Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3324: Chiến huyết sôi trào (4)




Trong lúc cường giả Đế tộc nghiêm túc thét lên ra lệnh, Đế Thành triển khai phong cấm nghiêm khắc.

Mà Tụ Linh Pháo ẩn tàng các nơi Đế Thành cũng đều lần lượt hiển hiện, có bộ phận nhắm ngay vào bên trong, có bộ phận chỉ phía xa bên ngoài.

Bầu không khí trong lúc hỗn loạn trở nên khẩn trương.

Bọn người Khương Nghị rất mau ra tới khu ngoài thành.

Các đại biểu thương hội quy quy củ củ 'Ở lại'.

Bọn người Tần Diễm thì sải bước đi ra cửa thành, đi về khu pho tượng tập kết nơi xa.

- Chúc các ngươi may mắn.

Khương Nghị mỉm cười khoát tay, đi đến tường thành trước mặt.

Một màn này để bọn người Kim Như Ngọc cảm thấy kinh ngạc, bốn vị Thần Linh này vậy mà lưu lại? Chẳng lẽ bọn hắn hợp tác cực hạn tại những Dực Nhân tộc kia?

Ngẫm lại đúng thế, bây giờ cục diện khẩn trương như vậy, ra ngoài chính là muốn trở mặt cùng Thần tộc cùng Đế tộc các phương.

Khương Nghị ngoài ý muốn tỏ thái độ, cũng làm cho các đại biểu những Thần tộc đang do dự có nên vây bắt Dực Thần tộc hay không yên tâm.

Dực Thần tộc đã có bảy vị Thần Linh, bảy mươi hai vị pho tượng, nếu như tính luôn bốn vị này, thực lực thật sự quá mạnh, thật muốn náo, thế tất là thương vong thê thảm đau đớn.

Nhưng bốn vị này không tham gia, quy mô hỗn chiến sẽ ít đi rất nhiều, bọn hắn không để ý nhúng tay.

Kim Như Ngọc nhìn đám người, cao giọng nói:

- Nếu Dực Thần tộc công khai tuyên chiến, chúng ta ngàn vạn phải cho đủ mặt mũi.

- Phía trước không chỉ có ba vị Tổ Thần, còn có hai triệu Dực Nhân Dực Thần tộc, càng có bảy mươi hai pho tượng.

- Ta tuyên bố, hết thảy nơi đó, ai cướp được chính là của người đó.

Bầu không khí lập tức lửa nóng, các lão bản thương hội vừa muốn tiến vào tửu lâu đều nhao nhao ngừng chân, đáy mắt nổi lên hào quang rừng rực.

Ai cướp được chính là của người đó?

Hơn hai triệu Dực Nhân.

Hơn hai triệu nô lệ! Tinh thạch đếm mãi không hết.

Nhất là những pho tượng kia, càng làm cho người động tâm.

Nếu như có thể lấy tới một hai cái, tuyệt đối có thể đánh ra giá cả mấy triệu tinh thạch.

- Chớ ngẩn ra đó, đi thôi.

Các lão bản nhao nhao ra hiệu cho cung phụng bên cạnh.

Những đỉnh cấp cung phụng của các siêu cấp thương hội có chút là Thánh Vương, có mấy vị thậm chí là Thánh Hoàng.

Bọn hắn giả vờ tiếp tục tiến vào tửu lâu, lại sau khi ngụy trang đơn giản, rời khỏi từ cửa sau.

- Ha ha... Càng ngày càng có ý tứ.

- Tới đi... Đều tới đi... Đều đi tìm cái chết đi!

Tần Diễm không sợ hãi, cất tiếng cười to, chiến huyết bành trướng.

- Ngươi làm cái gì?

Denia hấp tấp tìm tới Khương Nghị.

- Denia cô nương, ai chọc ngươi tức giận?

Khương Nghị đang đứng dưới tường thành, ngắm nhìn cường giả các tộc rời khỏi.

- Đế Tổ thịnh nộ rời khỏi, nhất định có đại sự xảy ra.

- Ta cái gì cũng không làm, vẫn luôn cạnh tranh trong hội đấu giá.

- Cầm thú đâu? Từ khi hắn rời khỏi, lại không có trở về.

- Hắn à, đi phóng túng rồi.

- Cái gì?

- Ngươi không có chú ý ánh mắt hắn nhìn ngươi không đúng sao? Hắn là thực sự nhịn không nổi, cầm chút tinh thạch, đi Đế Thành khác phóng túng.

-...

