Đại Chúa Tể

Chương 1394: Thiên Tôn Kiếp




Lúc này, khi hào quang hỗn độn kia bắn lên đỉnh đầu Mục Trần thì thân thể ngàn trượng to lớn cũng chợt run lên kịch liệt, thoáng chốc, toàn bộ lỗ chân lông trên người hắn đều phun ra vô số linh quang, những linh quang này ẩn chửa linh lực hùng hậu đến mức tận cùng, một khi thoát ra khỏi cơ thể liền hóa thành linh vũ (mưa) ngập trời, tràn ngập nơi hỗn độn này.

Rõ ràng là vì linh lực trong cơ thể Mục Trần đã hùng hậu đến cực hạn, không thể nào chịu đựng thêm nữa cho nên cơ thể mới sinh ra phản ứng tự vệ, phun một ít linh lực ra ngoài

Nhưng nếu so sánh với năng lượng vô cùng vô tận mà vị diện chi linh mang tới, chỗ linh lực phun ra ngoài này chỉ là giọt nước giữa đại dương mà thôi.

Rắc rắc.

Vì thế, trên thân thể to lớn ngàn trượng của Mục Trần chợt xuất hiện vết nứt, sau đó nhanh chóng lan ra, ngắn ngủi mấy chục hơi thở, thân thể hắn nhìn như một cái đồ sứ đầy vết nứt rạn, nhìn cực kỳ thê thảm.

Nhưng thần sắc của Mục Trần vẫn bình tĩnh, hắn biết đây là do sự chịu đựng của thân thể đã đến cực hạn.

"Đã tới cực hạn, vậy thì cứ vỡ tan tành ra đi"

"Không có phá sẽ không có lập, sau khi vỡ nát, đúc thành thiên chí tôn thân"

Hắn thấp giọng lầm bẩm, tròng mắt màu đen tràn đầy vẻ kiên nghị, không vì thân thể sắp vỡ nát mà có chút động dung nào, một khắc sau, 2 tay hắn kết ấn, không còn áp chế linh lực bạo động trong cơ thể nữa, mặc cho bọn chúng phá ngược ra.

ong ong!

Lúc này, ức vạn đạo linh quang từ trên thân thể đầy nứt rạn Mục Trần bắn vọt ra, sau đó ánh sáng dần dần mở rộng, thoáng chốc sau, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên.

Banh!

Lúc này, thân thể ngàn trượng của Mục Trần nổ tung ra, nhưng lại không thấy máu tươi bắn tung tóe, mà lại biến thành bụi bay đầy trời, mỗi một hạt bụi đều lóe lên linh quang, lẳng lặng lơ lửng.

ức vạn hào quang lơ lửng, chẳng biết bao lâu sau, chợt có một luồng gió nhẹ ngưng tụ, gió nhẹ không ngừng dẫn dắt vô số bụi linh quang kia, muốn tái tạo lại bọn chúng.

Cùng với thời gian trôi đi, bụi linh quang dần dần hội tụ, mơ hộ, một bóng người như ẩn như hiện bên trong đó, dường như một lần nữa tái tạo lại thân thể.

ầm!

Nhưng đúng vào lúc này, giữa hỗn độn chợt có chấn động kỳ dị vang lên, thanh âm này cực kỳ thần dị, chỉ cần truyền ra thôi đã khiến thân thể đang muốn tái tạo kia bị chấn động.

Tuy nói thân thể đã vỡ nát, nhưng ý niệm thần phách của Mục Trần vẫn còn tồn tại, lúc này hắn cũng đã cảm ứng được chấn động này, chợt trong lòng rung lên, nhìn về phía bên trên.

ở giữa hỗn độn, không gian chấn động, một tầng mây đen kịt hiện ra, ở bên trong đó hắc quang lập lòe, không biết đang nổi lên cái gì, hơn nữa không ngừng hấp thu ánh sáng hỗn độn, càng trẻ nên thâm trầm thần bí

Mục Trần nhìn về phía hắc vân, trong lòng cũng dâng lên sự kiêng kỵ nồng đậm, ảm thanh ngưng trọng vang lên trong lòng: "Đây là... thiên tôn kiếp?!"

Nghe nói khi đột phá thiên chướng, tất sẽ dẫn tới kiếp nạn, mà kiếp nạn này được gọi là Thiên tôn kiếp, kiếp này vô cùng kinh khủng, đừng nói là dưới thiên chí tôn, cho dù là thiên chí tôn chân chính cũng sẽ vô cùng kiêng kỵ.

