Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 752: Anh ta là Man Hoang






Thời gian trôi qua, người bị đào thải càng nhiều, ngoài bí cảnh Sơ Sinh thì trong bí cảnh Hắc Động cũng bắt đầu có người bị đào thải.

Xoạt!

Trên quảng trường rộng lớn của bí cảnh Thời Không, một bóng người ngồi xếp bằng đột nhiên tỉnh lại. Đó là một thanh niên khôi ngô cao to, anh ta nhìn toàn bộ người xung quanh vẫn chưa tỉnh lại, trên mặt lại không có vẻ tức giận, hay không cam lòng.

Anh ta là Man Hoang, xếp ở top năm trong cuộc chiên thiên tài cùng đợt với Dương Thiên, nhưng anh ta đã bắt đầu mất đi nhiệt huyết của cường giả, anh ta đã không còn động lực để tiến lên.

Thậm chí thiếu nữ thiên tài Vân Nhu của Thần quốc Đồ Cường trước đó yếu hơn anh ta rất nhiều vẫn chưa bị đào thải ra ngoài.

Man Hoang nhìn xếp hạng của mình, anh ta dừng bước ở cửa bốn mươi chín.

Xoạt!

Trong bí cảnh Thời Không lại có một bóng người tỉnh lại. Đó là Vân Nhu, cô ta dừng bước ở cửa năm mươi.

Theo sau hai người họ bị đào thải, lại có hai người trực tiếp tỉnh lại, nhưng không phải hai người Lâm Kiếm.

Hai người này nhìn Man Hoang và Vân Nhu, ánh mắt lại có vẻ không cam tâm.

Họ là nhóm thiên tài lâu năm của bí cảnh Thời Không, bây giờ lại vào trong nhóm mười người yếu nhất, họ rất có khả năng bị đào thải đi vào bí cảnh Pháp Tắc.

Sau ba phút, một thanh niên với khuôn mặt bình thường tỉnh lại, anh ta là Tạp Kim La, anh ta nhìn xếp hạng của mình, số năm từ dưới lên, ánh mắt anh ta có vẻ không cam lòng mãnh liệt.

Anh ta dừng bước ở cửa năm mươi tư.

"Hừ! Mình sớm muộn gì cũng quay lại bí cảnh Thời Không". Khuôn mặt Tạp Kim La không cam chịu, hai mươi người yếu nhất của bí cảnh Pháp Tắc chắc chắn mạnh hơn họ, dù sao thì thời gian anh ta đi vào công ty lỗ sâu ảo rất ngắn.

Chờ đến lúc đủ lâu, anh ta chắc chắn có thể đạt đến trình độ rất mạnh.

Lúc này, đã có năm người bị đào thải trong bí cảnh Thời Không.

Lại hai phút trôi qua, có hai người bị đào thải trong bí cảnh Thời Không. Lúc này đã có bảy người bị đào thải.

Xoạt!

Một thanh niên áo trắng cầm trường kiếm tỉnh lại.

Đó là Lâm Kiếm. Anh ta liền nhìn xếp hạng của mình, bàn tay lại nắm chặt.

Anh ta dừng bước ở cửa năm mươi chín, đối diện với tám trăm sinh mệnh kim loại bậc sáu cấp Tinh Chủ, sau khi giết chết hơn năm trăm sinh mệnh, anh ta cũng bị giết chết.

Thế nhưng, tốc độ tiến bộ của anh ta lại vô cùng nghịch thiên. Hai mươi năm trước, anh ta dừng bước ở cửa ba mươi sáu trong cuộc chiến xếp hạng bí cảnh của một nghìn thiên tài, chỉ cần thực lực của anh ta mạnh hơn chút, anh ta có thể ngang hàng với cường giả bậc bảy cấp Tinh Chủ. Tốc độ tiến bộ như vậy lại vượt xa các thiên tài khác.

Lúc này đã có tám người bị đào thải trong bí cảnh Thời Không, nhưng cửa ải mà những người chưa bị loại ít nhất là cửa sáu mươi, cho nên tám người họ đã được xác định là một trong mười người yếu nhất của bí cảnh Thời Không.

Ánh mắt Lâm Kiếm nhìn về màn hình khổng lồ, hơi trầm mặc, mà ở đó tên của Dương Thiên ngạo nghễ chiếm vị trí đầu tiên, đè tất cả thiên tài lâu năm của bí cảnh Thời Không xuống.

