Thế nhưng quần chúng vây xem ở kênh thế giới lại không trấn tĩnh như vậy.
[Thế giới] Renewedly: Chúng tỷ muội, bọn họ chạy đến Cảnh Minh Hồ!!
[Thế giới] Tiểu Đào Đào: Á? Á? Không phải ở Thất Thải Sơn sao?
[Thế giới] Đặc Phái Viên 01: Tọa độ của bọn họ là 1171.870, tin hay không tùy bạn.
[Thế giới] Chăn Tơ Tằm Quấn Rất Mềm Mại: Không đúng rồi, ta vừa rồi ở thác nước nhìn thấy hai người bọn họ.
[Thế giới] Quái Rất Mạnh Ngươi Lên Trước: Ta X, vừa rồi là ai nói tọa độ kia? Lão tử đi mới phát hiện là sào huyệt của Boss!
[Thế giới] Hồ Bất Quy: Phong Vũ Tử Yên, muội gả cho huynh đi! Huynh đây nhất định sẽ khiến muội hạnh phúc!
……
Chi chít những “Đội cẩu tử” [1] có thể không đáng để ý tới, nhưng mà “Nghiêm hình bức cung” của Lạp Lạp là không thể lảng tránh.
[Tán gẫu riêng] Ô Lạp Lạp: Ngư Hương Gia Tử đồng chí, tớ lấy tư cách là đại biểu ban tổ chức đặc biệt tới đây thăm hỏi. Xin hãy giải thích một chút, hiện tại là tình huống gì?!
Miên Miên cảm thấy đầu có chút đau, đành phải đáp lại: “Đồng chí Lạp Lạp thân ái, đợi một lát nữa tớ giải thích với cậu” Hiện tại ngay cả cô cũng còn không hoàn toàn hiểu rõ ràng đây là tình huống gì, chỉ biết là mình mơ hồ thành thân với người ta.
Phi kiếm từ từ hạ xuống, cuối cùng cũng dừng lại. Miên Miên nhìn về phía màn hình, nhận ra đây là cảnh tượng của một chỗ tên là “Vọng Nguyệt Nhai”. Đây là một vách núi dốc đứng hoang vắng, địa thế rất cao, ngẩng đầu có thể nhìn thấy một vầng trăng màu bạc trên bầu trời tối mịt, bởi vậy được gọi là “Vọng Nguyệt Nhai”. Bởi vì nơi này không phải chỗ đánh quái, cũng không có NPC trọng yếu gì đóng giữ, cho nên bình thường ít có dấu chân tới.
Nhưng mà cảnh sắc nơi này…… Thật sự rất đẹp. Miên Miên có chút kinh diễm, đảo qua quan sát hơn một vòng, trước kia thời điểm mình đi làm nhiệm vụ chủ tuyến có vẻ như đã tới nơi này, nhưng mà lúc ấy không thật sự thưởng thức phong cảnh nơi này, chỉ vội vàng đi qua. Bây giờ tĩnh tâm quan sát, mới phát hiện ánh sáng sao trên bầu trời rực rỡ, có vẻ thâm thúy mê ly, làm cho người ta không tự chủ được sinh ra cảm giác thản nhiên mê mẩn.
Bóng đêm mê người như vậy, là nơi thích hợp cho tình nhân nói chuyện yêu đương……
Dưới ánh trăng, Hắc Y Kiếm Sĩ từng bước tiến đến gần Hoàng Y Nữ Hiệp.
Hoàng Y Nữ Hiệp lập tức cảnh giác lui về phía sau từng bước.
Hắc Y Kiếm Sĩ lại từng bước tiến đến gần Hoàng Y Nữ Hiệp lần nữa.
Hoàng Y Nữ Hiệp kinh nghi bất định lui về phía sau từng bước.
Hắc Y Kiếm Sĩ dừng lại, dừng ở cạnh nữ hiệp.
“…… Nàng như vậy, ta giao dịch không được” Khoảng cách quá xa.
Hả? Miên Miên chớp chớp mắt, có chút xấu hổ chủ động tiến về phía trước một bước nhỏ. Thì ra là muốn giao dịch, sớm nói đi chứ, thật là. Cô tiếp nhận đề nghị giao dịch của anh.
Trên khung giao dịch có ba thứ, phân biệt là một cái Hỗn nguyên ngân ti nhẫn chỉ, một bộ Tử vận nghê thường y, cùng với mười viên Lục đạo huyền thạch đẳng cấp cao.
Chúng nó phát ra tia sáng rất chói mắt, Miên Miên giống như nghe được chúng nó cùng phát ra tiếng gào thét vô tội “Chủ nhân, mang chúng tôi về nhà đi, nơi này rất lạnh, rất hiu quạnh!” Miên Miên trước khi bị choáng váng mê hoặc dùng một tia lý trí cuối cùng cảnh giác bản thân: Nguyễn Miên Miên, mày phải kiên trì! Đây tuyệt đối là viên đạn bọc đường của kẻ địch! Thượng Quan Ám Ảnh này, từ khi anh ta đề nghị thành thân, qua một hành động có trù liệu này có thể nhìn ra anh ta bụng dạ khó lường! Mấy thứ này, mày nghìn vạn lần không thể nhận!
Miên Miên cảm giác lòng đang nhỏ máu, suy yếu vô lực từ chối: “Vô công bất thụ lộc [2]” Ưm, đúng vậy, cô chính là một cô gái tốt rất có khí tiết.
…… Nhưng mà vì sao không có người nào nói cho cô, làm người có khí tiết là thống khổ như vậy chứ? Ô ô.
Thượng Quan Ám Ảnh thản nhiên liếc nhìn một thân áo vải của cô: “Tài khoản này của nàng quá yếu” Về sau đánh quái cùng ở một chỗ với anh chết sẽ rất thảm.
____________________
Chú thích:
Đội cẩu tử [1]: Paparazzi
Vô công bất thụ lộc [2]: Không có công không thể hưởng lộc