Cửu Linh

Chương 41




Từ chân trời đen ngòm kia, hắc khí dần dần ăn mòn bầu trời trên đầu bọn họ, Khống Linh trận sắp không giữ được nữa, Phượng Minh không ngừng bổ sung pháp lực trấn định lại ăn mòn, kéo dài thời gian.

“ Rắc!!!”

Giống như là những mảnh gương vỡ ra, hắc khí len lỏi từ trong các vết nứt đổ xuống mặt đất, Phượng Minh ghim mạnh Hỏa Liêm trường cung xuống mặt đất trước mặt 3 người kia, để nó bảo vệ bọn họ. Còn hắn, chuẩn bị liều chết ngăn cản.

Ánh sáng đột nhiên lóe lên bên trong tháp, Phượng Minh như vớ được sợi rơm cứu mạng, mừng đến suýt rơi nước mắt:

“ Sư phụ, ngài hoàn thành rồi!!”

3 người bọn họ dần dần thu lại pháp lực, khóa Độ yêu và xích Trùng Dương đã hoàn thành, tỏa ra thần lực khôn lường. Hữu Du lau mồ hôi lạnh trên trán, đưa mắt nhìn xung quanh:

“ Tịch Linh đâu?”



Phượng Minh nhìn trận pháp xung quanh đang sập xuống, gấp gáp lên tiếng.

“Cô ấy ra ngoài không lâu thì thượng cảnh của khống linh trận mở ra chống đỡ nơi này, đệ tử đoán cô ấy đã mở nó, giờ đang gặp nguy!!”

“ Tịch Linh có thể mở ra thượng cảnh của cổ trận?!!”

Chu Thành Diễm há hốc mồm, nhưng có lẽ hắn cũng biết phản ứng của bản thân quá phô trương, cũng đành ngậm miệng dặn lòng chấp nhận. Được rồi, dù sao trải qua bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa mà hắn thấy ở Tịch Linh từ trước đến nay, cô ấy có thể mở ra thượng cảnh cũng phải chuyện gì ngoài sức tưởng tượng.

Tiếng nổ ầm lớn ngay trên đầu, thượng cảnh hoàn toàn bị vỡ nát, từ chân trời đen ngòm lao đến một thứ khổng lồ bị hắc khí bao phủ toàn bộ.

Sương Ngọc tay mở khóa Độ yêu, hắn nhảy lên không trung khởi động xích khóa, ấn trong tay biến lớn che phủ cả bầu trời, nặng nề giáng xuống đám mây đen khổng lồ đang hoành hành dưới mặt đất.

Mảnh xích mà Tịch Linh lấy trở về bây giờ phân thân biến lớn, cuốn quanh đám hắc khí kia, căng ra cực hạn.

Tà vật bên trong khói đen thoáng rùng mình, gào lên một tiếng, Chu Thành Diễm tức khắc thấy tai mình đau nói, bàn tay kéo xích cũng chợt rung lên. Đầu của Hữu Du đau không tả nổi, đây chính là triệu chứng bị hắc khí xâm nhập.

Sương Ngọc bây giờ còn chịu tổn thương lớn hơn cả 3 người bọn họ, Độ yêu khóa không ngừng không ngừng bị tà vật đẩy lên, hắn lại nghiến răng nghiến lợi ép nó xuống, ngay cả khi cả 2 đều đau nhức đến nỗi không còn cảm giác cũng phải ép nó xuống!!

Trong không trung chợt vang lên một giọng nói run rẩy của nữ tử, kinh tự vàng ròng nổi lên trong không khí, chạy dọc theo xích Trùng Dương mà cuốn quanh tất cả.



“ Là giọng của Tịch cô nương! Là tịnh liên kinh!!”

Giọng của nữ tử vẫn còn ẩn ẩn run rẩy, liên tục vang vọng trong không trung xóa đi hắc khí xâm nhập vào tâm trí bọn họ.

Âm thanh gào thét điên cuồng liên hồi, tà khí dường như đã chùn chân, Sương Ngọc dụng toàn lực ấn khóa xuống, chuẩn bị đóng lại một hồi sinh tử này.

Nhưng đột nhiên, tà khí rống lên một tiếng thống khổ, như phát điên mà vung dậy, lực lượng phát ra nổ tung càn quét tất cả, Sương Ngọc bị lực lượng điên cuồng đó dội trực tiếp dội vào người, ngũ tạng dập nát. Những người khác văng ra khỏi đó, đập người thành một lỗ lớn trên vách đá, nặng nề rơi xuống.

Hữu Du cảm thấy xương sườn trên người mình coi như bỏ đi, trực tiếp nôn ra vài ngụm máu lớn.

Sương Ngọc cắn răng đè lại khóa xuống thêm một lần nữa, một mình hắn chống đỡ tà vật có loại sức mạnh khủng bố kia, đến mức tay chân đau nhức run lẩy bẩy.

“ Chân Y!!! Mau dừng lại!! Chân Y!!Lã Chân Y!!!”

Tiếng hét đau đớn của nữ tử vọng lên, bóng dáng hồng y đẫm máu như phát điên lao về phía hắc khí khủng khiếp trước mắt.

“ Tịch Linh!!!”

Chu Thành Diễm hét lớn cản nàng lại, nhưng không còn kịp nữa, thiếu nữ vút qua như đâm đầu vào chỗ chết trước mắt. Tịch Linh trong trạng thái này vô cùng bất thường, không khí xung quanh nàng ta như vặn đi, bị đè ép đến không thở được, tóc tai nữ tử rũ xuống đáng sợ, hoàng y nhỏ máu chảy dài nơi nàng đi qua, Phượng Minh nhìn thấy mà lạnh người...

Một thân linh khí cuồng cuộn, tràn ra bên ngoài đến vặn vẹo... Hữu Du chớp mắt liền hiểu ra nàng ta tiếp nhận khí linh tích tụ ở Khống linh trận...

“ Cô ấy... điên rồi...”

Tịch Linh lao đến nắm lấy xích Trùng Dương rơi trên mặt đất, trực tiếp siết tay giữ xích giam giữ tà vật đáng sợ kia. Nàng phải đánh bật hắc khí ra khỏi đối phương!!

“ Mở ấn Vong tà!”

Tịch Linh một tay giữ lại xích Trùng Dương, ấn vàng trong tay nàng bừng sáng, khắc đầy cổ tự cùng ấn kí của bạch hạc phóng đại ra, độ yêu khóa thu lấy tà khí, ấn bạch hạc Vong tà của nàng sẽ ép thứ đó ra bên ngoài.

3 người kia ứng dậy tiếp tục, bọn họ cùng Tịch Linh phân bố tứ phương giữ xích Trùng Dương, Sương Ngọc dùng khóa độ yêu phía trên, cả 5 người không một ai lành lặn vây quanh tà vật đang điên cuồng trước mắt...