Lúc đầu Dương Thiên cùng với anh ta đi vào năm đại bí cảnh của công ty lỗ sâu ảo, anh ta dựa vào thành tích đứng thứ ba chung cuộc đi vào, mà Dương Thiên lại dựa vào thứ bậc áp chót đi vào trong bí cảnh Sơ Sinh.

Không ngờ rằng chỉ vẻn vẹn ba mươi năm, khoảng cách giữa họ đã lớn như vậy.

Thời gian trôi qua, người bị đào thải không ngừng tăng lên. Bí cảnh Sơ Sinh và Bí cảnh Hắc Động sớm đã xác định cường giả mạnh nhất và yếu nhất.

Trong bí cảnh Thời Không cũng đã xác định mười người yếu nhất, ánh mắt những thiên tài bị đào thải đều nhìn về bảng danh sách khổng lồ trên không trung, họ muốn xem ai mới là mười người mạnh nhất của bí cảnh Thời Không.

Trong bí cảnh Thời Không, có mấy trăm người vượt qua cửa thứ chín mươi của cửa ải pháp tắc. Mà trong một trăm cửa ải cấp Tinh Chủ, từ cửa tám mươi mốt đến cửa chín mươi đều tương đương với thực lực bậc chín cấp Tinh Chủ! Thông thường những thiên tài cường đại sẽ dừng bước ở đây.

Về phần cửa chín mươi mốt, chính là có hai mươi con Thị Huyết Thử cấp Hắc Động sơ kì, bây giờ vẫn chưa có người nào của năm đại bí cảnh có thể vượt qua cửa chín mươi mốt, thậm chí rất khó đạt được.

Trong bí cảnh Thời Không, dựa theo thông lệ trước đó, sẽ không có thiên tài đi vào trong cửa chín mươi mốt.

Trong bí cảnh Hỗn Độn, lúc này cũng đang tiến hành trận thi đấu.

Là một bí cảnh có giá trị nhất của công ty lỗ sâu ảo, chưa đến một trăm thiên tài được bồi dưỡng trong đó. Từng người của nhóm thiên tài này đều phát triển cực kì mạnh mẽ.

Mặc dù thực lực của họ ở cấp Tinh Vực, nhưng có thể dễ dàng giết chết nhiều cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong.

Bốn đại bí cảnh còn lại đã có rất nhiều người bị đào thải ra ngoài, nhưng toàn bộ người của bí cảnh Hỗn Độn vẫn đang vượt cửa ải như cũ. Mà nhìn họ, người yếu nhất đều đã đến cửa tám mươi mốt, vô cùng ngạc nhiên!

Thời gian trôi qua, người bị đào thải càng nhiều, ngoài bí cảnh Sơ Sinh thì trong bí cảnh Hắc Động cũng bắt đầu có người bị đào thải.

Xoạt!

Trên quảng trường rộng lớn của bí cảnh Thời Không, một bóng người ngồi xếp bằng đột nhiên tỉnh lại. Đó là một thanh niên khôi ngô cao to, anh ta nhìn toàn bộ người xung quanh vẫn chưa tỉnh lại, trên mặt lại không có vẻ tức giận, hay không cam lòng.

Anh ta là Man Hoang, xếp ở top năm trong cuộc chiên thiên tài cùng đợt với Dương Thiên, nhưng anh ta đã bắt đầu mất đi nhiệt huyết của cường giả, anh ta đã không còn động lực để tiến lên.

Thậm chí thiếu nữ thiên tài Vân Nhu của Thần quốc Đồ Cường trước đó yếu hơn anh ta rất nhiều vẫn chưa bị đào thải ra ngoài.

Man Hoang nhìn xếp hạng của mình, anh ta dừng bước ở cửa bốn mươi chín.

Xoạt!

Trong bí cảnh Thời Không lại có một bóng người tỉnh lại. Đó là Vân Nhu, cô ta dừng bước ở cửa năm mươi.

Theo sau hai người họ bị đào thải, lại có hai người trực tiếp tỉnh lại, nhưng không phải hai người Lâm Kiếm.

Hai người này nhìn Man Hoang và Vân Nhu, ánh mắt lại có vẻ không cam tâm.

