Đặc Vụ Trọng Sinh : Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng

Chương 241




Lúc trước Mạnh Trạch cũng từng thích qua Diệp Thiều Hoa.

Dù là tiểu học hay cấp 2, Diệp Thiều Hoa luôn là tiêu điểm của mọi người.

Đáng tiếc vừa lên cấp 3, cô ấy biến thành dạng này.

Thẳng đến khi hắn gặp Diệp Vân, hắn mới biết không thể lừa gạt bản thân mình được, cho nên mới quyết định ngả bài cùng với Diệp Thiều Hoa.

Cô ấy muốn đánh hay mắng cũng không sao.

"Đương nhiên, coi như chúng ta không còn quan hệ này, cha mình cũng vẫn sẽ ủng hộ chú Diệp." Mạnh Trạch cuối cùng nói.

Hai người dù sao cũng là thanh mai trúc mã.

Nếu như Mạnh Trạch vẻn vẹn chỉ bởi vì cái này, nguyên chủ cũng chỉ buồn một thời gian mà thôi.

Nhưng làm cho nguyên chủ sụp đổ là, Mạnh Trạch là vì Diệp Vân mới to gan như vậy mà đứng ở trước mặt cô ấy nói câu nói này.

Nguyên nhân chính là, nửa tháng trước, Diệp Vân vì bị áp lực, đến quán bar uống quá nhiều rượu, Mạnh Trạch đi đón cô ta, cuối cùng hai đứa lên giường với nhau.

Mạnh Trạch vừa kết giao với Diệp Vân, vừa lừa gạt nguyên chủ.

Nhưng vẫn không nói chia tay.

Cho đến cuộc hội nghị diễn ra đêm qua, giám đốc Mạnh được Diệp Quốc Phú ủng hộ lấy được 5% cổ phần, hôm nay hắn mới chịu mở miệng.

Trong nội dung cốt truyện, sau này, Diệp Vân và Mạnh Trạch đến với nhau.

Nguyên chủ đem hai người đó đánh cho một trận, nhưng vì chuyện này mà Diệp Vân tìm được cơ hội mang đến làn sóng loạn nhịp trêи mạng, ai cũng biết nguyên chủ là một người phụ nữ cực đoan "Chia tay xong thì cắt cổ tay".

Nghĩ tới đây, Diệp Thiều Hoa nắm chặt tay, sau đó , chỉnh sửa quần áo.

Sau ba phút.

Diệp Thiều Hoa bước ra khỏi công ty nhà họ Diệp một cách sảng kɧօáϊ.

Đằng sau, Mạnh Trạch nằm đó, mặt mũi bầm dập.

Mạnh Trạch suy nghĩ rất lâu trước khi đến tìm Diệp Thiều Hoa, tưởng tượng ra vô số phản ứng từ phía người kia, khóc lóc hoặc cầu xin hắn ta, điều duy nhất hắn ta không ngờ tới.



Đối phương hành hung hắn một trận!

"Con trai, con không sao chứ?" Giám đốc Mạnh nhìn thấy con trai mặt mũi bầm dập ở dưới lầu, bị dọa đến tâm can phổi đều sắp lòi ra, "Mấy người còn thất thần làm gì, báo cảnh sát!"

Mạnh Trạch "A" một tiếng, "Không có việc gì, bị Thiều Hoa đánh, đừng báo cảnh sát."

"Thiều Hoa?" Giám đốc Mạnh sững sờ, "Nó không có việc gì đánh con làm gì? Thật là càng ngày càng vô pháp vô thiên."

"Không phải, con nói với cô ấy, muốn giải trừ hôn ước, " Mặc dù bị đánh rất mất mặt, nhưng Mạnh Trạch vẫn rất vui vẻ, "Cô ấy đáp ứng rồi, nhưng cũng đánh con một trận."

Giám đốc Mạnh đang đau lòng, nghe thấy hai người đã giải trừ quan hệ, hai mắt phát sáng: "Bị đánh vậy cũng có giá trị phết."

Mạnh Trạch cũng chỉ bị thương ngoài da, hai tuần nữa là ổn rồi..

Đơn giản như vậy là có thể giải quyết với Diệp Thiều Hoa, hai cha con có thể không vui vẻ chắc.

**

Bên này, Diệp Thiều Hoa nói muốn đến trường học, nguyên chủ mặc dù nói muốn tiếp nhận công ty, nhưng học tập cũng không thể sa sút, huống chi bây giờ cô học cấp 3.

Diệp Thiều Hoa cũng không mang cặp sách, một mình nhảy xuống xe buýt.

Sách của cô đều ở trong ngăn bàn.

Khoảng thời gian này tất cả mọi người đều đang học, cửa trường học rộng mở, gác cổng chắc là người quen của Diệp Thiều Hoa, mở một con mắt để cô vào.

Diệp Thiều Hoa vừa đi vào đại lộ của trường.

Nghe thấy một giọng nói.

"Diệp Thiều Hoa —— thật sự là cậu?"

