Cửu U Long Giới

Chương 164: Mục tiêu là Hắc Y kỵ sĩ đoàn




Sau khi Bạch Khởi đắp tấm chăn mỏng cho Bích Lợi Tư liền đi về phía ngoài cửa, nhanh chóng lên ngựa mang theo mười mấy tên hộ vệ thân cận cùng Tác Luân đi về hướng Vương Đô. Đương nhiên binh lính thân cận của Bạch Khởi bây giờ đều là điều động từ Binh Đoàn I, mặc dù trình độ tinh nhuệ không bằng hộ vệ của Bạch Gia, nhưng dù sao vẫn là người của mình, Bạch Khởi có thể yên tâm tin dùng, hơn nữa Đội trưởng hộ vệ không phải là ai khác mà chính là Tác Luân. Bây giờ Tác Luân tạm thời đảm nhận chức vụ này, vì Bạch Khởi vẫn chưa tìm được người thích hợp để đảm nhận nó.

Thật ra không phải Bạch Khởi không tin dùng hộ vệ của Bạch Gia, không tín nhiệm binh lính thân cận của lão gia Bạch Kình Thiên, chỉ là trong tiềm thức của mình, Bạch Khởi muốn tuyển chọn đội quân thân tín của mình, muốn xây dựng thế lực của riêng mình. Dù sao Bạch Khởi không hy vọng bản thân mình quá dựa dẫm vào Bạch Gia, dù sao đối với bản thân hay là đối với Bạch Gia mà nói đều không tốt.

Sau khi đến được Đặc Cảnh Ty của Vương Đô, Bạch Khởi trực tiếp tiến vào trong phủ. Địa điểm làm việc của Bạch Khởi cũng nằm ở đây, dù sao mặc dù là đầu lĩnh của Binh Đoàn I nhưng Bạch Khởi đồng thời vẫn chú ý đến chức vụ Phó sư đoàn trưởng, quyền lực của vị trí này có thể nói là không nhỏ, dù sao Uông Hải bây giờ đã mặc kệ mọi chuyện rồi, nên có thể nói Bạch Khởi có toàn quyền xử lý mọi việc lớn nhỏ ở Vương Đô Đặc Cảnh Ty, vì vậy địa điểm làm việc của hắn cũng nằm ở đây.

Đương nhiên Bạch Khởi không có hứng thú ở lại cái nha môn cũ nát bất kham này, nguyên nhân Bạch Khởi tới đây chính là vì hôm nay hắn đã kêu con ả tinh tinh nữ hôm qua tới đây, còn có phụ thân của cô ta nữa, hắn tin là họ không dám không đến…

Đương nhiên Bạch Khởi gọi bọn họ tới không phải là có chuyện gì giao phó, vì Bạch Khởi thậm chí cũng gọi Độc Cô Chiến Thiên đến. Dù sao cái danh hiệu "Sát nhân vô tội" của hắn cũng có lực uy hiếp phi thường ở đây.

Ngồi ở giữa đại đường, Bạch Khởi lẳng lặng nhìn. Sau khi ngồi xuống được mấy phút, một binh sĩ phụ trách phòng vệ hốt hoảng chạy vào quỳ rạp xuống đất cung kính nói:

- Đại nhân… bên ngoài có Địch Á Tử Tước mang theo mấy người hầu và một cô nương đến xin cầu kiến ngài.

Nghe xong câu này, đôi mắt đang mở của Bạch Khởi bỗng nhắm lại, khóe miệng lộ ra một vẻ tươi cười, gật gật đầu nói:

- Để cho bọn họ vào…

Giữa lúc đang nói, Địch Á Tử Tước mang theo một cô gái lông phủ toàn thân như hắc tinh tinh từ bên ngoài bước vào. Sau khi nhìn thấy Bạch Khởi, đôi môi dày trên mặt của Địch Á Tử Tước liền nở một nụ cười, nhưng sau khi hắn thấy Độc Cô Chiến Thiên trong tay cầm đại kiếm, hai mắt nhắm lại đứng phía sau Bạch Khởi thì khóe miệng bất chợt co giật mấy cái, sau đó đi tới phía Bạch Khởi chắp tay nói:

- Bạch Khởi đại nhân vô cùng xin lỗi, nữ nhi của ta không hiểu quy tắc, đắc tội với ngài, hôm nay ta mang nó tới để đền tội với ngài…

Nói xong liền quay lại quát nữ nhi phía sau:

- Còn không mau lại chịu tội với đại nhân.

- A… không cần phải vậy… ha ha. Thực ra… chuyện hôm qua căn bản cũng không có gì. Ta tìm các ngươi là vì có chuyện khác, không biết ngươi có giúp được hay không…

Bạch Khởi ngồi ở đó cười cười nói nói, ngữ khí có chút kiêu ngạo, nhưng với thân phận địa vị và thực lực của Bạch Khởi, ngoài ra còn có mấy nhân vật phía sau, Bạch Khởi có tư cách đối diện một cách kiêu ngạo với một vị Tử Tước như vậy.

