Đại Chúa Tể

Chương 1370: Mục Phủ dương oai




Tranh bá bắc vực nguyên bế mạc với kết quả là Mục phủ cướp được gần nửa cương vực bắc vực nguyên, mà kết quả này, cũng nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, khiến toàn bộ bắc vực nổi lên sóng to gió lớn.

Bời vì ngay từ đầu cũng không ai đánh giá cao Mục phủ cả, bời vì ai cũng biết, đối với loại thế lực mới nổi như này, tam đại bá chủ cũ chắc chắn sẽ liên thủ vây công, đánh cho tan nát.

Mà những năm gần đây,ở bắc vực, chuyện như vậy cũng không phải là lần đầu tiên, cho nên trong suy nghĩ của rất nhiều người, tham vọng của Mục phủ sẽ chỉ có kết cục giống những thế lực trong quá khứ, đó là sẽ phải trả giá thảm trọng dưới lửa giận của tam đại bá chủ, thậm chí là hoàn toàn bị tiêu diệt.

Cho nên, sau khi kết quả tranh bá bắc vực nguyên xuất hiện, vô số người trở nên trợn mắt há mồm.

Bọn họ thực sự không thể nào tưởng tượng nổi, vị phủ chủ trẻ tuổi của Mục phủ rốt cục là thâm sâu cở nào, lại có thể lấy một địch 3, thậm chí đánh bại cả 3 vị cường giả đã chạm tới thiên chí tôn.

Phải biết, nghe nói mục phủ chi chủ kia mới chỉ là bán bộ đại viên mãn thôi đó.

Mà trong lúc tất cả mọi người còn đang chấn động, thì ngược lại cũng có một số người âm thầm nhếch môi, cho rằng việc mục phủ ngông cuồng như thế chẳng khác nào tự tìm đường chết, bởi vì sau lưng tam tông đều có siêu cấp thế lực làm chỗ dựa, còn tam tông này chẳng qua chỉ là con rối mà những siêu cấp thế lực kia thiết lập trên thiên la đại lục mà thôi.

Nhưng sau khi biết được tin về "Đại thiên cung" thì những ý nghĩ này liền trở thành sự kinh hãi hết hồn, bọn họ cũng không còn dám sinh lòng ghen tỵ cùng tâm tư khác nào với MỤc phủ nữa.

Bởi vì bọn họ biết rõ, đối mặt với con quái vật khổng lồ như đại thiên cung, cho dù là những siêu cấp thế lực kia cũng chỉ có thể nhẫn nhịn tránh lui.

Mà lúc này, bọn họ mới hiểu được, Mục phủ hiện giờ cũng không còn là thế lực nông cạn không chút căn cơ nữa, Mục phủ không chỉ có vị phủ chủ trẻ tuổi thâm sâu khó lường, hơn nữa sau lưng còn sừng sững một tòa cực hạn siêu cấp thế lực.

Bất luận là thực lực hay hậu trường, Mục phủ cũng cường ngạnh hơn so với đám bá chủ cũ như tử vân tông.

Đối mặt với đối thủ bậc này, khó trách dù tử vân tông, lôi âm sơn, kim điêu phủ liên thủ, cuối cùng cũng thua trong tay Mục phủ.

Giờ khắc này, tất cả các thế lực của bắc vực đều hiểu rõ trong lòng, từ nay về sau, kẻ nắm quyền chân chính của bắc vực đã không còn là tam đại bá chủ cũ nữa, mà là Mục phủ mới sáng lập được 2 năm ngắn ngủi này.

- Vòm trời bắc vực đã thay đổi rồi

vô số thế lực bắc vực đều cảm thán như thế, sắp tới, bọn họ bắt đầu phải đi lôi kéo tất cả các quan hệ, cố gắng dính được vào Mục phủ một ít.

Tất cả mọi người đều nhận ra được, thế quật khởi của Mục phủ đã là không thể ngăn cản.

Bắc vực là một trong ngũ vực của thiên la đại lục, lại phát sinh ra loại đại sự cải thiên hoán nhật thế này, tất nhiên là không tránh được ánh mắt của những thế lực bá chủ trên các vực khác của thiên la đại lục.

Thiên la đại lục chính lả một tòa siêu cấp đại lục, địa vực bát ngát, tài nguyên tu luyện phong phú, tất nhiên là khiến không ít siêu cấp thế lực thòm thèm, nhưng mà vì bầy sói quá đông, vì thế dẫn tới không ai dám ra tay, cho nên mới có loại quy củ bất thành văn là thiên chí tôn không được tùy tiện nhúng tay vào tất cả tranh đấu trên thiên la đại lục, tất cả đều thuận theo tự nhiên.