Denia ngưng nghẹn im lặng.

- Chúng ta lần này lưu lạc vài chục năm tại thâm không, quá làm khó hắn.

Khương Nghị lắc đầu thở dài.

- Ngươi... Ngươi xem ta là đồ đần sao?

- Cô nương cớ gì nói ra lời ấy. Nam tử có nhu cầu, không bình thường sao? Ta thấy ánh mắt của hắn, không có bổ nhào vào ngươi, đã coi như ta dạy bảo có phương pháp.

- Chớ có nói hươu nói vượn! Ta đang cùng ngươi nói chuyện chính sự.

- Chính sự gì? Lão tổ tông ngươi nổ, ta chọc?

- Tổ tông ngươi mới nổ!

- Nhìn, trò hay muốn bắt đầu.

Khương Nghị chỉ vào nơi xa.

- Đừng đổi chủ đề cho ta. Khẳng định là ngươi! Từ khi ngươi biết được người thân của ngươi ở chỗ này đã bắt đầu bí mật bố trí, trận sự kiện đột phát này khẳng định có liên quan với ngươi.

Denia một mực ở lại bên cạnh đoàn người, chính là quan sát bọn hắn, đề phòng bọn hắn, vốn cho rằng mục đích cuối cùng nhất chính là hợp tác cùng Dực Thần tộc, không nghĩ tới... Đế Tổ bọn hắn đột nhiên tức giận rời khỏi?!

Khẳng định đã phát sinh đại sự đặc biệt nghiêm trọng.

- Đã xảy ra chuyện gì, liên quan thế nào đến ta? Denia cô nương, ngươi cũng đừng vu oan người tốt.

Khương Nghị thuận miệng nói, nhìn đội ngũ các phương đang đi xa.

- Ngươi, rốt cuộc làm cái gì?

Denia đi đến trước mặt Khương Nghị, thân hình hơn ba thước mang đến cái bóng to lớn.

Mặc dù thời gian cùng tiểu nam tử này chung đụng không dài, nhưng trước đó luôn luôn mang theo vài phần kiềm chế cùng lạnh nhạt, bây giờ trong lúc bất chợt... Dễ dàng...

Rõ ràng huyết hải thâm thù ngay ở chỗ này, đột nhiên dễ dàng?

Chỉ có thể nói rõ, kế hoạch của tiểu nam tử này đã bắt đầu.

Dực Thần tộc chỉ là một bộ phận, bộ phận càng lớn nhất định ở phương xa, cũng chính là nguyên nhân Đế Tổ rời khỏi.

- Chúng ta ở chỗ này, có thể làm cái gì?

Khương Nghị nhấc nhấc tay, chỉ chỉ phía trước.

- Ta không để ý ngắm phong cảnh từ giữa hai đôi chân dài hơn mét của ngươi, nhưng cái tư thế này... Đối với ta mà nói hơi có vẻ lúng túng.

- Di Thất thâm uyên?? Là Di Thất thâm uyên!!

Denia đột nhiên biến sắc, bắt lại Khương Nghị trước mặt, thô lỗ nhắc đến trước mặt:

- Có phải Di Thất thâm uyên hay không?

Hàn Ngạo vô ý thức muốn rút đao, lại bị Hướng Vãn Tình kịp thời ngăn lại.

Khương Nghị không có giãy dụa, thản nhiên nói:

- Còn nhớ rõ ta nhắc nhở qua ngươi không? Tam Sinh Đế tộc các ngươi có kiếp sau hay không, tất cả đều là một ý niệm của lão tổ ngươi.

- Ta cho ngươi hẳn sẽ đi nhắc nhở lão tổ tông kia của ngươi, bây giờ xem ra... Ngươi thật giống như không có ta để trong lòng.

- Denia cô nương, kế hoạch của ta xác thực bắt đầu. Nếu ngươi biết ta là vì người thân bằng hữu của ta, hẳn phải biết ta tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào ngăn chặn kế hoạch của ta.

- Quả nhiên là Di Thất thâm uyên! Ngươi... Ngươi... Ngươi biết chỗ kia đối với Đế tộc chúng ta, đối với Thiên Võ tinh có ý vị như thế nào sao?

Denia khàn giọng thét lên, gắt gao nắm chặt Khương Nghị, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy.

Tên hỗn đản này quả nhiên vẫn xuống tay với Di Thất thâm uyên.

Mình rõ ràng một mực đi theo, vậy mà không có phát giác?

Còn thật không nghĩ tới hắn dám làm như vậy?