Dạ Chi Thương

Dạ Chi Thương - Chương 26




“Đào tử. Không cần để ý đến chúng.” Truy mệnh nói.



“tmd, chúng mắng Mặc mặc.”



“Ha ha, mắng thôi mà ~ không đau không ngứa, đối với ta vô dụng.” Ta đứng trước thi thể hai tên kia, làm vài động tác khiêu vũ.



“Tiện!” Một bạch pháp sư nói.



“Ta tiện, thì ngươi đánh được ta sao?~” Ta tiếp tục ở trước thi thể hắn khiêu vũ.



“Không biết xấu hổ!” Một tên khác nói.



“Quá khen quá khen, đừng khen ta, ta sẽ kiêu ngạo, phải biết rằng ta là lấy ngài làm tấm gương a.” Ta lại tiếp tục khiêu vũ, chẳng những khiêu vũ ta còn cười.



“xxxx” Rốt cục bắt đầu chửi tục, ta không đáp lời, tiếp tục khiêu vũ.



“Là đàn ông thì đứng lên nói chuyện. Không phải đàn ông thì tiếp tục quỳ rạp ra đất mà sủa đi!” Dạ ở bên cạnh nói.



Hai người kia rốt cục vẫn hồi thành, chúng ta cũng hết cách. Dạ hỏi ta đã xảy ra chuyện gì, ta đại khái kể lại chuyện Bá chủ đã đưa ra thông báo kia, còn chuyện của Truy mệnh cùng Đào tử. Sau đó Dạ rõ ràng đối với Truy mệnh thân thiết hơn nhiều.



Truy mệnh nhân cơ hội dụ Đào tử trở về kết minh, nhưng Đào tử không đồng ý, Đào tử nói vất vả lắm mới thành lập kết minh, như thế nào có thể nói giải tán là giải tán. Dạ lại cảm thấy chuyện này cũng không có gì, cho dù trở lại kết minh trước kia, liên minh của Đào tử vẫn là cấp 4 như trước, chỉ cần đem mấy liên minh hiện tại kéo vào kết minh của Truy mệnh không phải được rồi sao.



Bất quá nếu thật sự gia nhập kết minh của Truy mệnh, sẽ cùng Bá chủ đấu đá, cho dù nhân tài Bá chủ ít hơn, trận này đối với bên mình có lợi, nhưng ta không đành lòng chơi trò qua cầu rút ván. Cho dù sau này khó tránh xảy ra ẩu đả, ta hiện tại nghĩ nếu buông được thì buông a.



Nhìn lại liên minh của mình, cũng tiêu sái a, dù giải tán thì vẫn còn đám bọn ta chơi với nhau, còn cái tên Quạ đen kia nữa. Mấy ngày nay Quạ đen đều cùng Hồ ly, lão Tam lão Tứ chơi đùa. So với bọn họ, ta vốn cấp đã thấp giờ lại càng thua xa lắc.



Dạ nói như vậy cũng tốt, miễn thêm chuyện phiền toái, chỉ cần cùng ta chăm lo luyện cấp, đem cấp kéo lên là được.



Bốn người chúng ta làm thành một tổ, cùng nhau làm nhiệm vụ rồng bé, chạy tới chạy lui giết tiểu quái, ta chuyên tâm thêm máu cho hai chiến sĩ, cũng không chú ý đến Dạ đang ngồi bên cạnh, lúc này Đào tử lặng lẽ Pm ta.



[ Mặc mặc, Bá chủ onl rồi.]



[ Sao ngươi biết hắn onl?]



[ Oa ha ha, ngươi xem BBS thì biết. Ngươi hiện tại khá nổi tiếng a.]




Ta nghe nói vậy trong lòng hoảng hốt, mở BBS ra nhìn, không ít comment của Bá chủ, viết là hắn thích ta tới mức nào, hắn nói, ở đời thật hắn có thể bảo vệ ta, nào là ta ở trong lòng hắn say ngủ, như thế nào động lòng người. Ta xem mà nổi hết da gà. Hắn còn nói muốn ở trong game cường đại, cường đại đến mức có thể bảo hộ ta.



Comment mới nhất là của Dạ viết: [ Bá chủ, ngươi không cần thái quá như vậy, đừng tạo áp lực cho Mặc mặc, tự em ấy có quyết định.]



Bá chủ ở dưới trả lời, thời gian chỉ cách vài giây, hắn viết: [ Dạ, ngươi đừng nói với ta là Mặc mặc sẽ chọn ngươi nha, ngươi cảm thấy ngươi có tư cách sao? Thời điểm hắn bị người ta khi dễ ngươi ở đâu hả?]



Dạ comment trả lời tiếp: [ Ta sẽ không rời khỏi em ấy nữa, Bá chủ, ngươi cùng Mặc mặc không hợp.]



[ Ngươi dựa vào cái gì mà nói ta không hợp? Lúc trước chúng ở cùng một chổ rất vui vẻ, ngươi thì biết cái gì.]



“Dạ, quên đi, đừng nói nữa.” Ta cầm tay Dạ đang đặt trên con chuột, tay y có chút run run, giống như đang chịu đựng cái gì đó.



“Dạ? Làm sao vậy?” Ta lo lắng nhìn y. Dạ trực tiếp ấn thẻ thanh toán tiền trong máy, rồi đi ra quầy trả tiền.



“Trở về thôi.” Dạ nâng ta dậy, đi xuống lầu. Y hướng tài xế nói địa chỉ, là nhà y. Ta không nói thêm gì, lấy điện thoại gọi cho lão Tam, nói tối nay ngủ nhà Dạ, lão Tam cười thực dâm đãng.