Tuy rằng không biết Bạch Khởi có chủ ý gì, muốn mình làm cái gì, nhưng thanh danh của Bạch Khởi, Địch Á Tử Tước đã từng nghe qua, đặc biệt là thanh danh hiển hách của người đứng đằng sau hắn được xưng tụng là Thần quỷ nể mặt của Độc Cô Chiến Thiên càng như sấm động bên tai. Tuy nói trong lòng có chút bồn chồn, hơn nữa rất không hề tình nguyện, nhưng Địch Á Tử Tước bây giờ cũng không thể nói gì, chỉ có thể gật gật đầu với vẻ mặt đau khổ sau đó ấp úng nói: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Chuyện này… ngài có gì giao phó xin cứ nói…

Kỳ thực… mặc dù ngoài mặt thì Địch Á Tử Tước nói như vậy nhưng trong lòng lại nguyền rủa Bạch Khởi một ngàn, một vạn lần, đáng tiếc hắn cũng biết có nguyền rủa thế nào cũng không có ích lợi gì, cho nên mặc dù vô cùng không muốn nhưng hắn vẫn phải kiên trì đáp ứng, vì hắn không biết khi mình từ chối sẽ phải gặp phải cảnh gì, đừng nói những cái khác chỉ riêng việc đứng đối mặt với Độc Cô Chiến Thiên, hắn đã đứng không vững rồi. Người này đừng nói là một Tử Tước nhỏ bé như hắn mà ngay cả một Công Tước dám chọc giận hắn… thì cũng có khi không giữ được mạng. Dù sao hắn cũng được Quốc vương Bệ hạ điểm danh là "sát nhân vô tội", không riêng gì ai mà tất cả các đại quý tộc đều phải gật đầu khi đi qua… bởi vậy có thể tưởng tượng đối phương cảm giác bức bách thế nào.

- Ha ha… không ngờ Tử Tước đại nhân lại hợp tác như vậy, vậy thì tốt… ta nói cho ngài biết… chuyện là thế này… ta muốn kêu cha con ngài…

Bạch Khởi kéo Địch Á Tử Tước đang đứng trước mặt thấp giọng ghé vào tai đối phương nói về chuyện của mình, đương nhiên chỉ nói ra một phần, một số việc còn lại phải làm khác, Bạch Khởi cũng không nói ra.

Về phía Bạch Khởi sau khi nói xong nét mặt rất tươi cười, còn về phần Địch Á Tử Tước thì nét mặt càng ngày càng kém. Đợi sau khi Bạch Khởi nói xong, nhìn về phía Bạch Khởi một lát không biết nên nói những gì, cuối cùng chần chờ thốt lên:

- Đại nhân… chuyện… chuyện này…

- Thế nào? Không muốn sao?

Sau khi quay về ngồi trên chiếc ghế, nhìn thoáng qua Địch Á Tử Tước trước mặt, Bạch Khởi nói với chút hờn giận, giữa lúc đang nói Độc Cô Chiến Thiên đứng phía sau Bạch Khởi đã mở mắt, đôi mắt sắc bén như lưỡi đao kiếm đâm vào trong tim Địch Á Tử Tước, khiến Địch Á Tử Tước đang đứng ở đấy bất giác cảm thấy toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.

- Không có, chỉ là… chỉ là chuyện đó…

Địch Á Tử Tước phải đối mặt với hai khắc tinh là Bạch Khởi và Độc Cô Chiến Thiên tự nhiên sẽ không dám nói là không đồng ý. Mặc dù trong lòng hắn nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng không dám nói ra, chỉ là vẫn muốn nói cái gì đó.

Nhưng đáng tiếc… ngay cả cơ hội để nói Bạch Khởi cũng không cho… Nhìn thoáng qua Địch Á Tử Tước đang đứng trước mặt, Bạch Khởi lạnh lùng nói:

- Đã như vậy, vậy các ngươi hãy đi đi… hãy nhớ rõ đừng lộ bí mật khi bắt đầu, đây cũng là chuyện quan trọng với con gái ngươi, sau khi hoàn thành Bạch Khởi ta bảo đảm Vương Quốc này sẽ không bạc đãi các ngươi đâu… đây là ý của bệ hạ… các ngươi rõ rồi chứ?

Nghe đó là ý của Lý Tự Minh, Địch Á Tử Tước lại càng thêm tuyệt vọng, sau khi liếc mắt nhìn Bạch Khởi bất đắc dĩ phải gật gật đầu, sau đó xoay người mang theo đứa con gái có bộ mặt mờ mịt và mấy người hầu rời khỏi nơi này. Nói thật bây giờ Địch Á Tử Tước hối hận chết đi được. Nếu không do đứa con gái người không giống người, quỷ không giống quỷ, giống dã nhân nhiều hơn giống người này đã đem lại cho mình bao nhiêu phiền phức thì bản thân cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh này. Chuyện này bây giờ xem ra không làm không được.

Bản thân bây giờ chỉ có thể hy vọng chuyện này kết thúc hoàn mỹ, sẽ không có gì xảy ra, vạn nhất đừng xuất hiện sự cố gì, nếu bản thân gặp không may, bản thân sẽ đắc tội với cả hai bên.

