Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ

Chương 80: Thực thể tinh thần




Bạch tuộc biến hình, loài động vật đại dương cực kỳ hiếm gặp. Không những có thể thay đổi màu sắc và hình dạng cơ thể tùy ý, nó còn biết ngụy trang thành sinh vật biển khác trong từng tình huống riêng biệt. Mà Dẫn đường có thực thể tinh thần là bạch tuộc biến hình cũng có khả năng mô phỏng người khác tương tự.

Nếu đã xuất hiện hai Tổng thống, vậy thì kẻ giả mạo khả năng cao là do Dẫn đường có thực thể tinh thần bạch tuộc biến hình ngụy trang thành. Dù sao bắt chước cũng không phải sao y bản chính, thế nên chi tiết về độ dài ngón tay mới bị Lục Tắc Hiên nhìn ra.

Nhưng khả năng mô phỏng cực giống này đã thừa sức lừa 99% người khác.

Lục Tắc Hiên suy đoán: “Liệu có khi nào là tên đó cố tình ngụy trang thành Tổng thống để tiện lừa người khác gia nhập tổ chức hắc ám không? Dù sao thì thân phận Tổng thống này cũng quá hữu dụng. Có Tổng thống bảo đảm, người ta sẽ dễ tin vào điều kiện tổ chức đưa ra hơn hẳn?”

Dụ Nhiên: “Quan trọng nhất là vị Tổng thống ở Văn phòng Tổng thống kia có biết chuyện này không?”

Nếu ông ta biết sự tồn tại của tên “Tổng thống giả” này, hơn nữa còn chủ đích chỉ dẫn đối phương làm việc thay mình vậy thì kẻ này chỉ đơn giản là thế thân cho một vị tai to mặt lớn. Tổng thống và tổ chức hắc ám ở cùng phe.

Nhưng nếu Tổng thống thật tuyệt nhiên không biết có một “Tổng thống giả” tồn tại, vậy nghĩa là tổ chức hắc ám còn chưa len lỏi được tới Văn phòng Tổng thống mà chỉ lén lút “mượn danh” để lung lạc lòng người.

Cuối cùng, chắc chắn bọn họ sẽ xử lý luôn Tổng thống thật. Còn kẻ mạo danh này sẽ thế chỗ ông, nghiễm nhiên tái đắc cử.

Lục Tắc Hiên nói: “Nếu chúng ta tới tìm Tổng thống thật kiểm chứng xem ông ta có biết hay không thì sẽ đánh rắn động cỏ. Tổ chức hắc ám biết chúng ta đã phát hiện ra bí mật về Tổng thống thật – giả, chắc chắn sẽ diệt khẩu ngay. Vậy nên hiện tại chúng ta vẫn sẽ án binh bất động, tiếp tục làm theo kế hoạch của bọn họ?”

Dụ Nhiên đồng tình: “Ừ, cứ coi như không biết gì cả.”

Hai người nhìn nhau, nhanh chóng sắp xếp mạch suy nghĩ đâu vào đấy.

Có người cùng phối hợp, bàn bạc tốt hơn chiến đấu một mình nhiều. Lần này phát hiện ra được bí mật về Tổng thống thật – giả cũng là nhờ vào khả năng quan sát tinh tường, chuẩn xác của Lục Tắc Hiên. Đám người tổ chức hắc ám suốt ngày ra rả “Lính gác là trói buộc của xã hội” chẳng phải cuối cùng lại bị chính Lính gác vạch trần lớp ngụy trang đấy sao?

***

Những ngày tiếp theo, Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên đi làm rồi lại về nhà cực kỳ có quy luật.

Hiện tại, Lục Tắc Hiên đã trở thành Quân đoàn trưởng Quân đoàn Liệp Ưng, không thích hợp tiếp tục ở trong ký túc xá tập thể của Tháp Trắng. Thế nên hai người dọn khỏi Tháp Trắng, về sống trong trang viên nhà họ Lục ở ngoại thành. Nơi này rất yên tĩnh, cũng tiện cho việc bàn bạc kế hoạch.

