Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 766: Thiếu gia Dương Thiên






Bí văn pháp tắc trên bầu trời của Bí cảnh Hỗn Độn đối với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì, nhưng hắn cần đặt toàn bộ năm viên Nguyên châu pháp tắc: Thần châu Thời gian, Nguyên châu hệ Thủy,.v.v…. của mình cùng chỗ với phân thân cây Sinh mệnh, như vậy lúc hắn mạo hiểm ở trong bí cảnh, sẽ không còn phải lo lắng nữa.

Cho dù chết, hắn cũng sẽ lập tức sống lại, sẽ không mất đi những Nguyên châu pháp tắc này.

"Tính ra, mình đã gần hai mươi năm chưa trở về rồi.” Trong lòng Dương Thiên thở dài một tiếng, hắn đi thẳng ra ngoài.

"Thiếu gia Dương Thiên.” Byron đi tới.

"Byron, chuẩn bị một chiếc phi thuyền, sau đó chúng ta quay về Thần quốc Côn Trụ Hệ Ngân Hà một chuyến.” Dương Thiên nói.

"Được, thiếu gia Dương Thiên, ta sẽ đi chuẩn bị.” Byron lập tức nói. Ông ta xoay người rời đi.

Chưa đến nửa tiếng sau, một chiếc phi thuyền vũ trụ thật lớn ngừng ở trước trang viên của Dương Thiên, trên mặt Dương Thiên hơi lộ ra vẻ tưởng niệm, trực tiếp đi vào trong phi thuyền.

Toàn bộ mười hai người Byron cũng đi theo vào.

Phi thuyền thật lớn khởi động, trực tiếp nhanh chóng rời khỏi Hành tinh Hỗn Độn, thông qua thông đạo riêng bay hướng về Thần quốc Côn Trụ.

Đứng trên phi thuyền thật lớn, Dương Thiên nhìn Hành tinh Hỗn Độn đang dần dần biến mất ở trước mắt, trong lòng lại tràn đầy xúc động.

Lần đầu tiên rời khỏi Hành tinh Hỗn Độn, hắn mới chỉ là thiên tài Bí cảnh Sơ Sinh, lần thứ hai rời đi, hắn là thiên tài Bí cảnh Thời Không, hiện tại, hắn cũng đã tiến vào trong Bí cảnh Hỗn Độn quý giá nhất.

"Ha ha, Thiếu gia Dương Thiên, nghe nói ngài vào thời điểm trận chiến thiên tài là từ Đế quốc văn minh cấp thấp từng bước một gian nan đi tới cuối cùng.” Byron cười nói.

Ông ta biết rõ tình huống xếp hạng của Dương Thiên trong trận chiến thiên tài.

Trong mắt của ông ta khó nén sự thán phục, một thanh niên của Đế quốc văn minh cấp thấp, cứ như vậy từng bước một quật khởi, tuy trong trận chiến thiên tài còn chưa thấy rõ, nhưng hiện tại qua gần ba mươi năm, liền hoàn toàn nở rộ ánh sáng thuộc về mình!

Dương Thiên nghe lời Byron nói, mỉm cười.

Người khác đều thấy Dương Thiên chói mắt, nhưng mà, lại không ai có thể nghĩ đến được, trong tu luyện Dương Thiên cố gắng tới mức độ nào.

Bắt đầu từ lúc có được Long Phượng nguyên châu, Dương Thiên gần như không hề lãng phí một chút thời gian nào. Toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện.

Thời điểm tiến vào Hệ Ngân Hà, nhìn thấy rất nhiều người đều là sự tồn tại có thể nghiền áp Trái Đất, đối mặt với nhiều cường giả như vậy, hắn cũng điên cuồng tu luyện.

Với thực lực của hắn, ở trong trận chiến thiên tài căn bản khó có thể chiến đấu đến cuối cùng, thậm chí ở giai đoạn thứ ba hắn suýt chút nữa đã bị đào thải ra ngoài.

Thế nhưng mà, hắn không có từ bỏ, tận dụng toàn bộ thời gian rảnh rỗi, thậm chí ở trong không gian thi đấu của trận chiến thiên tài cũng không ngừng tu luyện, cuối cùng, hắn rốt cuộc cũng gian nan tiến vào được Công ty lỗ sâu ảo.

Cho dù là hiện tại, Dương Thiên cũng đang mạo hiểm nguy cơ sinh tử, tiến vào Bí cảnh Hư Vô cấp A, tiến vào Bí cảnh Tụ Tinh cấp S, mạo hiểm tính mạng, không ngừng tìm kiếm tài nguyên có thể tăng lên thực lực của mình.

So với các thiên tài bình thường khác Dương Thiên còn cố gắng hơn nhiều. Cố gắng, ngươi không nhất định sẽ thành công, nhưng mà không cố gắng, thì nhất định sẽ không thành công.

