- Nếu như chúng ta đột nhiên tụ tập lại, vọt tới phía sau Tần Diễm, thiên địa này liền sẽ cho rằng chúng ta là cùng một bọn, năng lượng chắc chắn tăng vọt đến một trăm năm mươi trở lên.
- Mặc dù năng lượng rất khủng bố, nhưng Tần Diễm thằng ngốc kia khẳng định toàn lực chống cự, thay chúng ta triệt tiêu. Chúng ta nhân cơ hội này, lại tản ra.
- Một lần, hai lần, ba lần, Tần Diễm ắt gặp trọng thương, không thể không dừng lại tu dưỡng, hoặc là rút lui.
Lời Hỗn Độn Yêu Đế nói để ánh mắt mọi người sáng lên, đúng vậy, thật là ý kiến hay. Cái này nha đúng là gian xảo, bọn hắn là Thiên Đế nho nhã cao ngạo, làm sao lại bồi dưỡng được người như vậy.
Tam Sinh Đế Tổ chần chờ nói:
- Ngươi đây là trắng trợn khiêu chiến hắn, hắn còn không xé ngươi?
Hỗn Độn Yêu Đế cười nói:
- Ai nói chúng ta khiêu khích. Chúng ta cách rất xa tụ tập lại, không chờ hắn phát hiện liền rút lui.
- Coi như phát hiện, chúng ta đều hô to khẩu hiệu muốn cùng hắn hợp tác, nói là cùng một chỗ đối kháng.
Tần Diễm đang gian nan chống cự lại lôi triều, đi từng chút một rồi nghỉ một lúc mới tiếp tục hướng về đại thụ trước mặt.
Bởi vì cảnh giới cực cao, hắn đối mặt bạo kích xác thực vô cùng cường đại.
Giống như năm mươi phần trăm của vạn dặm lôi trì mênh mông, toàn bộ hướng phía hắn trút xuống, bên trong còn tràn ngập khí tức Âm Dương, uy lực sơn hà, giống như tụ tập toàn bộ thế giới sơn hà cùng Âm Dương, triển khai trấn áp vô tình đối với hắn.
Càng là hướng về phía trước, càng gian nan!!
Hắn vừa mới bắt đầu còn có thể vững vàng đi tới, đến nơi này, không thể không một bước dừng một chút chỉnh đốn lại một lần, lít nha lít nhít lôi triều cơ hồ đều muốn hắn tung bay ra ngoài.
Nhưng càng như vậy, càng kích thích lòng háo thắng cùng chờ mong của hắn.
Ánh mắt của hắn giống như hai đạo ánh sáng Hồng Mông, bắn thủng lôi triều, ý thức của hắn càng trùng kích đại địa mênh mông, theo dõi ảo diệu dưới mặt đất.
Rễ cây của đại thụ kia trải rộng các nơi cao nguyên, trải rộng ra mênh mông hơn vạn dặm, đây chủ yếu là rễ cây. Còn lại mấy bộ rễ bên kia giống như mạng nhện, chui ra cao nguyên nguy nga, mọc rễ vào địa tầng càng sâu, cơ hồ tràn ngập mười vạn dặm hoang dã.
Đây thật sự là một gia hỏa to lớn.
Lại nhìn ra xa tán cây đang xâm nhập Hỗn Độn hư không, từng trái cây thần bí tỏa ra năng lượng khủng bố giống như khuấy động thiên kiếp, chỉ là nhìn xa xa, cỗ ba động kia đã để hắn âm thầm hồi hộp.
Đồ tốt!!
Tuyệt đối là đồ tốt!!
Hắn nhất định phải nắm bắt tới tay, hảo hảo nghiên cứu một chút.
Tần Diễm bước lên phía trước, trong lúc bất chợt, lôi triều tràn ngập đất trời ầm ầm tăng vọt, mỗi đầu lôi điện đều lớn rất nhiều, cường quang cùng năng lượng đều kịch liệt tăng vọt.
Như là tràn ngập Chúa Tể đang gầm thét ở bên trong cường quang vô tận từ trên trời giáng xuống.
Lôi triều phía trước liên miên bất tuyệt tăng vọt quy mô, trước đó giống như sóng lớn che trời, bây giờ thì là biển động liên miên bất tuyệt.
