Đứng ở bên cạnh anh ta là một cô gái đứng chỉ tới vai, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn. Cô ta mặc một chiếc áo váy màu vàng, cổ áo nhung lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn. Mặc dù ngũ quan cũng không xuất sắc, nhưng khuôn mặt trắng nõn non mịn lại thêm một đôi mắt đen láy tinh khiết, tựa như được khảm lên hai viên đá quý màu đen, tinh thuần không có nửa phần tạp chất, nói có bao nhiêu thanh thuần liền có bấy nhiêu thanh thuần. Đối mặt với những tầm mắt phóng đến, cô ta lộ ra vẻ không được tự nhiên, bên khóe miệng mang theo một nụ cười e lệ, lông mi run rẩy, tuôn ra những tia sáng rực rỡ, thật là khiến người ta thương yêu.
Một đôi bích nhân. Đây là từ ngữ đầu tiên xuất hiện trong lòng mọi người.
Vốn dĩ hai người phụ nữ đang đối chọi gay gắt ngây ngẩn nhìn Hỏa Nhạ bước vào, trong khoảng thời gian ngắn nhưng lại không có cách nào nói nên lời. Đối với sự vĩ đại của Thượng Quan, bọn họ sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng giờ phút này vẫn là bị khí thế mãnh liệt anh phát ra làm cho kinh sợ, thật lâu mà vẫn không hồi thần.
“Tiểu Ngư, các cậu rốt cục đã đến!”
Khuôn mặt tươi cười phát sáng xông vào trong tầm mắt Miên Miên cô giật mình, lập tức phản ứng lại: “Lạp Lạp!” Cô kinh hỉ đánh giá cô gái tóc ngắn trước mắt này, không ngừng gật đầu. Thật ra cho dù không nghe tiếng của cô ấy, Miên Miên cũng có thể nhận ra cô ấy. Trong cảm nhận của cô, Lạp Lạp nên cao như vậy.
Cô nhìn quét những người khác một cái, cảm thấy trong đó có vài người nhìn có chút quen mắt, nhưng lại không phải rất xác định.
“Vị soái ca này nói vậy chính là Thượng Quan đi?” Ánh mắt Lạp Lạp chuyển qua trên người Hỏa Nhạ, hai mắt trong thoáng chốc phát sáng.
Hỏa Nhạ cười nhẹ, lịch sự nói: “Tắc đường nên tới chậm, rất xin lỗi, để mọi người đợi lâu”
Khi tiếng nói vang lên trong cảnh tượng không chân thực, trong lòng chúng nữ lại quay cuồng hiện lên một trận rung động.
“Không sao, không sao” Mĩ nam trước mặt, Lạp Lạp cười toe tóe, đã bắt đầu tiến hành mất trí nhớ có chọn lọc đốivới những chuyện xung quanh.
Tiêu Dao cười ngoắc tay với bọn họ: “Đừng phạt đứng ở cửa, đều đến đây ngồi đi” Sau đó anh dương giọng nói với nhân viên phục vụ: “Có thể mang đồ ăn lên rồi”.
Sau khi đợi mọi người ngồi hết xuống, Tiêu Dao thân là người tổ chức chủ động mở miệng nói: “Thượng Quan và Tiểu Ngư có thể còn biết không rõ mọi người, mọi người đều tự giới thiệu một chút đi”
Mọi người đang ngồi đều hưởng ứng.
“Tôi là Tứ Hải Du Hiệp”
“Tôi không cần giới thiệu phải giới thiệu nhỉ? Ô Lạp Lạp, ha ha”
“Thật ra tôi cũng không tà ác. Tôi là Đại Thúc”
“Tiếng Đàn Mờ Mịt”
“Chào Thượng Quan, em là Chi Cô Cô. Tiểu Ngư…… xin chào, ha ha”
Cuối cùng đến phiên mỹ nữ tóc dài ngồi đối diện Miên Miên, dáng người nóng bỏng.
Cô ta cũng không lập tức nói tiếp, một đôi mắt đẹp dao động không chừng giữa Hỏa Nhạ và Miên Miên, không biết đang suy nghĩ cái gì. Sau một lúc lâu, tầm mắt cô ta không thêm che giấu dừng trên mặt Miên Miên, môi đỏ mọng khẽ nhếch: “Chào moi người, tôi là Phong Vũ Tử Yên”
Lòng Miên Miên lộp bộp một chút, nghĩ rằng quả nhiên là cô ta. Loại cảm giác áp bách cuồn cuộn không dứt này, ở đây ngoại trừ cô ta còn có thể có ai.
Đối mặt với cô nàng đang tươi cười bắn ra diễm quang bốn phía, Miên Miên cố giữ vững sự trấn định, nhếch khóe miệng, đáp lại cô ta một nụ cười không mặn không nhạt.
Tuy rằng trong không khí lưu động gợn sóng nhỏ bé, nhưng dù sao cũng là một đám người trẻ tuổi, không khí trên bàn cơm nhanh chóng được hâm nóng lên, sau khi một bàn đầy những món ăn tinh xảo được mang lên, mọi người vừa ăn uống vừa hi hi ha ha đàm luận chuyện thú vị trong trò chơi, tiếng cười vui không dứt bên tai.