Họ là nhóm thiên tài lâu năm của bí cảnh Thời Không, bây giờ lại vào trong nhóm mười người yếu nhất, họ rất có khả năng bị đào thải đi vào bí cảnh Pháp Tắc.

Sau ba phút, một thanh niên với khuôn mặt bình thường tỉnh lại, anh ta là Tạp Kim La, anh ta nhìn xếp hạng của mình, số năm từ dưới lên, ánh mắt anh ta có vẻ không cam lòng mãnh liệt.

Anh ta dừng bước ở cửa năm mươi tư.

"Hừ! Mình sớm muộn gì cũng quay lại bí cảnh Thời Không". Khuôn mặt Tạp Kim La không cam chịu, hai mươi người yếu nhất của bí cảnh Pháp Tắc chắc chắn mạnh hơn họ, dù sao thì thời gian anh ta đi vào công ty lỗ sâu ảo rất ngắn.

Chờ đến lúc đủ lâu, anh ta chắc chắn có thể đạt đến trình độ rất mạnh.

Lúc này, đã có năm người bị đào thải trong bí cảnh Thời Không.

Lại hai phút trôi qua, có hai người bị đào thải trong bí cảnh Thời Không. Lúc này đã có bảy người bị đào thải.

Xoạt!

Một thanh niên áo trắng cầm trường kiếm tỉnh lại.

Đó là Lâm Kiếm. Anh ta liền nhìn xếp hạng của mình, bàn tay lại nắm chặt.

Anh ta dừng bước ở cửa năm mươi chín, đối diện với tám trăm sinh mệnh kim loại bậc sáu cấp Tinh Chủ, sau khi giết chết hơn năm trăm sinh mệnh, anh ta cũng bị giết chết.

Thế nhưng, tốc độ tiến bộ của anh ta lại vô cùng nghịch thiên. Hai mươi năm trước, anh ta dừng bước ở cửa ba mươi sáu trong cuộc chiến xếp hạng bí cảnh của một nghìn thiên tài, chỉ cần thực lực của anh ta mạnh hơn chút, anh ta có thể ngang hàng với cường giả bậc bảy cấp Tinh Chủ. Tốc độ tiến bộ như vậy lại vượt xa các thiên tài khác.

Lúc này đã có tám người bị đào thải trong bí cảnh Thời Không, nhưng cửa ải mà những người chưa bị loại ít nhất là cửa sáu mươi, cho nên tám người họ đã được xác định là một trong mười người yếu nhất của bí cảnh Thời Không.

Ánh mắt Lâm Kiếm nhìn về màn hình khổng lồ, hơi trầm mặc, mà ở đó tên của Dương Thiên ngạo nghễ chiếm vị trí đầu tiên, đè tất cả thiên tài lâu năm của bí cảnh Thời Không xuống.

Lúc đầu Dương Thiên cùng với anh ta đi vào năm đại bí cảnh của công ty lỗ sâu ảo, anh ta dựa vào thành tích đứng thứ ba chung cuộc đi vào, mà Dương Thiên lại dựa vào thứ bậc áp chót đi vào trong bí cảnh Sơ Sinh.

Không ngờ rằng chỉ vẻn vẹn ba mươi năm, khoảng cách giữa họ đã lớn như vậy.

Thời gian trôi qua, người bị đào thải không ngừng tăng lên. Bí cảnh Sơ Sinh và Bí cảnh Hắc Động sớm đã xác định cường giả mạnh nhất và yếu nhất.


Trong bí cảnh Hỗn Độn, lúc này cũng đang tiến hành trận thi đấu.

Là một bí cảnh có giá trị nhất của công ty lỗ sâu ảo, chưa đến một trăm thiên tài được bồi dưỡng trong đó. Từng người của nhóm thiên tài này đều phát triển cực kì mạnh mẽ.

Mặc dù thực lực của họ ở cấp Tinh Vực, nhưng có thể dễ dàng giết chết nhiều cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong.

Bốn đại bí cảnh còn lại đã có rất nhiều người bị đào thải ra ngoài, nhưng toàn bộ người của bí cảnh Hỗn Độn vẫn đang vượt cửa ải như cũ. Mà nhìn họ, người yếu nhất đều đã đến cửa tám mươi mốt, vô cùng ngạc nhiên!