. . . . . .

Ngồi xếp bằng ở trên phi thuyền, Dương Thiên dự định liên hệ với Long Kinh Thiên.

Từ sau khi hắn ra khỏi Bí cảnh Tụ Tinh, vẫn không thể liên hệ với Long Kinh Thiên.

"Không biết rốt cuộc đại ca đang làm cái gì? Đến bây giờ cũng không có tin tức.” Trong mắt Dương Thiên lộ ra một chút lo lắng.

Lúc trước Long Kinh Thiên truyền đến tin tức, nói ông tiến vào một bí cảnh tu luyện, chỉ là, từ sau khi tiến vào, liền không có tin tức gì nữa.

"Một lúc nữa trực tiếp đến Võ trường Kim Lăng một chuyến, hỏi tình hình của đại ca một chút.” Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Hắn biết Tràng chủ của Võ trường Kim Lăng là sư phụ của Long Kinh Thiên, nên biết một ít tình hình.

Tốc độ của phi thuyền vô cùng kinh người, vào một tháng sau, liền tới Thần quốc Côn Trụ.

Bên trong Võ trường Kim Lăng thật lớn, lúc này từng vị thiên tài đang cố gắng tu luyện, trừ những người này ra, thì còn có từng vị người phụ trách võ trường cảnh giới cấp Hắc Động đang chỉ đạo bọn họ.

Trong đó, một ông lão toàn thân phủ đầy lông màu vàng đang đứng ở một chỗ trong sân đấu, đốc thúc mấy thiên tài này tu luyện.

Phần lớn mấy thiên tài này đều là ở cảnh giới cấp Tân Tinh, cấp Tinh Vực, trên người phát ra từng luồng dao động pháp tắc, có điều, những người này lĩnh ngộ pháp tắc rất thấp, không có một người nào có thể lấy thực lực cấp Tinh Vực địch nổi cường giả cấp Tinh Chủ.

Ở trong năm bí cảnh lớn của Công ty lỗ sâu ảo, người yếu nhất cũng có thể lấy thực lực cấp Tinh Vực dễ dàng đánh chết cường giả cấp Tinh Chủ cấp một, cấp hai, nhưng ở trong này không có người nào có thể làm được.

Ô Lâm nhìn mấy thiên tài này, hơi hơi thở dài một hơi, ở trong Thần quốc Côn Trụ, thế lực của Võ trường Kim Lăng bọn họ chỉ có thể xem như bình thường, có rất nhiều thế lực mạnh hơn so với bọn họ.

Một khi xuất hiện thiên tài có thể vượt cấp chiến đấu, sẽ bị các thế lực lớn điên cuồng cướp đoạt, căn bản không tới phiên Võ trường Kim Lăng bọn họ.

Bí văn pháp tắc trên bầu trời của Bí cảnh Hỗn Độn đối với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì, nhưng hắn cần đặt toàn bộ năm viên Nguyên châu pháp tắc: Thần châu Thời gian, Nguyên châu hệ Thủy,.v.v…. của mình cùng chỗ với phân thân cây Sinh mệnh, như vậy lúc hắn mạo hiểm ở trong bí cảnh, sẽ không còn phải lo lắng nữa.

Cho dù chết, hắn cũng sẽ lập tức sống lại, sẽ không mất đi những Nguyên châu pháp tắc này.

"Tính ra, mình đã gần hai mươi năm chưa trở về rồi.” Trong lòng Dương Thiên thở dài một tiếng, hắn đi thẳng ra ngoài.

"Thiếu gia Dương Thiên.” Byron đi tới.

"Byron, chuẩn bị một chiếc phi thuyền, sau đó chúng ta quay về Thần quốc Côn Trụ Hệ Ngân Hà một chuyến.” Dương Thiên nói.

"Được, thiếu gia Dương Thiên, ta sẽ đi chuẩn bị.” Byron lập tức nói. Ông ta xoay người rời đi.

Chưa đến nửa tiếng sau, một chiếc phi thuyền vũ trụ thật lớn ngừng ở trước trang viên của Dương Thiên, trên mặt Dương Thiên hơi lộ ra vẻ tưởng niệm, trực tiếp đi vào trong phi thuyền.

Toàn bộ mười hai người Byron cũng đi theo vào.

Phi thuyền thật lớn khởi động, trực tiếp nhanh chóng rời khỏi Hành tinh Hỗn Độn, thông qua thông đạo riêng bay hướng về Thần quốc Côn Trụ.

Đứng trên phi thuyền thật lớn, Dương Thiên nhìn Hành tinh Hỗn Độn đang dần dần biến mất ở trước mắt, trong lòng lại tràn đầy xúc động.

