Đặc Vụ Trọng Sinh : Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng

Chương 230




"Tiểu Diệp!" Nhìn thấy cái bóng lưng kia, Tóc Dài Tới Eo trực tiếp phất tay.

Nhưng mà, tay vung đến một nửa, cô ấy ngây ngẩn cả người.

Sở Vân một tay cắm trong túi quần, có chút khẩn trương nhìn về phía đối diện.

Nhìn chằm chằm không thu hồi ánh mắt.

Quán cơm ở đường cái tại Thanh thị vô cùng phồn hoa.

Trong màn đêm, ánh đèn neon rải rác thành phố ồn ào này, dù bị ngăn cách với con đường đối diện bởi một biển người và xe hơi.

Đèn xe, đèn đường, đèn neon đủ màu khoe sắc.

Tuy nhiên, cô gái ở phía đối diện vẫn có thể nhìn thấy trong nháy mắt.

Cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi dài tay, với tay áo được xắn lên cao, để lộ ra cánh tay trắng nõn thon thả, trêи tay trái có quấn một chiếc băng đô.

Cầm điện thoại di động trong tay phải, cô lười biếng gõ điện thoại di động như thể đang trả lời một tin nhắn.

Sau khi xong, cô thản nhiên ngẩng đầu lên, khóe miệng dường như có một tia giễu cợt.

Đôi mắt hơi híp lại lạnh lùng, khuôn mặt vô cùng thanh tú trong đêm rất bắt mắt, hồng bớt hình trái tim màu đỏ bên mắt trái làm khuôn mặt cô có góc cạnh khác lạ.

Bối cảnh ồn ào đột nhiên biến mất ngay lúc cô ngẩng đầu lên.

Cô dường như là người duy nhất trong cả con phố.

Chưa kể những người qua đường khác, ngay cả Tóc Dài Tới Eo cũng không dám thở mạnh.

Một số nhϊế͙p͙ ảnh gia đường phố đã chộp được cảnh này ngay lập tức.

【Ahhhhhhhhhhhhhhh! Đây thực sự là một mỹ nhân phi phàm bước ra từ Yêu giới! 】

Tóc Dài Tới Eo đã nhìn qua ảnh chụp trêи diễn đàn, cô ấy cảm thán một câu thật đẹp.

Nhưng trêи thực tế, căn bản cũng không đem mỹ nữ trước mặt này móc nối với Diệp Thượng Sơ Dương.

Khi người đẹp dừng lại trước mặt cô ấy và đại thần, cô ấy đã coi đó là điều hiển nhiên-.

Người này ở đây để kết giao với đại thần.

Sở Vân đáy mắt là hình ảnh phản chiếu của ánh đèn, hắn đối với Diệp Thượng Sơ Dương trêи mạng kỳ thật đã có định nghĩa.

Đối phương như thế cũng rất đáng yêu.



Nhưng mà nhìn thấy người con gái đi đến trước mặt hắn lúc này, đáy lòng của hắn dâng lên một loại kϊƈɦ động quen thuộc.

Anh căng thẳng siết chặt ngón tay trong túi, mở miệng, một lúc sau mới nó: "Tiểu Diệp?"

Diệp Thiều Hoa đưa mô hình cho Tóc Dài Tới Eo, lúc này mới nhẹ mở miệng cười, "Không sai."

Mặc dù có cảm ứng, nhưng khi thật sự nghe được giọng nói trong lòng, Sở Tổng luôn luôn bình tĩnh cũng cảm giác mình lại lơ mơ.

Hình ảnh trêи diễn đàn kia và người phụ nữ quyến rũ trước mặt không thể nào là 1 được.

Lúc này, Sở Vân đáy lòng nổi lên ý nghĩ đầu tiên chính là ——

Cũng may Lâm Nghiệp không tới.

Nhìn thấy Sở Vân sau nửa ngày không nói gì, Diệp Thiều Hoa hơi híp mắt lại, "Hù dọa?"

"Không phải, " Sở Vân lắc đầu, chỉ nhìn chằm chằm cánh tay phải của cô, lông mày vặn lên: "Tay không sao chứ?"

"Không có việc gì, " Diệp Thiều Hoa nở nụ cười.

Sở Vân không nói gì thêm, chỉ đem chuyện này ghi tạc trong lòng.

Mà lúc Tóc Dài Tới Eo nghe Diệp Thiều Hoa nói câu "Không sai" kia, dưới chân uốn éo, kém chút ngã nhào trêи đất.