“Mặc mặc, đây là áo ngủ anh mua cho em, anh vẫn hy vọng khi tới đây em sẽ mặc nó.” Dạ đưa ra một bộ đồ ngủ màu trắng hình con gấu khá dễ thương cho ta.



“Ngươi…… Đây là áo ngủ của nữ mà?” Ta bất đắc dĩ nhìn bộ quần áo, nếu mặc bộ này bị đám trong kí túc xá nhìn thấy, hẳn sẽ cười chết ta.



“Sao có thể, đây là của nam a, lúc nhìn thấy anh nghĩ rất hợp với em nên mua, anh rất muốn nhìn bộ dạng của em khi mặc nó.” Ánh mắt Dạ nhìn ta, thập phần ái muội, làm cho ta động tâm, đồng thời có một loại dự cảm.



Bồn trong phòng tắm Dạ khá lớn, bình thường cũng không dùng nhiều, chắc y phải tốn nhiều công sức lắm mới đem nguyên cái bồn chà đến trắng bóng như vậy. Ta nằm trong bồn thò cái cẳng thạch cao được quấn một lớp giấy kiếng ra bên ngoài.



Ta lẳng lặng nhìn Dạ giúp ta tẩy rửa, tóc của ta, thân thể, ngón chân…… Từng địa phương y đều giúp ta rửa sạch sẽ. Khi tay y chạm tới nơi tư mật phía sau kia, cơ thể ta run rẩy một chút, y hôn ta, một nụ hôn triền miên không dứt, đem khí lực của ta cướp mất.



Y ôm ta mang lên giường, giúp ta lau khô, sau đó mặc bộ áo hình gấu vào.



“Vì cái gì còn giúp ta mặc vào? Dù gì ngươi cũng sẽ lột phăng nó ra còn gì.” Ta nhịn không được hỏi y.



“Anh muốn hưởng thụ toàn bộ quá trình.” Dạ ôm ta, ở bên tai nói.



Sau đó Dạ tắt đèn, chỉ để lại một lớp ánh sáng vàng mỏng manh phát ra từ đầu giường, không khí lúc này thực ám muội, y bắt đầu thưởng thức quá trình như lời y vừa nói.




Ta ôm cổ Dạ, y hôn ta, chợt có một bàn tay thô ráp, vói vào bên trong lớp quần áo, vuốt ve mơn trớn, những âm thanh rên rỉ vụn vặt của ta không phát ra được, đều bị nụ hôn của y che lấp. Toàn bộ nút áo đều bị cởi bỏ, Dạ ngậm lấy điểm nổi trước ngực ta, dùng đầu lưỡi vẽ loạn vài vòng trên đó.



“Ân……” Ta cắn ngón tay nhằm giảm bớt thanh âm. Bộ đồ gấu dễ thương kia, rốt cục toàn bộ bị y lột bỏ, tay y ở trên người ta không ngừng vuốt ve khơi mào phản ứng, ta càng ngày càng thở không nổi, bên tai tựa hồ chỉ nghe mỗi tiếng tim đang đập.



“Mặc mặc, để anh tới đi.” Dạ nằm sấp trên người ta, liếm liếm vành tai ta. Y dùng đầu gối tách hai chân ta ra, ta vô lực kháng cự.



“Không…… Ưm……” Ta vẫn cảm thấy sợ.



“Ư a ~” Một tiếng rên rỉ cực kỳ dâm đãng phát ra từ miệng ta, y dùng chân ma sát hai bên đùi non của ta.



“Mặc mặc, cho anh làm đi, anh chịu không nổi rồi, bộ dáng của em rất biết chọc người.” Thanh âm của Dạ khàn khàn, tràn ngập hương vị tình dục.



“Dạ……”



“Mặc mặc, đừng sợ.” Bàn tay Dạ vươn tới phía sau ta, tay y bôi một thứ gì đó lành lạnh, ấn nhẹ, sau đó chầm chậm xâm nhập.



“Đau!” Ta bắt đầu có ý giãy dụa.



“Mặc mặc, Mặc mặc, ngoan, anh sẽ từ từ đi vào, tin tưởng anh.” Ngón tay Dạ không ngừng tác động, thân thể dần dần nhận thức được một cảm giác khó nói thành lời.



Dạ thấy ta có phản ứng, bỗng nhiên nâng chân ta lên, đem dục vọng nóng như lửa đi vào.



“A!” Ta kêu lên, đau quá, đau muốn rách toẹt ra, ta dùng sức muốn đẩy Dạ ra.



“Mặc mặc, anh yêu em!” Dạ động thân một cái, ta cảm thấy như muốn chết ngất. Dạ không dám tùy tiện động nữa, chỉ cúi người hôn ta, “Mặc mặc, thả lỏng một chút.” Dạ hôn lên cổ, đó là nơi mẩn cảm nhất của ta.



Dạ chậm rãi co rút, toàn thân ta cứng ngắc, móng tay bấu chặt trên vai y, Dạ bắt đầu luận động nhanh hơn, một bên kêu tên ta.



“Ân…… Ưm…… Dạ…… A……” Dần dần thân thể không còn đau như vậy nữa, mà bị một loại khoái cảm kỳ diệu thay thế, ta ý loạn tình mê ôm y, gọi tên y.



Đêm đó, ta vẫn nghe được y ở bên tai ta nói, y yêu ta……