Nhưng mà, tuy nói như thế, nhưng hiện giờ những thế lực bá chủ ở thiên la đại lục này, 10 cái thì cũng có 7-8 cái là có siêu cấp thế lực đứng sau lưng.

Thời điểm bắc vực phát sinh rung chuyển, những thế lực bá chủ ở những địa vực khác tự nhiên là cũng âm thầm xem cuộc vui, bọn họ đang ước sao bắc vực đại loạn, có như thế mới có cơ hội xâm lấn.

vì vậy, khi bọn họ biết tam bá chủ bại dưới tay Mục phủ thì cũng có chút rục rịch, bất quá suy nghĩ này rất nhanh đã bị chôn vùi, bởi vì bọn họ đều nhận được tin tức từ các siêu cấp thế lực sau lưng mình, đỏ chính là không được tùy tiện dính vào cái vũng nước đục bắc vực này.

Trong tin tức cũng đã nói vô cùng rõ ràng, vị phủ chủ trẻ tuổi của Mục phủ kia chính xác là vị tru ma vương thứ 2 của đại thiên cung.

Tin tức từ hậu trường truyền tới như một gáo nước lạnh tưới lên những cái đầu đang nóng hừng hực của những thế lực bá chủ kia, khiến bọn họ cực kỳ chấn động, trước đó bọn họ cũng đã suy đoán lai lịch của tấm lệnh bài tru ma vương kia của Mục Trần, nhưng không nghĩ tới, Mục Trần thế mà lại là vị tru ma vương thứ 2 của đại thiên cung.

Dù sao, nghe nói trong đại thiên cung, mỗi vị tru ma vương đều có thực lực thánh phẩm thiên chí tôn, chính là tồn tại đỉnh phong nhất trên đại thiên thế giới, thế mà hiện giờ làm sao lại thò ra một vị tru ma vương đại viên mãn địa chí tôn?

đối với Mục Trần, bọn họ cũng có chút mơ hồ nghe qua, ban đầu khi thượng cổ thiên cung xuất hiện, chính người trẻ tuổi này đã nhận được sự ưu ái của viêm đế, võ tổ, từ đỏ kiếm chác được rất nhiều chỗ tốt của thượng cổ thiên cung ngay trước sự đỏ mắt của vô số người.

Thế nhưng thời điểm đó, trong mắt những siêu cấp thế lực này, Mục Trần cực kỳ tầm thường, nếu không phải vì kiêng kỵ uy danh viêm đế, võ tổ, chĩ sợ bọn họ đã sớm cướp đoạt lấy thượng cổ thiên cung.

Nhưng ai có thể ngờ tới, giờ mới ngắn ngủi hơn 1 năm thời gian, tiểu tử vô danh ngày nào đã trở thành tru ma vương của đại thiên cung, hơn nữa tấn thăng đến đại viên mãn.

Nhưng bất kể bọn họ có cảm thấy khó tin đến thế nào đi nữa, rốt cục vẫn phải chấp nhận sự thật tàn khốc này, sau đó đành thu liễm dã tâm trong lòng lại, thậm chí một số người còn đưa thư chúc mừng tới Mục phủ, biểu đạt sự thiện ý cùng ủng hộ việc Mục phủ xưng bá bắc vực.

Mà cùng với việc thế cục đã dần ổn định, dần dần toàn bộ thiên la đại lục đều biết được bên trong bắc vực xuất hiện một tân tấn bá chủ là Mục phủ, mà vị phủ chủ trẻ tuổi kia lại càng là tru ma vương của đại thiên cung.

Bắc giới, Mục phủ.

Bên ngoài một tòa đại điện, Mục Trần nhìn theo một tên sứ giả đang lui xuống, trong tay của hắn có một thiệp mời vàng kim, đây cũng là một người đưa tin chúc mừng của các bá chủ từ các địa vực khác.

- Đến hiện tại, ít nhất đã có tám thế lực bá chủ ở các địa vực khác đưa thiệp chúc mừng rồi

. Sau lưng Mục Trần, mạn đà la lắc đầu một cái, có chút sợ hãi than.

Phải biết, hiện tại bắc vực còn có vẻ hơi náo loạn, chính là thời điểm tốt nhất để đục nước béo cò, thế mà mấy đám hung ác như sói này không chỉ không xuất thủ, ngược lại còn đưa thiệp mừng.

- Xem ra danh tiếng Tru ma Vương này của ngươi thật đủ hù dọa người

. Mạn đà la hướng về Mục Trần cười nói, dĩ nhiên là nàng hiểu, tại sao những thế lực kia lại tỏ ra hữu hảo như thế.

