Đặc Vụ Trọng Sinh : Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng

Chương 229




Bên này, Lâm Nghiệp nhìn thấy tin tức Giang Hồ Diệp Thượng Sơ Dương và Nhất Kiếm Chử Tửu kết thành tình duyên.

Điếu thuốc vừa châm của hắn dường như nóng lên rất nhiều.

"Lâm thiếu, cái thiết kế này có vấn đề không?" Trưởng phòng thiết kế bên cạnh có chút kinh hãi.

Làn khói bốc lên nghi ngút khiến gương mặt Lâm Nghiệp có chút mờ mịt.

“Không sao.” hắn thở ra một hơi khói, xua tay ý bảo trưởng phòng thiết kế rời đi.

Vô số người trêи màn hình chúc mừng hai người, người trong gia tộc Phong Hành không thiếu một ai.

Lâm Nghiệp trong lòng hết sức phức tạp.

Hắn thừa nhận mình đối với Diệp Thượng Sơ Dương cảm thấy hết sức hứng thú, nhưng khi nhìn thấy bức ảnh kia, hắn cũng có chút rối rắm.

Mặc dù cảm thấy Diệp Thượng Sơ Dương không giống như những người phụ nữ khác, nhưng không còn loại cảm giác rung động kia nữa rồi.

Lâm Nghiệp gặp qua rất nhiều người đẹp hay ngay cả cả 1 mỹ nhân như Nhàn Hoa Lộng Ảnh cũng đem lại cho hắn một loại cảm giác rất đặc biệt

Do dự một lúc, liền nhìn thấy Nhất Kiếm Chử Tửu và Diệp Thượng Sơ Dương kết tình duyên.

Giờ khắc này, Lâm Nghiệp trong lòng có chút là lạ, nhưng cũng không có ý muốn ngăn cản.

Thứ khiến hắn không hiểu đó chính là, những người phụ nữ đang theo đuổi Sở Vân có thể quây thành một vòng tròn quanh Thanh Thị.

Tùy tiện xách ra 1 người đều đẹp hơn Diệp Thượng Sơ Dương rất nhiều, sao Sở Vân lại kết tình duyên với cô chứ.

Hắn dập thuốc lá, trực tiếp mở cửa qua phòng tìm Sở Vân.

"Hồn về xác chưa." Nhìn thấy thư ký ôm một đống tài liệu trước cửa phòng làm việc của Sở Vân, Lâm Nghiệp ngoắc ngoắc ngón tay.

Thư ký hoàn hồn lập tức muốn cúi đầu xấu hổ rời đi.

Đi được hai bước, phát hiện tài liệu chưa giao cho ông chủ, liền quay lại đưa tài liệu cho Sở Vân.

Cả quá trình không dám ngẩng đầu.

"Tứ ca, anh không sao chứ?" Lâm Nghiệp lúc đầu muốn hỏi Sở Vân tại sao phải cùng Diệp Thượng Sơ Dương kết tình duyên, "Tứ ca?"

Nhưng mà vừa đến đã nhìn thấy đối phương ngồi trêи ghế, tựa hồ có chút ngây ngẩn cả người.

Nghe được giọng của Lâm Nghiệp, Sở Vân mới hồi phục tinh thần lại.

Hắn có chút rủ mắt, che đậy dưới mắt sự hưng phấn.

Anh muốn ký vào văn kiện vài chữ, “Không sao đâu.”

Một lúc lâu sau, anh mới bình tĩnh lại.

Gặp nhau ngoài đời.

Diệp Thượng Sơ Dương hẹn gặp mặt với anh.

Sở Vân nhìn cửa sổ trò chơi Diệp Thượng Sơ Dương gửi tới một chuỗi con số, đó là ID QQ của cô.

Đợi lát nữa cô còn gửi số điện thoại của mình.

Hắn mở tài khoản QQ mà mình không sử dụng thường xuyên kia ra, tay run run nhập từng con số một.

Nhìn thấy Sở Vân đang đắm chìm trong thế giới của mình, Lâm Nghiệp gõ bàn một cái, hiếu kỳ hỏi: "Tứ ca, sao hôm nay anh kỳ quái thế."

Sở Vân lấy lại tinh thần, nhìn thấy được tài khoản của Diệp Thượng Sơ Dương, anh thêm bạn bè, "Không có việc gì, việc hợp tác với Kiến Nghiệp lui về một ngày

"Trì hoãn?" Lâm Nghiệp dừng một chút, hơi híp mắt lại, "Anh xác định?"

Đề án Kiến Nghiệp này Sở Vân mất một tháng mới lấy được, cả công ty đều vô cùng coi trọng.

Bây giờ anh lại muốn trì hoãn?

Lâm Nghiệp ra bên ngoài, cầm lấy ly cà phê mà Trợ Lý đưa cho, đi vào, cảm thấy có chút nào đó không đúng lắm.

"À, ngày kia tôi phải đi gặp Diệp Thượng Sơ Dương." Sở Vân nói tới chỗ này, ánh mắt ôn hòa.