Lục Tắc Hiên làm việc ở tòa trụ sở chính của Quân đoàn Liệp Ưng tại hành tinh Thủ đô, hằng ngày hắn phải giải quyết rất nhiều việc phức tạp. Không ngờ công việc thường nhật của Quân đoàn trường lại vừa tẻ nhạt, vừa bận bịu đến thế.

Khi nhỏ, hắn thường thầm trách cha mẹ sao cứ quay cuồng với công việc, không dành thời gian về nhà. Đến lúc này, khi chính mình ngồi vào vị trí của cha, hắn mới biết những năm qua cha đã vất vả thế nào, cũng thông cảm cho cha nhiều hơn.

Hôm nay, Dụ Nhiên bí mật gọi một Thiếu tướng của Quân đoàn Liệp Ưng tới trụ sở bằng lệnh bài Lục Tắc Hiên đưa cho.

Quân đoàn trưởng gọi sĩ quan cấp dưới tới nói chuyện là việc rất thường thấy. Hôm nay có mười mấy Thiếu tướng cùng tới, vị này chỉ là một trong số đó. Không ai biết rằng vợ của Thiếu tướng này chính là người phụ nữ có thực thể tinh thần chuồn chuồn, Phó phòng Thông tin tình báo Liên bang, một thành viên thuộc Tổ Đặc công của nhà họ Lục.

Lính gác trẻ tuổi gõ cửa phòng làm việc, nghiêm túc thực hiện quân lễ với Lục Tắc Hiên: “Tướng quân Lục.”

Để tránh tai vách mạch dừng, Dụ Nhiên vươn tua ý thức kết nối thẳng với hắn, nói trong đầu: “Đã điều tra xong chuyện được giao chưa?” ---ĐỌC FULL TẠI Truyện Full---
Lính gác nói: “3 giờ chiều ngày 28 tháng 5, Giáo sư Mạc Duy quả thật đã rời khỏi hành tinh Thủ đô. Hành tinh B-73 có ghi chép việc ông ta qua cửa kiểm tra an ninh.”

Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên liếc nhau.

Ngày 28 tháng 5 chính là ngày Dụ Nhiên đưa Lục Tắc Hiên đến căn cứ B-73 gặp Mạc Duy với lý do đi du lịch. Dụ Nhiên nhờ thành viên Tổ Đặc công điều tra hành tung của Mạc Duy nhằm xác định xem liệu người cậu gặp ở căn cứ có phải Mạc Duy thật hay không.

Thông tin này cực kỳ quan trọng.

Giáo sư Mạc Duy là Viện trưởng Viện Khoa học, một nhà nghiên cứu nổi tiếng, bình thường luôn làm việc trong phòng thí nghiệm. Muốn giả mạo lão ta ở Viện Khoa học sẽ khá khó, tại đó có quá nhiều nhân viên nghiên cứu, rất dễ sơ sẩy. Vậy nên Mạc Duy ở Viện Khoa học chắc chắn là người thật.

Mà ngày 28 tháng 5, Giáo sư Mạc Duy ở Viện Khoa học thật sự đã tới hành tinh B-73 với lý do “đi khảo sát”.

Vậy thì Mạc Duy họ gặp ở hành tinh B-73 là Mạc Duy thật.

Nhưng thực thể tinh thần của lão ta phải giải thích thế nào? Nó không phải cá heo loại hình chữa trị ư?

Lục Tắc Hiên phân tích: “Người ta luôn nói rằng thực thể tinh thần của Giáo sư Mạc Duy là cá heo đáng yêu thuộc loại hình chữa trị. Nhưng hình như chưa ai được lão ta chữa trị riêng đúng không? Nếu thực thể tinh thần của lão ta thực chất mang thuộc tính tấn công nhưng lại ngụy trang thành vẻ ngoài cá heo thì sao?”

