“Thất bại?”
“Bình thường thôi, thực lực Dương Thiên còn kém một chút.”
“Ha ha, liên tục xông qua hai cửa, tới cửa thứ mười hai mới thất bại, Dương Thiên này đã đem lại kinh hỉ cho Nhân tộc chúng ta!”
“Chư vị đại nhân bên trên hẳn sẽ thật cao hứng nhỉ?”
“Mỗi thiên tài cảnh giới cấp Tinh Vực xông qua cửa ải pháp tắc thứ mười thì đều được công ty Lỗ Sâu Ảo khen thưởng, hiện tại Dương Thiên xông qua được tới cửa thứ mười một, không biết sẽ được khen thưởng cái dạng gì nha?”
……
Những cường giả cấp Viên Mãn cười nói.
“Ha ha, Hư Tuyệt, chuyện vượt cửa của Dương Thiên cũng đã kết thúc, chúng ta đi đây!”
“Ta cũng đi đây.”
……
Bọn họ nói xong, nháy mắt đã rời khỏi.
Thần chủ Hư Tuyệt hơi hơi mỉm cười, nhìn Dương Thiên trong ghi hình, thân ảnh vừa động, cũng nháy mắt biến mất khỏi chỗ này.
“Những đại nhân cấp Viên Mãn đó đi hết rồi hả?”
“Không biết kết quả xông qua của Dương Thiên như thế nào?”
“Dương Thiên xông qua được cửa thứ mười đã là thiên tài tuyệt thế, hẳn là không có khả năng qua được cửa thứ mười một đi?”
……
Đông đảo thiên tài phía dưới nghị luận sôi nổi.
“Ốc Khảm Lý tiên sinh, xông qua cửa ải pháp tắc của Dương Thiên kết thúc rồi sao? hắn thông qua cửa thứ mười một chứ?”, có vài thiên tài tiến lên trước hỏi.
Trong mắt Ốc Khảm Lý vẫn còn khiếp sợ đọng lại, là Dương Thiên đem lại khiếp sợ cho ông ta.
Ông ta hít sâu một hơi, nhìn đông đảo thiên tài trước mắt, nói: “Dương Thiên đã kết thúc xông qua cửa ải, hắn liên tiếp qua được cửa ải thứ mười cùng mười một, thất bại ở cửa thứ mười hai!”
Oanh!
Thiên tài ở đây toàn bộ lộ ra sắc mặt kinh hãi.
“Dương Thiên vậy mà qua được ải thứ mười một á hả?”
“Trời ơi, nghịch thiên quá ba! Hắc Vũ hồi trước chẳng qua cũng như thế nhỉ!”
“Chúng ta đến ải thứ mười còn qua không nổi.”
“Bảy năm trước, Dương Thiên còn không có năng lực qua được cửa thứ mười, giờ lại qua được cửa thứ mười, thứ mười một.”
“Quá mạnh luôn, chúng ta hoàn toàn so không nổi!”
…….
Trong nhóm thiên tài vẻ mặt ai cũng kinh hãi, trong mắt đều là thần sắc khó tin.
Cửa ải pháp tắc, bọn họ thường xuyên vượt ải, đối với cái này thì hiểu biết cũng rõ. Mấy cửa ải pháp tắc này độ khó càng về sau thì càng cao.
Độ khó từ cửa thứ mười đến thứ mười một so với độ khó từ cửa thứ chín lên thứ mười còn gấp mấy lần.
Chỉ là bảy năm qua đi, Dương Thiên không chỉ qua được cửa thứ mười, hơn nữa còn qua được cửa thứ mười một!
Thực lực của Dương Thiên lúc mới vào công ty Lỗ Sâu Ảo trong Trận Chiến Thiên Tài bọn họ cũng biết, trong Trận Chiến Thiên Tài hắn xuất phát từ vị trí cuối cùng, hiện tại qua đi bốn mươi năm đã đạt tới trình độ này.
Tốc độ tiến bộ như vậy, dù có chênh lệch với Hắc Vũ, nhưng hẳn là cũng không kém bao nhiêu.
Nơi xa, một thanh niên có khuôn mặt lạnh nhạt, bên mặt phải còn có bí văn màu vàng kim đi tới.
“Ốc Khảm Lý tiên sinh, ta muốn vượt cửa cửa ải pháp tắc!”, vị thanh niên nắm chặt trường kiếm trong tay, lạnh lùng nói.
“Côn Lạc.”, Ốc Khảm Lý nhìn người tới, trong lòng lại có hơi lắc đầu. Tay phải ông ta huy động, trong không trung liền xuất hiện một cánh cửa màu trắng.
“Vào thôi, Côn Lạc.”, Ốc Khảm Lý nói.
Rì rầm!
Côn Lạc hơi nắm chặt tay, trực tiếp đi vào.
Nhìn thân ảnh Côn Lạc biến mất, Ốc Khảm Lý lại lắc đầu.