"Phụt ——" Lâm Nghiệp rất không có hình tượng phun ra một hơi cà phê, hắn vẻ mặt kinh khủng nhìn Sở Vân, "Anh, anh, anh . . . Không phải chứ? Anh thật sự coi trọng người ta như thế?"

Trước khi ảnh chụp trêи mạng lộ ra, Lâm Nghiệp vô cùng chờ mong Diệp Thượng Sơ Dương.

Có thể sẽ mặt dày mà đi theo Sở Vân gặp cô

Nhưng mà hiện tại hắn không có hứng thú.

Đối phương có một linh hồn thú vị, rất hợp với tính của hắn.

Tuy nhiên, có một điều, người bên kia nhìn không như ý muốn. Thanh tú cũng được, nhưng mà lại quá xấu xí.

Khí chất so với tưởng tượng của hắn khác một trời một vực.

Lâm Nghiệp không nói gì với Sở Vân nữa, đến lúc gặp được rồi, Sở Vân sẽ thất vọng thôi.

*

Tóc Dài Tới Eo là người chơi thân thiết với nguyên chủ nhất.

Có thể nói rằng nguyên chủ một phần coi cô ấy như sư phụ.

Năm đó chính là Tóc Dài Tới Eo mang theo nguyên chủ qua nhiệm vụ tân thủ.

Diệp Thiều Hoa nghĩ đến việc gặp mặt với Tóc Dài Tới Eo, ngày hôm sau, cô cầm tiền đi ra cửa hàng lấy 1 bộ mô hình đã đặt trước.

Nghe quản gia nói Diệp Thiều Hoa muốn đi ra ngoài gặp bạn bè, Diệp Khánh Khôn còn hứng thú hơn cả Diệp Thiều Hoa.

Sau khi nghe được quản gia nói phần quà mà Diệp Thiều Hoa tặng cho người bạn kia

Diệp Khánh Khôn thần sắc vốn kϊƈɦ động lại trở nên sững sờ.

Sau đó suy nghĩ sâu xa bò lên trêи lầu.

Hai phút đồng hồ sau lại đi xuống lầu.

Ông vén ống tay áo sơ mi của cánh tay trái lên. Ông rất cao, rồi ngồi đối diện với Diệp Thiếu Hoa, nâng tay trái nhìn đồng hồ: " Lớn tuổi rồi lên mắt không được tốt lắm, quản gia, ông tới đây nhìn giúp tôi xem mấy giờ rồi."

Quản gia nhìn ông chủ lên lầu đổi đồng hồ, khóe miệng không khỏi giật một cái.

Sau đó tận trung tận tụy nói: "Tiên sinh, đồng hồ mà ngài đeo trêи tay đã hỏng rồi."

Diệp Khánh Khôn nhìn Diệp Thiều Hoa không có phản ứng gì, còn cố ý giơ cổ tay trước mặt cô vài lần trước khi Diệp Thiều Hoa đi lên lầu.

Quản gia thất thần đẩy kính xuống.

Tiên sinh, nếu bây giờ tôi bảo ngài bị thiểu năng trí tuệ, ngài có chịu không.

Thành thật mà nói, Diệp Thiều Hoa không hòa hợp với cha, cô chỉ nghĩ đêm nay Diệp Khánh Khôn có chút kỳ quái

Bất quá nghĩ đến lúc gặp mặt Tóc Dài Tới Eo, cô cũng không chú ý nhiều như vậy.

Tóc Dài Tới Eo xuống máy bay là hơn 3 giờ chiều, sân bay cách khá xa nhà cô.

Tài xế đi gần hai giờ mới đến sân bay.

Tóc Dài Tới Eo mặc một bộ váy màu vàng chụp lại gửi cho Diệp Thượng Sơ Dương, sau đó liền bắt đầu tìm đối phương trong đám người.

Nhưng mà cô không nhìn thấy Diệp Thượng Sơ Dương, chỉ thấy một người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện, người nọ rất lễ phép "Xin hỏi cô có phải là tiểu thư Tóc Dài Tới Eo không?"

Tóc Dài Tới Eo nhìn xem người kia mặc bộ âu phục trêи người cắt may vô cùng tinh tế, biết rõ người kia sẽ không hứng thú gì với mình, lập tức gật đầu, "Ông là?"

Quản gia có chút nghiêng người, nhận lấy hành lý trong tay Tóc Dài Tới Eo, "Tiểu thư của chúng tôi để tôi đợi cô ở đây, cô ấy lúc đầu muốn tới tự mình đón cô, nhưng tiên sinh của chúng tôi trêи đường thời xảy ra tai nạn xe cộ, hiện tại đang ở bệnh viện."

"Tai nạn xe cộ?" Tóc Dài Tới Eo cảm thấy hoảng hốt, "Không có sao chứ?"

"Không có việc gì, tiểu thư chỉ bị trầy da chút thôi, " nhìn thấy bộ dạng Tóc Dài Tới Eo lo lắng như vậy, nụ cười quản gia ngày càng ôn hòa, "Tóc Dài tiểu thư xin đi theo tôi, tiểu thư sẽ đến ngay."

Diệp Thiều Hoa đã đặt chỗ hẹn ở một nhà hàng thuộc khu vực địa phương.