Khả năng biến hình xuất hiện ở thực thể tinh thần của Dẫn đường cấp S trở lên cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Khi trước, Dụ Nhiên cũng dùng cách nói “cáo chín đuôi của cậu có thể biến hình thành cáo trắng” để qua mặt được Adeline. Nhưng vẫn có hạn chế đối với việc biến hình này, thực thể tinh thần bắt buộc phải biến thành sinh vật có thuộc tính tương đồng. Ví dụ như hổ có thể biến thành mèo nhưng không thể biến thành rắn, thành rùa.

Dụ Nhiên trăn trở một hồi, bèn nói: “Cá heo phóng to lên… Giống gì nhất?”

Mắt Lục Tắc Hiên bỗng tối lại: “Chẳng lẽ là cá voi sát thủ?!”

Bộ cá heo có bao gồm rất nhiều chi, họ. Cá heo thường thấy ở vườn bách thú luôn khéo léo, đáng yêu, không có tính công kích, còn biết diễn xiếc cho người xem, trẻ con rất yêu quý chúng. Dẫn đường với thực thể tinh thần cá heo 100% đều thuộc loại hình chữa trị.

Nhưng bộ cá heo cũng có những phân loài mãnh thú đại dương cực kỳ đáng sợ.

Cá voi sát thủ chính là loài có kích thước lớn nhất trong bộ cá heo, đồng thời cũng là loài lớn nhất trong số các thực thể tinh thần đã được biết đến. Cá voi sát thủ đực thường nặng trên 5 tấn. Chúng có hàm răng sắc nhọn, có khả năng cắn xé cá voi nhỏ và cả cá mập trắng lớn, hoàn toàn xứng đáng là bá chủ đại dương.

Lực công kích hệ nước đáng sợ nhấn chìm rừng nguyên sinh của Dụ Nhiên chỉ trong nháy mắt khi ấy… Là đến từ cá voi sát thủ bá chủ đại dương?

Chẳng lẽ thực thể tinh thần thực sự của Giáo sư Mạc Duy là cá voi sát thủ?!

Nhớ đến con cá heo cỡ nhỏ theo bên cạnh Mạc Duy trong lễ khai giảng Học viện Dẫn đường, Dụ Nhiên chỉ cảm thấy da đầu giần giật. Phải rồi, cá voi sát thủ và cá heo đều thuộc bộ cá heo, có rất nhiều đặc điểm tương đồng.

Dẫn đường cấp S+ có thể thay đổi ngoại hình thực thể tinh thần một chút. Sau khi thu nhỏ, hóa trang một chút, mắt thường gần như không thể nhận ra đó là cá voi sát thủ ngụy trang.

Dẫn đường loại hình công kích cũng có khả năng chữa trị nhất định. Mạc Duy luôn tuyên bố rằng lão ta là một Dẫn đường hệ chữa trị, thu nhỏ cá voi sát thủ, dẫn theo bên mình, lại thêm lúc nào cũng cười giả lả khích lệ mọi người, rất nhiều học trò đều tự động nhận định rằng đó là một nhà khoa học lớn tuổi hiền lành, một Dẫn đường loại hình chữa trị hòa nhã.

Không ai biết lão ta mới chính là Dẫn đường loại hình công kích hung tàn nhất.

Lúc đó, Lục Tắc Hiên cũng trực tiếp cảm nhận được thế công hung mãnh Nhiên Nhiên phải đối đầu. Hai người hợp sức vượt qua nguy hiểm, thời điểm cuối cùng trước khi Mạc Duy chịu lùi lại, sóng thần đã tràn đến tận chân núi tuyết, chỉ 10m nữa thôi là lão sẽ phát hiện ra núi tuyết được Dụ Nhiên giấu ở sâu trong rừng.

Nhớ lại tình cảnh khi ấy, hai người vẫn còn thấy hãi hùng.

Nếu thực thể tinh thần của Mạc Duy là cá voi sát thủ, vậy thì mọi chuyện đều dễ giải thích hẳn.