Đây là tiểu Diệp?

Đây cmn là tiểu Diệp?

Sao có thể ——

Nhưng-giọng nói quen thuộc bên tai kia đúng là giọng của tiểu Diệp.

"Mẹ nó tiểu Diệp!" Sau ba phút, mới phản ứng được, Tóc Dài Tới Eo mới sợ hãi lên tiếng, "Cậu nói dối mình quá nhiều. Làm mình thật sự cho rằng bức ảnh trong diễn đàn là cậu. Nên mình đến Thanh Thị nghỉ phép , mình sợ cậu nghĩ quẩn! !"

Tóc Dài Tới Eo đưa tay đấm vào ngực Diệp Thiều Hoa, "Hừ, sớm biết vậy mình ở trong game dùng sức mà chán ghét cậu!"

Lúc hai người nói chuyện, Sở Vân đứng ở bên cạnh Diệp Thiều Hoa.

Không biết đang suy nghĩ gì.

Thời điểm Diệp hỏi hắn, hắn thốt ra một câu: "Anh đang nghĩ, em giải trừ tình duyên cùng Tinh Hải Cô Chu cũng tốt."

Sau khi nói xong, Sở Vân mới hậu tri hậu giác phát hiện mình nói cái gì.

Dưới ánh đèn, sắc mặt đỏ lên.



Tóc Dài Tới Eo ôm bụng cười.

"Hừm.., không kịp chờ đợi muốn xem mặt của Tình Hải Cô Chu ghê á, " Tóc Dài Tới Eo nói đến đây, chợt nhớ tới cái gì, "Đúng rồi tiểu Diệp, vậy tại sao trêи diễn đàn lại có bài viết của cậu?"

Nghe được cái này, Sở Vân cũng híp mắt một chút.

Trước đây, Sở Vân nghĩ người trong ảnh kia thật sự là Diệp Thiều Hoa nên cũng không nghĩ nhiều.

Bây giờ thấy cô rồi, Sở Vân không khỏi không nghĩ ngợi thêm một chút, có người cố ý bôi đen Diệp Thiều Hoa.

Diệp Thiều Hoa vừa cong đôi môi đỏ mọng, ánh mắt lạnh lùng đột nhiên trở nên sắc bén.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, cô trở lại với sự lười biếng.

Ba người gặp mặt xong, Tóc Dài Tới Eo đi theo Diệp Thiều Hoa trở về Diệp gia.

Sở Vân đưa đưa hai người kia về, ở cửa Diệp gia đứng sau nửa ngày, mới cười nhẹ một tiếng, lái xe trở về.

Bởi vì hôm nay vội vàng cùng Diệp Thiều Hoa gặp mặt.

Hắn lùi công việc ở công ty lại.

Hiện tại tự nhiên muốn trở về công ty tăng ca.

Trong công ty.

"Lâm thiếu, ngài còn chưa đi sao?" Sau khi Sở Vân trở về đám người trợ lý và thư ký nhìn thấy Lâm Nghiệp vẫn ngồi ở văn phòng của Sở Vân, không khỏi có chút kỳ quái.

Lâm thiếu, cũng không giống như là người cần cù như vậy.

Lâm Nghiệp mở cửa sổ trò chơi ra, hướng bọn họ khoát khoát tay, không nói gì.

Trêи thực tế, công việc hôm nay của hắn cũng sớm đã làm xong, hắn biết rõ hôm nay Sở Vân và Diệp Thượng Sơ Dương gặp mặt.

Không biết hắn tâm tư gì, giờ còn chưa có muốn về nhà.

Mà ở trong công ty chờ Sở Vân trở về.

Sở Vân lúc trở về đã sấp sỉ mười giờ.

Thư ký và trợ lý cũng muốn tăng ca cùng anh, vừa về đến công ty anh đã lao đầu ngay vào công việc.

Lâm Nghiệp bưng một ly nước từ phòng nghỉ đi ra, giả bộ như tình cờ đi qua văn phòng, lơ đãng hỏi: "Hôm nay anh và Diệp Thượng Sơ Dương gặp mặt nhau có thuận lợi không? Có...nhìn thấy vẻ mặt cô ấy không."

Hắn kỳ thật càng muốn hỏi hơn là, Diệp Thượng Sơ Dương trong hiện thực thực sự là như thế sao?