“Côn Lạc này hẳn là trong lòng rất khó chịu ha? Là thiên tài đầu tiên của Trận Chiến Thiên Tài vừa rồi, ở giai đoạn cuối còn lấy thực lực xa gấp một trăm lần so với mọi người tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, bỏ xa vị trí thứ hai, thậm chí cả Dương Thiên. Khắp thiên hạ không ai là đối thủ của hắn.”
“Vậy mà thời gian mới qua đi bốn mươi năm, Dương Thiên đã dẫn đầu hắn xa như vậy.”
“Ai! Kỳ thật không phải Côn Lạc tiến bộ chậm, thử cho anh ta thêm trăm năm nữa xem, anh ta khẳng định cũng là thiên tài tuyệt thế chân chính. Chỉ là Dương Thiên quá mức lóa mắt, đem hào quang của anh ấy che mất thôi!”
Trong lòng Ốc Khảm Lý khẽ thở dài.
Thiên phú của Côn Lạc thật ra vẫn không thay đổi, nhưng thực lực lại nhanh chóng tiến bộ, nhưng có Dương Thiên làm so sánh lại hoàn toàn chặn lại ánh sáng của hắn. )!!
Ốc Khảm Lý thầm than trong lòng.
Có so sánh mới có thể thấy được sự khác biệt.
Giống như so sánh giữa những thiên tài tuyệt thế võ công của một nghìn thần quốc trong thế giới loài người với năm bí cảnh của công ty lỗ sâu ảo chỉ có thể thấy là vô cùng tầm thường.
Cũng giống như một thiên tài yếu nhất trong năm bí cảnh này nếu sống trong một nghìn thần quốc ngay lập tức sẽ trở thành một thiên tài tuyệt thế trong mắt mọi người.
Tất cả nhân tài trong năm bí cảnh này đều do công ty lỗ sâu ảo sàng lọc chọn lựa kĩ càng từ một nghìn thần quốc kia, cuộc chiến của các thiên tài chỉ là một con đường, ngoài ra còn có các con đường khác như trên võ trường, sàn chiến đấu và hành tinh có sự sống.
Công ty lỗ sâu nhỏ thành lập vô số chi nhánh ở một nghìn thần quốc, chỉ cần bạn có thiên phú hơn người, vậy thì càng có thể bộc lộ được hết tài năng của mình và được công ty lỗ sâu nhỏ thu nạp!
Những người cạnh tranh trong năm bí cảnh này đều là những thiên tài thật sự của loài người!
Thiên phú của Côn Lạc chính là một thiên tài tuyệt thế đã trải qua hàng trăm cuộc chiến của các thiên tài, nhưng trong trận chiến lần này lại xuất hiện Dương Thiên, một thiên tài còn có thiên phú tốt hơn anh ta!
Thật ra anh ta nên cảm thấy mình thật may mắn vì như vậy có thể giúp anh ta nhận ra những chỗ thiếu sót của bản thân mình.
Soạt!
Thân hình của Dương Thiên bước ra khỏi cánh cửa không gian, bước vào trong sàn thi đấu.
“Thất bại?”
“Bình thường thôi, thực lực Dương Thiên còn kém một chút.”
“Ha ha, liên tục xông qua hai cửa, tới cửa thứ mười hai mới thất bại, Dương Thiên này đã đem lại kinh hỉ cho Nhân tộc chúng ta!”
“Chư vị đại nhân bên trên hẳn sẽ thật cao hứng nhỉ?”
“Mỗi thiên tài cảnh giới cấp Tinh Vực xông qua cửa ải pháp tắc thứ mười thì đều được công ty Lỗ Sâu Ảo khen thưởng, hiện tại Dương Thiên xông qua được tới cửa thứ mười một, không biết sẽ được khen thưởng cái dạng gì nha?”
……
Những cường giả cấp Viên Mãn cười nói.
“Ha ha, Hư Tuyệt, chuyện vượt cửa của Dương Thiên cũng đã kết thúc, chúng ta đi đây!”
“Ta cũng đi đây.”
……
Bọn họ nói xong, nháy mắt đã rời khỏi.
Thần chủ Hư Tuyệt hơi hơi mỉm cười, nhìn Dương Thiên trong ghi hình, thân ảnh vừa động, cũng nháy mắt biến mất khỏi chỗ này.
“Những đại nhân cấp Viên Mãn đó đi hết rồi hả?”
“Không biết kết quả xông qua của Dương Thiên như thế nào?”
“Dương Thiên xông qua được cửa thứ mười đã là thiên tài tuyệt thế, hẳn là không có khả năng qua được cửa thứ mười một đi?”
……
Đông đảo thiên tài phía dưới nghị luận sôi nổi.
“Ốc Khảm Lý tiên sinh, xông qua cửa ải pháp tắc của Dương Thiên kết thúc rồi sao? hắn thông qua cửa thứ mười một chứ?”, có vài thiên tài tiến lên trước hỏi.
Trong mắt Ốc Khảm Lý vẫn còn khiếp sợ đọng lại, là Dương Thiên đem lại khiếp sợ cho ông ta.