Dụ Nhiên nói: “Cá voi sát thủ là loài có tính công kích mạnh nhất ở Dẫn đường hệ đại dương. Cáo chín đuôi của tôi mạnh nhất trong hệ lửa cháy. Nhưng vì nước khắc lửa, khi ấy lại bị lão ta tấn công bất ngờ, tôi suýt nữa đã bại lộ.”

Vẻ mặt Lục Tắc Hiên trông rất nặng nề: “Nói vậy, đối thủ của chúng ta là một cá voi sát thủ có sức tấn công hung hãn nhất và một bạch tuộc biến hình với khả năng ngụy trang đỉnh cao của giới sinh vật biển?”

Dụ Nhiên nói: “Đúng vậy. Tối thiểu phải có hai Dẫn đường cấp S+. Số lượng Dẫn đường, Lính gác bọn họ mượn sức cũng nhiều không đếm xuể.”

Sức mạnh của kẻ địch vượt ngoài dự kiến của họ.

May mà Dụ Nhiên không hề kém cạnh. Lúc ấy, Mạc Duy tấn công bất ngờ, cậu vừa phải điều khiển cáo chín đuôi ứng đối với lão ta, vừa phải giấu núi tuyết, điều khiển cáo trắng mở rộng phạm vi rừng rậm, cùng lúc làm ba việc nên mới hơi cuống tay.

Một khi thật sự ngả bài, hai thực thể tinh thần cấp S của Dụ Nhiên được chiến đấu hết sức, kể cả một mình đối đầu với Mạc Duy cũng sẽ không yếu thế.

Cậu lo về con bạch tuộc biến hình nấp trong tối kia nhiều hơn.

Khả năng mô phỏng giống đến 99% mới là mối uy hiếp lớn nhất.

Nghĩ đến đây, Dụ Nhiên nói trong đầu: “Hai chúng ta đã liên kết tinh thần rồi, không sợ bị người khác bắt chước, lừa gạt. Nhưng từ giờ trở đi, dù gặp bất kỳ ai, chúng ta không được chắc chắn thân phận đối phương quá dễ dàng, kể cả có là người thân cũng phải kiểm tra cẩn thận.”

Lục Tắc Hiên gật đầu rất nghiêm túc: “Yên tâm, tôi sẽ quan sát cẩn thận.”

Ví dụ như con bạch tuộc kia biến thành mẹ Lục Tắc Hiên tiếp cận, hai người nhận nhầm thân nhân trong tình huống thiếu cảnh giác là nguy to. Đó cũng chính là điểm đáng sợ nhất ở bạch tuộc biến hình.

Khả năng công kích của gã có lẽ không mạnh như cá voi sát thủ mà thiên về chữa trị nhiều hơn.

Nhưng năng lực mô phỏng người khác mạnh đến trái khoáy kia đã hoàn toàn đủ cho gã ngấm ngầm do thám lòng người mà không ai hay biết.

***

Một tuần lại trôi qua trong chớp mắt, vậy mà đã tới trung tuần tháng Sáu.

Quá trình vận động tranh cử Tổng thống năm thiên văn thứ 500 chính thức bắt đầu. Mấy ngày nay, tòa nhà Quốc hội lúc nào cũng sáng đèn, các phóng viên truyền thông làm việc liên tục, mọi tin tức trên đài truyền hình đều liên quan đến cuộc bầu cử Tổng thống.

Dẫn đường cấp S+ Harrison và Lính gác cấp S Mike Bartlett là hai ứng cử viên tiềm năng nhất cho vị trí Tổng thống nhiệm kỳ tiếp theo.

Trong thời gian tới, hai người sẽ đi vận động tranh cử khắp Liên bang, lôi kéo phiếu bầu cử tri.

Hạn bỏ phiếu đối với người bình thường là cuối tháng Bảy, với người tiến hóa thì kéo dài thêm nửa tháng, đến giữa tháng Tám mới kết thúc. Ngày 15 tháng 8, Quốc hội Liên bang sẽ triệu tập đại hội đồng Nghị sĩ kiểm phiếu của hai ứng cử viên và công bố người đắc cử vị trí Tổng thống nhiệm kỳ thứ 101 của Liên bang.