Sắc mặt Tần Diễm kịch biến, nắp đỉnh gắt gao đè nén, giữ vững toàn diện phòng ngự. Toàn thân phun trào đường vân mang theo uy lực sơn hà, sôi trào lên năng lượng Huyền Hoàng, bốn phương tám hướng trùng kích, ngạnh kháng lôi kiếp bạo động.
Ầm ầm!
Nương theo kinh thiên động địa vang lớn, mênh mông cao nguyên cũng vì đó lay động, cường giả ngoài vạn dặm đều theo bản năng rụt cổ một cái.
Chiến khu trăm mét của Tần Diễm ầm vang lui lại, bất ngờ không đề phòng, suýt nữa tung bay ra ngoài. Hai chân hắn 'Mọc rễ', gian nan giao hòa cùng cao nguyên, quả thực chống cự bạo động, nhưng chỉ chỉ trong chớp nhoáng này, toàn thân trải rộng vết cắt lôi điện.
- A...
Phía sau trong lôi triều, bọn người Hỗn Độn Yêu Đế đều bị năng lượng đột nhiên tăng vọt lật ngược.
Bên trong năng lượng có lôi triều, càng có khí tức Huyền Hoàng.
Sau khi bọn hắn hốt hoảng dừng lại, đều bị kinh động đến.
Nếu như không phải trước tiên hốt hoảng rút lui phía sau, nhanh chóng kéo ra khoảng cách nhất định, nếu như không phải Tần Diễm phóng thích Huyền Hoàng tiến hành chống cự toàn diện, cỗ lôi triều kia suýt nữa đã trút xuống về phía bọn hắn.
- Ngươi muốn cho ta lui? Lão tử cũng không lui.
Tần Diễm không rõ tình huống, tưởng rằng đại thụ trước mặt đang uy hiếp hắn, để hắn quay đầu rời khỏi.
Cái này ngược lại càng khơi dậy lòng háo thắng của hắn.
Oanh! Oanh!!
Tần Diễm khiêng lôi triều liên miên bất tuyệt, tiếp tục bước lên về phía trước.
Quy mô hơi có chút tăng cường, nhưng không có tăng vọt đột nhiên như trước.
Tuy nhiên Tần Diễm thời khắc làm chuẩn bị.
Sau mấy tiếng...
Bọn người Hỗn Độn Yêu Đế lần nữa khởi xướng công kích, đón đỡ lôi triều thảm liệt cưỡng ép tụ tập lại một chỗ, không có một chút xíu dừng lại, nhanh chóng kéo dài khoảng cách, điên cuồng rút lui về phía sau.
Ầm ầm!
Quy mô lôi triều lần nữa tăng vọt.
Lôi triều cuồn cuộn tràn ngập đất trời, cường quang cơ hồ muốn chiếu thấu không gian, thiên uy kinh khủng như là chủ nhân thế giới đang gào thét.
Tần Diễm phóng thích cuồn cuộn Huyền Hoàng thủy triều, gian nan gánh vác trận bạo tăng này, nhưng kịch liệt tiêu hao để hắn cảm nhận được mấy phần suy yếu.
Cứ như vậy...
Tần Diễm tiến lên một đoạn, Hỗn Độn Yêu Đế quấy rối một lần, lôi kiếp tùy theo tăng vọt, Tần Diễm suy yếu mấy phần.
Trước trước sau sau mười ngày, Tần Diễm chỉ đi về phía trước năm trăm dặm, nhưng bọn người Hỗn Độn Yêu Đế phía sau ăn không tiêu.
- Còn tiếp tục sao?
Độc Đế Minh Thỏ muốn hỏng mất.
Mặc dù mỗi lần tụ tập, đưa tới lôi kiếp siêu cường đều bị Tần Diễm chống đỡ, nhưng cỗ cảm giác hãi hùng khiếp vía kia thật sự quá dọa người, lấy sức thừa nhận của Đế cảnh bọn hắn, đều như là lúc nào cũng có thể chết đi.
Đến mức mỗi lần qua đi, bọn hắn đều không muốn lại tiến hành lần thứ hai, quá dọa người.
Vì chút linh quả này, thật không dễ dàng.
- Hắn lại còn đang ngạnh kháng?
Hỗn Độn Yêu Đế thực sự không bình tĩnh.