Nghe được giọng nói này, Diệp Thiều Hoa ngước mắt, phía trước có mấy người, trong đó có một cô gái gọi cô.

Cô gái ấy trông cũng không kém hơn cô là mấy, cô ấy mặc một chiếc váy màu sâm panh, gương mặt trang điểm tinh tế, tóc nhuộm màu hạt dẻ và uốn xoăn sóng lớn.

Đi bộ trong khuôn viên này mang một màu sắc trưởng thành rất không phù hợp với không khí của khuôn viên trường.

Chỉ là, ánh mắt của đối phương không che giấu sự châm chọc, Diệp Thiều Hoa biết ngay người này không thân thiện.

Diệp Thiều Hoa hơi híp mắt lại, ở trong đầu lục soát ký ức về nữ sinh này.



"Mình đang nghĩ,không biết có phải gặp cậu ở đây không, không ngờ là gặp thật." Hứa Mộng Khiết nhìn cô gái mặc bộ đòng phục đầy bụi bẩn, khẽ cười một tiếng. :" Giờ cậu vẫn tốt chứ nhỉ."

Ả nhìn người trước mắt, người mà trước kia cô ả ghen ghét không thôi.

3 năm trước, cô chính là học sinh xuất sắc nhất trong miệng của thầy cô, bao nhiêu phụ huynh đem ra so sánh, bây giờ thì biến thành lưu manh rồi.

"Quý nhân hay quên chuyện, Diệp Thiều Hoa, cậu đã quên chưa? Tôi là bạn học cấp hai của cậu ba năm và cấp ba được nửa năm, đáng tiếc cậu nghỉ học, bằng không thì năm đó trạng nguyên đại học nhất định là cậu." Hứa Mộng Khiết cười tủm tỉm.

Ả nhìn chằm chằm vết thương băng bó ở trêи đầu của Diệp Thiều Hoa, quả nhiên lời đồn không sai.

Thiên chi kiêu tử năm đó đã sa ngã rồi, suốt ngày đánh nhau, ẩu đả, trở thành một tên lưu manh, chuẩn bị thi đại học, lại còn đi đánh nhau.

Cấp 3 chứ không phải cấp 2, không chú ý cũng có thể mất kiến thức như chơi, nói gì đến Diệp không thèm để ý suốt 3 năm.

Diệp Thiều Hoa sợ là đời này cũng đừng nghĩ đến việc thi đậu đại học.

Nhìn thấy Diệp Thiều Hoa nhìn mình chằm chằm không nói lời nào, Hứa Mộng Khiết cho là mình đâm chọt làm đối phương đau đớn, ý cười trêи mặt càng tăng lên, "Ba năm qua rồi, cậu cũng không thèm liên hệ với đám bạn học cũ này, lúc trước mỹ nam theo đuổi cậu giờ cũng hẹn hò với hoa khôi trường rồi. Năm nay nghỉ hè họp lớp, cậu nhất định phải tới, xem như chúc mừng cậu thi đỗ đại học đại, thế nào?"

Hứa Mộng Khiết bị Diệp Thiều Hoa chèn ép quá lâu, lúc trước Diệp Thiều Hoa ở lớp năm trực tiếp nhảy lên lớp 1.

Đứng đầu lớp, dung mạo lại đẹp, trực tiếp thành nữ thần trường học.

Hứa Mộng Khiết thích ai, những người đó đều tỏ tình với Diệp Thiều Hoa.

Vừa lên lớp 10, Diệp Thiều Hoa làm bản thân mình không còn chút giá trị nào, suốt ngày đánh nhau, ẩn đả, thâm chí bị trường học đình chỉ.

Hứa Mộng Khiết biết được chuyện này, ả biết rõ đối phương bị đình chỉ nghỉ học năm sau, là Diệp Quốc Phú quyên góp cho trường học một cái thư viện, hiệu trưởng mới để cho Diệp Thiều Hoa trở về trường học.

Mặc dù nói hiệu trưởng mở một mắt nhắm một mắt, nhưng Diệp Thiều Hoa một chút cũng không tốt hơn, thậm chí ngày một thậm tệ hơn.

Bạn học nào nghe được cũng không khỏi thổn thức một tiếng.

Hứa Mộng Khiết giễu cợt nhìn cô gái trước mặt, vào học nửa buổi rồi mới trở về, vừa nhìn đã biết lại đi ra ngoài đánh nhau.

Diệp Quốc Phú có thể lấy tiền đập vào, Hứa Mộng Khiết không tin, đối phương còn có thể mua được một ghế đại học cho Diệp Thiều Hoa được.

“Mình ở trường đại học X ở thành phố bên." Hứa Mộng Khiết cười nhìn Diệp Thiều Hoa, "Cậu lưu một phương thức liên lạc cho mình đi, đến lúc đó họp lớp còn gọi cậu??"

Vừa vặn họp lớp để cho mọi người nhìn xem nữ thần trước kia của trường học, bây giờ sa đọa như thế nào.