Sau khi đợi cho Địch Á Tử Tước cụt hứng đi xong, Bạch Khởi ngồi ở đó nói chuyện với Độc Cô Chiến Thiên đang đứng phía sau:

- Đi theo hắn… hắn sống hay chết cũng không quan trọng, chỉ cần có thể xác định được chỗ của bọn chúng, xem bọn chúng hoàn thành chuyện mà ta giao phó là được… sau khi xong việc lập tức quay về báo cáo…

- Vâng.

Độc Cô Chiến Thiên lạnh lùng gật đầu, chỉ nói một tiếng vâng khô khốc, sau đó trong nháy mắt đã thoát ra khỏi phòng, biến mất trước mặt Bạch Khởi, thẳng hướng phía trước, theo sau Địch Á Tử Tước.

Sau khi Độc Cô Chiến Thiên đi, Bạch Khởi đứng dậy, đưa mắt nhìn quét qua đội binh lính thân cận xung quanh lạnh lùng nói:

- Bây giờ các ngươi chia làm năm đội, phân biệt đến Ngũ Đại Binh Đoàn truyền mệnh lệnh của ta, tất cả chuẩn bị chiến tranh, Tác Luân hãy đi báo với phụ thân của ta, kêu ông ấy cũng chuẩn bị đi, có lẽ đêm nay chính là thời khắc để chúng ta ra tay.

- Vâng…

Binh lính xung quanh đồng thanh cung kính tuân lệnh, sau khi nói xong đều dần dần rời khỏi đó… Chỉ còn lại một mình Bạch Khởi ngồi ở đại đường của Đặc Cảnh Ty để đợi tin tức của Độc Cô Chiến Thiên. Một ngày nào đó khi tin tức của Độc Cô Chiến Thiên truyền đến, Bạch Khởi sẽ chuẩn bị thế lực giải quyết đoàn kỵ binh áo đen phiền phức này.

Sau khi đi ra cửa, Địch Á Tử Tước mang theo chuyện mà Bạch Khởi giao phó cho mình và đứa con gái cùng mấy người hầu đi về hướng Tây, đương nhiên vì để an toàn, Địch Á Tử Tước kêu người quay về tìm một trăm hộ vệ theo mình…

Khi tới khu Tây, nữ tinh tinh và Địch Á Tử Tước chia làm hai nhóm, Địch Á Tử Tước mang theo một trăm thủ hạ của mình theo ngõ nhỏ hai bên mà đi, lặng lặng chờ thời điểm, còn con gái hắn mang theo mấy tên người hầu bắt đầu chu du xung quanh…

Đường Bình An khu Tây, là một con đường lớn rất phồn hoa, đương nhiên ở nơi này thương nghiệp cũng không phát triển, nhưng lại là nơi thương nghiệp chủ yếu của Vương Đô, cung cấp thực phẩm, hoa quả, rau dưa đủ loại. Ngoại trừ bây giờ Gia Lạc Phúc là nơi phát triển nhất ở Vương Đô thì ở đây là một trong những thị trường mậu dịch nông nghiệp kinh doanh rất tốt, hơn nữa cũng là nơi gần nhất so với nơi dừng chân của Đoàn Hắc Y Kỵ Sĩ.

Người nấu bếp của sứ đoàn Hắc Y Kỵ Sĩ đương nhiên là được Vương Đô cung cấp, hơn nữa điều kiện cũng rất khá, nhưng bọn họ không tin Vương Đô, bản thân sứ đoàn có đầu bếp riêng của mình, sau khi đến Vương Đô thậm chí bọn họ chưa từng ăn qua một bữa rượu thịt nào của Vương Đô, thức ăn mà Vương Đô sắp xếp toàn bộ đều bị đổ đi, bọn họ chỉ ăn những thứ mà người của họ làm, xem ra giống như bọn họ cũng rất sợ, sợ Vương Đô hạ độc với họ. Dù sao Đại Công Tước An Đức Liệt và Vương Đô không hòa hợp, càng có thể tùy cơ tạo phản. Điều này trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ. Bọn họ là thân tín của An Đức Liệt đương nhiên nên cẩn thận hơn nhiều lần, thực phẩm của bọn họ đều là do họ tự tạo ra, bọn họ rất sợ bị Vương Đô thừa cơ bỏ độc. Dù sao khi ba ngàn người bọn họ tới, họ biết Vương Đô sẽ nghĩ ra cách để đối phó với bọn họ. Bọn họ không sợ dao kiếm, nhưng bọn họ sợ Vương Đô sẽ giở chiêu gì nham hiểm, đến lúc đó có hối hận cũng không kịp, cho nên bọn họ chỉ tin vào bản thân mình.

Mà đường Bình An chính là nơi bọn họ đến mua rau dưa, trái cây và các loại thịt tươi hàng ngày… Mỗi ngày vào buổi sáng đều có một người trong Đoàn Hắc Y Kỵ Sĩ đến đây mua thực phẩm, để cung cấp cho sứ đoàn sử dụng, mục tiêu của Bạch Khởi chính là bọn họ…