“Thượng Quan, anh đang làm nghề gì?” Tiếng nói đầy tinh tế vang lên trên bàn cơm, lên tiếng chính là Chi Cô Cô tóc xoăn nâu, quần áo mới sống động. Không khó nhìn ra trong ánh mắt của cô ta, cô ta có nồng đậm hứng thú với Hỏa Nhạ.
“Tôi thiết kế phát triển phần mềm cho một công ty” Hỏa Nhạ tránh nặng tìm nhẹ trả lời.
Về thân phận chân thật của anh, anh cũng không muốn tiết lộ ra nhiều. Dù sao hai thân phận người chơi cùng với lập trình viên trò chơi của công ty, sẽ mang đến rất nhiều điều bất tiện.
“Phát triển phần mềm à……” Chi Cô Cô thân là đội thân vệ của Thượng Quan yên lặng ghi nhớ hạng mục công việc trọng yếu nhất này, cô ta đảo mắt sang phía Miên Miên, ánh mắt ảm đạm vài phần, lập tức giả bộ vui vẻ hỏi: “Ôi chao, Tiểu Ngư, mau tiết lộ chút cơ mật, cô làm sao bắt được Thượng Quan? Ha ha ha” Cô giống như hỏi lơ đãng, nhưng thật ra trong lòng để ý thật sự đối với vấn đề này.
“Hả?” Miên Miên bị điểm danh nghe vậy sững sờ một lát, chớp chớp mắt không biết trả lời như thế nào.
Nghiêm túc mà nói, cô và Hỏa Nhạ trong lúc đó nhảy vọt qua giai đoạn theo đuổi và bị theo đuổi, liền trực tiếp liên quan. Chi Cô Cô là người ngoài cuộc, không biết tình huống này. Nhưng…… Vì sao ấn tượng ban đầu của cô ta lại là cô “Chủ động” theo đuổi Hỏa Nhạ chứ? Bình thường không phải nam theo đuổi nữ sao? Rất 囧 a……
“Là tôi theo đuổi cô ấy trước” Hỏa Nhạ đột nhiên xen vào nói, lại nói đến kinh người. Khuôn mặt tuấn nhã của anh hiện lên ý cười ôn nhu: “Lúc trước tôi đã mất một phen công phu đó”.
Chẳng những người đang ngồi đây cảm thấy bất ngờ, ngay cả đương sự Miên Miên nghe xong cũng có chút kinh ngạc.
Kinh ngạc rất nhiều, lòng hư vinh vô hạn của phái nữ tăng lên……
“Ha ha, là kiểu này sao” Chi Cô Cô cố làm cho nụ cười nở ra trên mặt, trong lòng không biết là vị gì. Cô ta đột nhiên nhớ tới cái gì, đặt câu hỏi với Miên Miên: “Đúng rồi, thật ra có chuyện tôi rất ngạc nhiên, Tiểu Ngư cô rõ ràng là con gái, vì sao trước đó lại dùng tài khoản nam?”
Vấn đề này Miên Miên biết trả lời như thế nào, nhưng……
“Sặc, việc này…… Bởi vì tôi lần đầu tiên chơi game, không biết phải chọn giới tính, cho nên hệ thống mặc nhận là nam tính. Sau đó dùng quen, liền lười thay đổi” Giọng của cô như hô hấp không đủ. Loại chuyện cũ năm xưa này, thật sự không phải chuyện đáng giá để khoe ra.
“Xì”
Một tiếng cười nhạo rất nhỏ vang lên trên bàn cơm, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng hội tụ đến một chỗ nào đó.
Phong Vũ Tử Yên buông chén thủy tinh trong tay ra, nhẹ nhàng cười: “Thật xin lỗi, tôi bị sặc nước”
Đây rõ ràng không phải tiếng bị sặc…… Mọi người im lặng, nhưng không muốn làm rõ.
“Tiểu Ngư, cuối năm cô được nghỉ mấy ngày?” Phong Vũ Tử Yên không có để cho cơ hội lên tiếng này chạy mất, đột nhiên hỏi.
Miên Miên thật không ngờ cô ta sẽ hỏi như vậy, giật mình, vẫn thành thật trả lời: “Cuối năm một ngày, cộng thêm ngày cuối tuần, tổng cộng ba ngày”
Trên mặt Phong Vũ Tử Yên hiện ra vẻ mặt hơi kinh ngạc, lập tức hé miệng mà cười: “Kỳ quái, em họ tôi cũng là sinh viên, vì sao trường học của nó có thể nghỉ năm ngày?”
Miên Miên nghe vậy sầu não, thẳng lưng nói: “Tôi đã làm việc được một năm” Nói vòng vo, thì ra đơn giản là muốn châm chọc khuôn mặt trẻ con của mình.
Phong Vũ Tử Yên vội vàng tạ lỗi: “Oh, rất xin lỗi, bởi vì bộ dạng của Tiểu Ngư rất đáng yêu, cho nên tôi hiểu lầm cô vẫn là sinh viên, ha ha” Cô ta cúi người, cố ý hay vô ý để lộ bầu ngực cỡ 36D của mình.