"Lần này ngược lại phiền toái"

Trong lòng Mục Trần thở dài một tiếng, thiên tôn kiếp đã hấp thụ tất cả ánh sáng hỗn độn nơi này, dường như uy năng càng trờ nên kinh khủng, mà lúc này thân thể hắn đang trong thời điểm mấu chốt của quá trình cải tạo, một khi bị đánh vỡ, không chừng cơ hội đột phá sẽ bay mất, cho nên không được lần này không được phép có chút sai lầm nào.

Rầm rầm!

Trong lúc Mục Trần đang tập trung toàn bộ tinh thần đón đỡ, trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn, một dòng nước màu đen từ trên trời chảy xuống, nước chảy nhìn như nhẹ nhàng, nhưng khi rơi xuống, ngay cả không gian đều bị nghiền nát tan tành.

Mục Trần thấy vậy, ánh mắt ngưng lại,bên trong thân thể đang dần dần cải tạo bộc phát ra ánh sáng tử kim vạn trượng, bất hủ kim thân khổng lồ hiện ra, hai tay kết ấn, ước chừng 300 đạo bất hủ thần văn bay lên, hóa thành một tử kim bích (bức tường tử kim), đứng vững phía trên.

oanh!

Dòng nước màu đen rơi lên tử kim bích này, bức tường nhất thời run rầy, mỗi giọt nước đều nặng như cả tòa núi, cùng nhau rơi xuống giống như hàng vạn ngọn núi hung hăng nện xuống, sức mạnh ấy cực kỳ kinh khủng.

Dưới sự công kích của hắc thủy, tử kim bích cũng hiện lên vết nứ, nhưng may mắn là cũng không vỡ vụn ra, kiên trì chống đỡ đến cùng, cho đến lúc hắc thủy tiêu tán.

"Thiên tôn kiếp thật lợi hại!"

Mục Trần thấy vậy, trong lòng không kìm được run lên, hiện giờ mới chỉ là mở màn mà đã suýt chút nữa phá hủy phòng ngự dựng nên bởi 300 đạo tử kim thần văn, như vậy nếu về sau sẽ là đáng sợ đến mức nào?

Mục Trần kiêng kỵ trong lòng, không dám chậm trễ, lập tức thúc giục bất hủ kim thân, một lần nữa ngưng tụ ra từng đạo bất hủ thần văn, tu sửa lại tử kim bích sắp vỡ nát.

Mà lúc này, mây đen trên bầu trời một lần nữa cuộn trào, một khắc sau, nhiệt độ trong thiên địa đột nhiên dâng cao, một luồng hỏa tinh từ trên trời giáng xuống.

Hỏa tinh màu đen, nhìn có vẻ yếu ớt, nhưng Mục Trần cũng không dám coi thường, tử kim bích lại lần nữa phát ra kim quang.

Một luồng hắc sắc hỏa tinh ầm ầm rơi xuống, cuối cùng rơi lên tử kim bích, nhưng điều không ai ngờ là cũng không có tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, bời vì Mục Trần thấy, hỏa tinh vừa rơi xuống liền giống như một loại độc dịch có tính ăn mòn cực mạnh, xèo xèo một tiếng, liền nhanh chóng hòa tan tử kim bích ra.

Mục Trần thấy vậy, tâm niệm vừa động, liền nhanh chóng ném tử kim bích ra xa xa, một lát sau, tử kim bích đã bị hắc sắc hỏa tinh hòa tan thành một vũng dung nham.

ầm!

Hỏa tinh vừa mới rơi xuống, còn không đợi Mục Trần kịp cảm khái uy năng thì mây đen lại một lần nữa cuộn trào lên, nhưng mà lần này thanh thế lại quá rung trời, một viên thiên thạch chậm rãi ló ra từ trong mảy đen, cuối cùng ầm ầm rơi xuống.

Mục Trần nhìn thiên thạch ầm ầm rơi xuống, biết rằng không thể để mặc cho nó hội tụ đủ sức mạnh, trong lòng vừa động, bất hủ kim thân bộc phát ra vạn trượng kim quang, từng đạo bất hủ thần văn ngưng tụ trong tay, cuối cùng hóa thành một thanh tử kim cự mâu.

Vù!

Cánh tay của bất hủ kim thân đột nhiên vung lên, tử kim cự mâu bắn ra, hung hăng đánh lên trên viên thiên thạch, đánh cho nó rung lên một chút, nhưng bản thân cự mâu cũng hóa thành bột dưới sức mạnh kinh khủng.

Vù vù!

Nhưng ngay sau đó, từng đạo tử kim cự mâu không ngừng phóng lên cao, tuy mỗi lần đều bị đánh vỡ một cách dễ dàng, thế nhưng tốc độ rơi xuống của thiên thạch cũng vì thế mà chậm lại.