Lần đầu tiên rời khỏi Hành tinh Hỗn Độn, hắn mới chỉ là thiên tài Bí cảnh Sơ Sinh, lần thứ hai rời đi, hắn là thiên tài Bí cảnh Thời Không, hiện tại, hắn cũng đã tiến vào trong Bí cảnh Hỗn Độn quý giá nhất.

"Ha ha, Thiếu gia Dương Thiên, nghe nói ngài vào thời điểm trận chiến thiên tài là từ Đế quốc văn minh cấp thấp từng bước một gian nan đi tới cuối cùng.” Byron cười nói.

Ông ta biết rõ tình huống xếp hạng của Dương Thiên trong trận chiến thiên tài.

Trong mắt của ông ta khó nén sự thán phục, một thanh niên của Đế quốc văn minh cấp thấp, cứ như vậy từng bước một quật khởi, tuy trong trận chiến thiên tài còn chưa thấy rõ, nhưng hiện tại qua gần ba mươi năm, liền hoàn toàn nở rộ ánh sáng thuộc về mình!

Dương Thiên nghe lời Byron nói, mỉm cười.

Người khác đều thấy Dương Thiên chói mắt, nhưng mà, lại không ai có thể nghĩ đến được, trong tu luyện Dương Thiên cố gắng tới mức độ nào.

Bắt đầu từ lúc có được Long Phượng nguyên châu, Dương Thiên gần như không hề lãng phí một chút thời gian nào. Toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện.

Thời điểm tiến vào Hệ Ngân Hà, nhìn thấy rất nhiều người đều là sự tồn tại có thể nghiền áp Trái Đất, đối mặt với nhiều cường giả như vậy, hắn cũng điên cuồng tu luyện.

Với thực lực của hắn, ở trong trận chiến thiên tài căn bản khó có thể chiến đấu đến cuối cùng, thậm chí ở giai đoạn thứ ba hắn suýt chút nữa đã bị đào thải ra ngoài.

Thế nhưng mà, hắn không có từ bỏ, tận dụng toàn bộ thời gian rảnh rỗi, thậm chí ở trong không gian thi đấu của trận chiến thiên tài cũng không ngừng tu luyện, cuối cùng, hắn rốt cuộc cũng gian nan tiến vào được Công ty lỗ sâu ảo.

Cho dù là hiện tại, Dương Thiên cũng đang mạo hiểm nguy cơ sinh tử, tiến vào Bí cảnh Hư Vô cấp A, tiến vào Bí cảnh Tụ Tinh cấp S, mạo hiểm tính mạng, không ngừng tìm kiếm tài nguyên có thể tăng lên thực lực của mình.

So với các thiên tài bình thường khác Dương Thiên còn cố gắng hơn nhiều. Cố gắng, ngươi không nhất định sẽ thành công, nhưng mà không cố gắng, thì nhất định sẽ không thành công.

. . . . . .

Ngồi xếp bằng ở trên phi thuyền, Dương Thiên dự định liên hệ với Long Kinh Thiên.

Từ sau khi hắn ra khỏi Bí cảnh Tụ Tinh, vẫn không thể liên hệ với Long Kinh Thiên.

"Không biết rốt cuộc đại ca đang làm cái gì? Đến bây giờ cũng không có tin tức.” Trong mắt Dương Thiên lộ ra một chút lo lắng.

Lúc trước Long Kinh Thiên truyền đến tin tức, nói ông tiến vào một bí cảnh tu luyện, chỉ là, từ sau khi tiến vào, liền không có tin tức gì nữa.

"Một lúc nữa trực tiếp đến Võ trường Kim Lăng một chuyến, hỏi tình hình của đại ca một chút.” Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Phần lớn mấy thiên tài này đều là ở cảnh giới cấp Tân Tinh, cấp Tinh Vực, trên người phát ra từng luồng dao động pháp tắc, có điều, những người này lĩnh ngộ pháp tắc rất thấp, không có một người nào có thể lấy thực lực cấp Tinh Vực địch nổi cường giả cấp Tinh Chủ.

Ở trong năm bí cảnh lớn của Công ty lỗ sâu ảo, người yếu nhất cũng có thể lấy thực lực cấp Tinh Vực dễ dàng đánh chết cường giả cấp Tinh Chủ cấp một, cấp hai, nhưng ở trong này không có người nào có thể làm được.

Ô Lâm nhìn mấy thiên tài này, hơi hơi thở dài một hơi, ở trong Thần quốc Côn Trụ, thế lực của Võ trường Kim Lăng bọn họ chỉ có thể xem như bình thường, có rất nhiều thế lực mạnh hơn so với bọn họ.

Một khi xuất hiện thiên tài có thể vượt cấp chiến đấu, sẽ bị các thế lực lớn điên cuồng cướp đoạt, căn bản không tới phiên Võ trường Kim Lăng bọn họ.