Mục Trần cười cười, có chút cảm thán, danh tiếng của đại thiên cung đúng là hữu dụng hơn cả tưởng tượng, chỉ đáng tiếc là, danh hiệu tru ma vương này của hắn cũng không có quyền lợi chân chính, nếu không hiện giờ hắn làm sao còn phải kiêng kỵ phù đồ cổ tộc, cứ trực tiếp xông vào cứu mẫu thân ra là được.

- Việc sát nhập thế nào rồi?

. Mục Trần nhìn mạn đà la hỏi, lần này cương vực của Mục phủ tăng vọt, chiếm cứ một nửa bắc vực, trong đó có không biết bao nhiêu thế lực lớn nhỏ, mà bọn họ đều phải quản lý toàn bộ những thế lực này.

- rất thuận lợi

. Khuôn mặt tinh xảo của mạn đà la gật một cái, sau khi Mục Trần thế hiện ra thực lực cùng hậu trường kinh khủng, hầu như toàn bộ bắc vực không còn ai dám có chút bất mãn với Mục phủ, thậm chí một vài thế lực còn ước gì nhanh chỏng được sát nhập vào trong sự bảo hộ của Mục phủ.

Mục Trần nghe vậy cũng gật đầu cười một cái, sau đó lười biếng duỗi lưng, nói:

- Đã vậy, những việc kế tiếp của Mục phủ liền giao cho các ngươi

Nghe thấy lời này, nhất thời mạn đà la trừng mắt lườm hắn một cái, bất mãn nói:

- Ngươi lại muốn phủi tay làm sếp?

- Địa bàn ta đã kiếm về cho các ngươi rồi, quản lý như thế nào dĩ nhiên là giao cho các ngươi

. Mục Trần ưỡn ngực thẳng lưng nói, sau đó cười hắc hắc:

- Ta lấy được từ tàng kinh lâu cảm thụ tầng thứ 2 của nhất khí hóa tam thanh, đang cần tĩnh tâm thôi diễn

Mạn đà la khẽ hừ một tiếng, nhưng cũng không có nói thêm nữa, Mục phủ muốn không ngừng lớn mạnh, vậy nhất định phải có một cột trụ chèo chống.

Hiện giờ Mục Trần đã vượt qua nàng, cho nên cái cột trụ này chỉ có thể là hắn.

Mục Trần ngẩng đầu, chợt thấy thân ảnh đường băng từ xa chạy tới, vội vàng vỗ vỗ vai mạn đà la nói:

- Giao cho ngươi.

Vừa nói xong, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.

Thấy Mục Trần chạy còn nhanh hơn thỏ, Mạn đà la không khỏi lắc đầu một cái, sau đó ngẩng đầu, nhìn đường băng đang bước tới, tức giận nói "Sau này việc của Mục phủ bẩm báo cho ta đi, tên kia lại chạy rồi"

đường băng nghe vậy, liếc mắt nhìn nơi Mục Trần biến mất, trong con ngươi sáng ngời thoáng hiện vẻ thất vọng, sau đó gật đầu cười.

Trong thượng cổ thiên cung, thiên hà giống như cự long quanh co, linh lực mênh mông tản ra, tràn ngập thiên địa

Mà ở sâu trong thiên hà, thản ảnh Mục Trần lẳng lặng ngồi xếp bằng, chuẩn bị tìm hiểu tầng thứ 2 của nhất khí hóa tam thanh.

Trong cảm giác của mình, hắn đã mơ hồ chạm tới ngưỡng cửa của tầng thứ 2 "tam hợp cảnh", có lẽ chỉ cần một cơ hội là có thể chính thức đột phá.

- Rốt cục cũng có thể bế quan rồi

Mục Trần lẩm bẩm, khoảng thời gian này, vì đề ổn định lòng người, hắn vẫn luôn trấn giữ ở mục phủ, ngay cả thời gian tu luyện cũng rất thiếu thốn, hiện giờ đại cục đã định, rốt cục hắn cũng cỏ thời gian.

vừa nói xong, hai mắt cũng dần dần nhắm lại, tâm thần ngưng định.

Mà trong lúc Mục Trần bắt đầu bế quan tìm hiểu, hắn cũng không biết được, ở một nơi xa xôi, có một đạo thản ảnh xinh đẹp đang dốc hết tốc lực chạy tới thiên la đại lục.

Thân ảnh xinh đẹp này dung nhan vô cùng đẹp, chẳng qua là khí chất lạnh như băng, giống như một tòa núi băng, chính là thanh sương mà Mục Trần đã gặp ở thánh uyên đại lục.

Mà lúc này, thanh sương đang phóng hết tốc lực đi,sắc mặt ngưng trọng, nàng nhìn một tờ bản đồ trong tay, bên trên cỏ tọa độ của thiên la đại lục, bàn tay siết chặt.

- Mục Trần, tịnh di đã xảy ra chuyện rồi!