Ông ta hít sâu một hơi, nhìn đông đảo thiên tài trước mắt, nói: “Dương Thiên đã kết thúc xông qua cửa ải, hắn liên tiếp qua được cửa ải thứ mười cùng mười một, thất bại ở cửa thứ mười hai!”
Oanh!
Thiên tài ở đây toàn bộ lộ ra sắc mặt kinh hãi.
“Dương Thiên vậy mà qua được ải thứ mười một á hả?”
“Trời ơi, nghịch thiên quá ba! Hắc Vũ hồi trước chẳng qua cũng như thế nhỉ!”
“Chúng ta đến ải thứ mười còn qua không nổi.”
“Bảy năm trước, Dương Thiên còn không có năng lực qua được cửa thứ mười, giờ lại qua được cửa thứ mười, thứ mười một.”
“Quá mạnh luôn, chúng ta hoàn toàn so không nổi!”
…….
Trong nhóm thiên tài vẻ mặt ai cũng kinh hãi, trong mắt đều là thần sắc khó tin.
Cửa ải pháp tắc, bọn họ thường xuyên vượt ải, đối với cái này thì hiểu biết cũng rõ. Mấy cửa ải pháp tắc này độ khó càng về sau thì càng cao.
Độ khó từ cửa thứ mười đến thứ mười một so với độ khó từ cửa thứ chín lên thứ mười còn gấp mấy lần.
Chỉ là bảy năm qua đi, Dương Thiên không chỉ qua được cửa thứ mười, hơn nữa còn qua được cửa thứ mười một!
Thực lực của Dương Thiên lúc mới vào công ty Lỗ Sâu Ảo trong Trận Chiến Thiên Tài bọn họ cũng biết, trong Trận Chiến Thiên Tài hắn xuất phát từ vị trí cuối cùng, hiện tại qua đi bốn mươi năm đã đạt tới trình độ này.
Tốc độ tiến bộ như vậy, dù có chênh lệch với Hắc Vũ, nhưng hẳn là cũng không kém bao nhiêu.
Nơi xa, một thanh niên có khuôn mặt lạnh nhạt, bên mặt phải còn có bí văn màu vàng kim đi tới.
“Ốc Khảm Lý tiên sinh, ta muốn vượt cửa cửa ải pháp tắc!”, vị thanh niên nắm chặt trường kiếm trong tay, lạnh lùng nói.
“Côn Lạc.”, Ốc Khảm Lý nhìn người tới, trong lòng lại có hơi lắc đầu. Tay phải ông ta huy động, trong không trung liền xuất hiện một cánh cửa màu trắng.
“Vào thôi, Côn Lạc.”, Ốc Khảm Lý nói.
Rì rầm!
Côn Lạc hơi nắm chặt tay, trực tiếp đi vào.
Nhìn thân ảnh Côn Lạc biến mất, Ốc Khảm Lý lại lắc đầu.
“Côn Lạc này hẳn là trong lòng rất khó chịu ha? Là thiên tài đầu tiên của Trận Chiến Thiên Tài vừa rồi, ở giai đoạn cuối còn lấy thực lực xa gấp một trăm lần so với mọi người tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, bỏ xa vị trí thứ hai, thậm chí cả Dương Thiên. Khắp thiên hạ không ai là đối thủ của hắn.”
“Vậy mà thời gian mới qua đi bốn mươi năm, Dương Thiên đã dẫn đầu hắn xa như vậy.”
“Ai! Kỳ thật không phải Côn Lạc tiến bộ chậm, thử cho anh ta thêm trăm năm nữa xem, anh ta khẳng định cũng là thiên tài tuyệt thế chân chính. Chỉ là Dương Thiên quá mức lóa mắt, đem hào quang của anh ấy che mất thôi!”
Trong lòng Ốc Khảm Lý khẽ thở dài.
Thiên phú của Côn Lạc thật ra vẫn không thay đổi, nhưng thực lực lại nhanh chóng tiến bộ, nhưng có Dương Thiên làm so sánh lại hoàn toàn chặn lại ánh sáng của hắn. )!!
Ốc Khảm Lý thầm than trong lòng.
Có so sánh mới có thể thấy được sự khác biệt.
Giống như so sánh giữa những thiên tài tuyệt thế võ công của một nghìn thần quốc trong thế giới loài người với năm bí cảnh của công ty lỗ sâu ảo chỉ có thể thấy là vô cùng tầm thường.
Thiên phú của Côn Lạc chính là một thiên tài tuyệt thế đã trải qua hàng trăm cuộc chiến của các thiên tài, nhưng trong trận chiến lần này lại xuất hiện Dương Thiên, một thiên tài còn có thiên phú tốt hơn anh ta!
Thật ra anh ta nên cảm thấy mình thật may mắn vì như vậy có thể giúp anh ta nhận ra những chỗ thiếu sót của bản thân mình.
Soạt!
Thân hình của Dương Thiên bước ra khỏi cánh cửa không gian, bước vào trong sàn thi đấu.