực lâu như vậy mới xông qua trạm kiểm soát thứ chín, chờ đến khi thời gian trôi qua, gã chú định sẽ bị điều đến một tinh vực khỉ ho cò gáy nào thôi, làm gì có cơ hội trở lại bí cảnh.
Trong đám người, có một ít người cũng muốn khiêu chiến Dương Thiên, nhưng sau khi thấy Ngự Kính thất bại thì cả đám cũng không thò mặt đi phiền Dương Thiên nữa. Bọn họ biết Dương Thiên thể nào cũng cự tuyệt.
Mà Dương Thiên lúc này đang nhắm mắt dưỡng thần, mặc kệ chuyện khác, lẳng lặng chờ sư phụ Tháp Lâm đến.
Hiện tại thời gian của hắn cấp bách, không hề muốn lãng phí chút nào.
Dương Thiên ngồi ngay hàng đầu nghiêm túc nghe, bỗng nhiên, trong mắt lộ ra tia vui mừng.