Thời điểm như vậy, Mục Trần lạl một lần nữa thúc giục bất hủ kim thân, từng đạo bất hủ thần văn phóng lên cao, hóa thành từng tấm lưới tử kim cực lớn trên bầu trời

ầm ầm

Thiên thạch đen rơi xuống, xé rách từng tấm lưới tử kim, thế nhưng dần dần như vậy, thể tích của nó cũng thu nhỏ xuống gần một nửa.

Lúc này, bất hủ kim thân vọt lên, bàn tay nắm chặt, phóng ra vạn trượng kim quang, một quyền cứng rắn đánh lên thiên thạch.

ầm!

sóng trùng kích kinh thiên động địa quét ra, thiên thạch nổ tung, mà bất hủ kim thân cũng bị đánh bay đi, bên trên nắm đấm có vết nứt như ẩn như hiện.

sau khi thiên thạch rơi xuống, mây đen trên trời trở nên hơi tĩnh lặng, nhưng tinh thần của Mục Trần lại trở nên căng thẳng, bởi vì đằng sau sự tĩnh lặng này mới là thế công kinh khủng hơn.

ầm!

Lúc này, Hắc sắc lôi đình xé rách tầng mây, ùn ùn đánh xuống, mỗi tia đều chưa sức mạnh hủy diệt, kinh khủng cực kỳ.

Mục Trần thấy vậy cũng hơi biến sắc, không dám do dự, quát lạnh một tiếng trong lòng, bất hủ kim thân bộc phát ra vạn trượng kim quang, một đóa kim liên khổng lồ hình thành, bảo vệ Mục Trần cùng bất hủ kim thản bên trong.

oành oành!

Hắc sắc lôi đình không ngừng đánh xuống, hung hăng đánh lên kim liên, mỗi một lần công kích đều khiến kim liên run rẩy kịch liệt, từng cánh sen lặng lẽ vỡ vụn.

Thế công lần này cực kỳ tấn mãnh, hơn nữa liên miên bất tận như mưa sa, cho dù Mục Trần đã dùng tới phòng ngự mạnh nhất, nhưng vẫn giống như thuyền nhỏ giữa giông bão, lúc nào cũng có thể bị cuốn trôi.

Vì vậy, đến một thời điểm, rốt cục bất hủ kim thân cũng đến cực hạn, ầm ẩm nổ tung ra.

Kim liên vỡ vụn, có mấy tia hắc sắc lôi đình đánh lên trên bất hủ kim thân, đánh thành từng vết nứt trên thân thể khổng lồ của nó.

Nhưng cũng may là, lúc này hắc sắc lôi đình liên miên kia cũng dần dần tiêu tán, hiển nhiên Mục Trần lại vượt qua một kiếp.

Lôi đình tan đi, cho dù là Mục Trần cũng không kìm được mà hít một hơi khí lạnh,hiển nhiên là bị sự kinh khủng của thiên tôn kiếp làm cho kinh hãi, khó trách thiên chí tôn lại ít ỏi như thế, chỉ với cái kiếp nạn này thôi cũng khiến vô số cường giả chạm tới thiên chí tôn phải chùn bước.

"Nghe nói thiên tôn kiếp chỉ cỏ 4 đạo, hẳn là kết thúc rồi?"

Mục Trần tự nhủ trong lòng, thế công kinh khủng như thế, nếu lại thêm mấy đạo nữa, đừng nói là hắn, cho dù là thiên chí tôn chân chính sợ rằng cũng có chút không chịu nổi.

ông ông!

Nhưng mà, trong nháy mắt khi ảm thanh của hắn vừa dứt, hắn chợt cảm thấy có chút dị động từ trong mây đen truyền ra, chợt ngẩng đầu lên, chỉ thấy toàn bộ mây đen đều co cụm lại về một điểm, mấy hơi thờ sau, tầng mây tiêu tán hoàn toàn, thay vào đó là một cái hố đen khổng lồ.

Hố đen lẳng lặng trôi lơ lửng, cuối cùng từ từ rơi xuống, phong tỏa lấy Mục Trần.

"Đáng chết! sao lại còn đạo thứ 5?!"

Lỗ đen rơi xuống cũng khiến trong lòng Mục Trần nổi lên sóng to gió lớn, bởi vì hắn cỏ thể cảm giác được, bên trong hố đen kia rốt cục hàm chứa sức mạnh khủng khiếp bậc nào.

sức mạnh đó còn phải kinh khủng hơn so với một kích toàn lực của huyết ma hoàng lúc trước.

Mục Trần khiếp sợ trong lòng, tuy đúng là có một vài thiên tôn kiếp hiếm thấy có hơn 4 đạo, nhưng hắn không ngờ mình lại xui xẻo như vậy.

Hơn nữa, dường như vì hấp thu quá nhiều ánh sáng hỗn độn nên hố đen kia mới hình thành, uy năng như thế không cách nào hình dung nổi.

"Lần này thật sự nguy hiểm rồi"