Là Diệp Khánh Khôn đã giúp Diệp Thiều Hoa tìm trước khi cô ấy đến.



Tóc Dài Tới Eo lần đầu tiên đến đây, cô ấy gọi điện thoại cho Diệp Thiều Hoa, nghe được giọng của cô, cô ấy mới yên tâm thở dài một hơi.

Diệp Thiều Hoa thêm Tóc Dài Tới Eo và Nhất Kiếm Chử Tửu vào một nhóm thảo luận.

Cô mời Nhất Kiếm Chử Tửu trước sau đó hỏi qua Tóc Dài Tới Eo.

Tóc Dài Tới Eo biểu thị đối với Nhất Kiếm đại thần hết sức cảm thấy hứng thú, một chút cũng không để.

Cô ấy ngồi ở một căn phòng, còn chưa chờ được một lúc, tổ thảo luận liền đổi mới một tin tức.

Nhất Kiếm Chử Tửu đang tag bọn họ, nói mình sắp đến.

Tóc Dài Tới Eo biểu cảm đang nhảy múa, cô nhận được tin nhắn từ một người bạn chơi game, một thành viên trong gia tộc, người thường xuyên hợp tác với cô.

Dạ sắc: Nghe nói cậu và Nhất Kiếm Chử Tửu còn có Diệp Thượng Sơ Dương gặp nhau ngoài đời? Cẩn thận một chút, Nhất Kiếm Chử Tửu nếu như là một gã bỉ ổi sẽ không tốt, tùy thời liên lạc với mình.

Nhìn thấy đầu này, Tóc Dài Tới Eo nhíu nhíu mày.

Không rep.

Trong trò chơi hơi dáng dấp đẹp trai một chút nam đều có tin tức, chỉ có Nhất Kiếm Chử Tửu không có.

Những nam nhân trong game đẹp trai hơn một chút thì có tiếng gió, chỉ có Nhất Kiếm Chử Tửu.

Mọi người đều đoán rằng anh ta là một người đàn ông trung niên béo ú.

Một bên quản gia trực tiếp đi mở cửa.

Nam thanh niên đang cúi đầu tiếp tục nhắn tin trêи điện thoại thì nghe thấy tiếng mở cửa.

Anh nhìn lên rất lịch sự, nói lời cảm ơn với người quản gia.

Ánh sáng từ căn phòng chiếu vào mặt anh, có thể thấy rõ đôi lông mày thanh tú và xinh đẹp cùng hàng mi dài cong vút khẽ rủ xuống.

Lúc anh nhìn lên, dường như hành lang mờ mịt phía sau anh đã bừng sáng.

Tóc Dài Tới Eo mở to mắt, nhất thời không liên kết được người đàn ông đắt giá trước mặt với người đàn ông trung niên béo ục ịch được miêu tả trong game.

Sở Vân mở miệng trước, "Xin chào, tôi là Nhất Kiếm Chử Tửu, cô chắc là Tóc Dài Tới Eo rồi."

Anh chỉ đứng ở nơi đó, trêи người lộ ra cảm giác cao quý khó tả.

Âm thanh trầm và nhỏ vang vọng khắp phòng.

Một lúc lâu sau Tóc Dài Tới Eo mới phản ứng lại, “Đại… Đại Thần, xin chào.”

Quản gia hạ kính xuống, nhìn thiếu niên trước mặt với vẻ mặt rối rắm.

Tóc Dài Tới Eo tối đâm đâm cầm lấy điện thoại, ib cho Diệp Thiều Hoa.

Tóc Dài Tới Eo: Mẹ nó! Tiểu Diệp ta nhìn thấy đại thần! Cái thế giới này quá mẹ nó dọa người!

Tóc Dài Tới Eo: Còn có tiểu Diệp, ngươi hẹn đại thần gặp mặt, có phải thích đại thần thật hay không?

Diệp Thượng Sơ Dương: Ờ. Mình đây..

Nhìn thấy Diệp Thượng Sơ Dương rep, Tóc Dài Tới Eo có chút xoắn xuýt, Nhất Kiếm Chử Tửu tốt như vậy, có lẽ sẽ có nhiều cô gái theo đuổi, tiểu Diệp thật . . . sự không chút bận tâm.

Tóc Dài Tới Eo: Mình xuống dưới đón cậu.

Cô ấy buông điện thoại xuống, vừa vặn quản gia cũng đúng lúc đứng lên, "Hai vị, tôi phải về bệnh viện, tiểu thư lập tức tới ngay."

Tóc Dài Tới Eo đứng lên, còn chưa kịp nói chuyện.

Sở Vân giọng nói ngắt lời cô ấy, “Vậy thôi, chúng ta cùng nhau đi xuống.”

Ba người cùng đi xuống lầu.

Quản gia đứng ở cửa, chỉ ở đường cái đối diện một chiếc xe đen nói: "Tiểu thư đến rồi."

Nghe được câu này, Sở Vân và Tóc Dài Tới Eo đều vô ý thức ngẩng đầu, cửa của người ngồi ghế lái phụ mở ra.

Một bóng dáng gầy gò đang bước xuống từ bên trong.