Dạo gần đây, tiếng bàn luận về cuộc tranh cử Tổng thống vang khắp hành tinh Thủ đô. ---ĐỌC FULL TẠI Truyện Full---


“Theo tôi, chắc Tổng thống Harrison sẽ tái đắc cử thôi. Ông ấy làm được nhiều việc trong nhiệm kỳ thế cơ mà, tỉ lệ ủng hộ rất cao.”

“Chắc gì? Ông ấy là Dẫn đường, đã đắc cử tận hai lần rồi. Để Tổng thống mới là Lính gác, chắc chắn sẽ có nhiều chính sách có lợi cho Lính gác hơn!”

“Tôi là Lính gác, tôi ủng hộ Mike đắc cử. Dựa vào đâu mà Dẫn đường lại được bảo vệ, được ở lại hành tinh Thủ đô ăn no mặc ấm còn Lính gác chúng ta thì phải ra tiền tuyến, ngày ngày đương đầu với nguy hiểm, chiến đấu với lũ quái vật kia?”

“Chuẩn luôn! Tổng thống Harrison ban hành quá nhiều chính sách có lợi cho Dẫn đường. Giờ 80% Dẫn đường đều làm việc ở hành tinh Thủ đô, chẳng biết mồm ngang mũi dọc con quái vật ngoài chiến trường trông ra sao. Dẫn đường và Lính gác đáng ra phải chiến đấu cùng nhau, nhưng vì sức vóc họ yếu hơn nên nhất định phải được bảo vệ? Thế còn Lính gác chúng ta thì sao? Lính gác cấp C thì không có nhân quyền, không xứng được chữa trị chắc?”

“Tôi là Lính gác, tôi bỏ phiếu cho Mike.”

Những tiếng xì xào ấy lọt đến tai Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên.

Xem ra, bất bình của Lính gác về thể chế Liên bang hiện nay đã tích tụ lâu lắm rồi.

Số lượng Dẫn đường tòng quân vô cùng ít ỏi. 80% Dẫn đường không đăng ký thi vào Học viện Quân sự mà thích ở lại hành tinh Thủ đô làm những công việc chữa trị, nghiên cứu, giảng dạy ít nguy hiểm, dẫn đến tình trạng thiếu hụt Dẫn đường quân y đồng hành cực kỳ nghiêm trọng, khiến hầu hết Lính gác ở tiền tuyến đều không được chữa trị kịp thời.

Vài năm trở lại đây, tỉ suất hy sinh của Lính gác cấp C thậm chí đã vượt quá 50%.

Lục Tắc Hiên và Dụ Nhiên cũng bàn luận chuyện xã hội trong đầu: “Trong nhiệm kỳ, quả thật Tổng thống Harrison đã bảo vệ Dẫn đường quá mức. Nếu lần này cạnh tranh công bằng với Mike, khả năng cao ông ta sẽ không thể tái đắc cử. Dù gì đa số Lính gác đều không ủng hộ mà.”

Dụ Nhiên nói: “Vậy nên ông ta thực sự có động cơ để khống chế Lính gác, giành phiếu bầu về tay.”

Một số chính khách đôi khi sẽ không từ thủ đoạn để giành cho được thứ gọi là “phiếu bầu”.

Hai người đang trò chuyện trong văn phòng, tiếng gõ cửa bỗng vang lên. Lục Tắc Hiên nói: “Vào đi.”

Một lính cảnh vệ bước vào, chào Lục Tắc Hiên rồi nói: “Tướng quân, Trưởng phòng Điều tra Chu Thiên Dịch nhờ tôi báo rằng anh ấy có vài vấn đề cần trao đổi với anh.”

Lục Tắc Hiên và Dụ Nhiên nhìn nhau.

Rốt cuộc tại sao Trưởng phòng Chu lâu rồi không gặp lại bỗng nhiên tìm đến?