Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3519: Người canh cổng thôi mà




Nhưng nguồn năng lượng này vô cùng hiếm thấy, cô đọng không dễ dàng, là chuẩn bị vì bộ phân thân thứ chín của Tần Diễm.

Bây giờ... Không lo được...

Hắn muốn Thanh Đồng Chí Tôn sớm vận dụng, nhất định phải bắt lấy bộ phân thân này của Tần Diễm.

Con trai Quỷ Bí nói:

- Bắt sống Tần Diễm cho ta!!

Thanh Đồng Chí Tôn ôm quyền:

- Ta nhất định sẽ mang Tần Diễm về cho chủ nhân!

Ánh mắt con trai Quỷ Bí thâm thúy đảo qua Thái Thản Cự Ưng, Thanh Đồng Bạch Hổ, Thanh Đồng Cự Ma.

- Mặc kệ gặp lại ngoài ý muốn gì, đều muốn bắt sống Tần Diễm cùng Cửu Anh, cho dù Thiên Nguyên nhúng tay, đều không cần cố kỵ! Ta, không muốn nghe lại bất kỳ tin tức thất bại nào nữa.

- Lĩnh mệnh!!

Bọn người Thái Thản Cự Ưng nhao nhao cúi đầu, cung kính lĩnh mệnh.

- Thần cấp lưu lại, Đế cấp đi theo Chí Tôn, quay về tinh vực Truyền Thuyết, ta không còn cho các ngươi hạn định thời gian, nhưng đừng cho hắn chờ quá lâu.

Theo con trai Quỷ Bí ra lệnh một tiếng, Linh Yên, bốn vị Chí Tôn, chín vị Đại Đế cung kính rời khỏi thiên điện nguy nga, nhào về phía tinh cầu Truyền Thuyết ngoài ngàn vạn dặm.

Con trai Quỷ Bí đứng ở trước cửa điện trên trời, chắp tay ngắm nhìn tinh vực Truyền Thuyết.

Ban đầu tới đây chỉ là tìm kiếm bảo vật.

Đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở.

Không nghĩ tới vậy mà biến thành bộ dáng hỏng bét như hiện tại.

Cửu Anh kia vậy mà nói hắn không dám khai chiến? Vô cùng ngu xuẩn! Nếu thật sự thăng cấp đến hỗn chiến giữa cấm khu cùng Chúa Tể, tất cả cấm khu cùng Chúa Tể khác đều bị liên luỵ vào.

Cho nên...

Ai sợ ai!!

Hai tay con trai Quỷ Bí đang chắp ra phía sau chậm rãi huy động, năng lượng vô hình quanh quẩn thiên điện.

Thanh Đồng Thiên Điện bắt đầu lay động oanh minh, vách trong hiện ra tự phù hắc ám quỷ dị mà kinh khủng, bắn ra thiên uy cuồn cuộn.

Cả tòa bảo điện giống như Hắc Ám thế giới yên lặng đang thức tỉnh.

Con trai Quỷ Bí chuẩn bị sẵn sàng, nếu như Long Quỳ Thiên Đế tới, trực tiếp khai chiến.

Thực lực, mới là quyền lên tiếng vĩnh hằng.

Trước hết để cho con trai Cực Lạc hiểu rõ thực lực của hắn, sau đó nên bàn bạc liền bàn bạc, nên chiến tái chiến.

Sau khi nhìn toàn bộ Thanh Đồng Quỷ Tượng biến mất bên trong mê mụ Hỗn Độn của tinh cầu Truyền Thuyết, con trai Quỷ Bí hướng về Hạo Hãn vũ trụ dò xét khí tức Thiên Đế tinh cầu.

Chờ đợi Long Quỳ!!

Nhưng...

Hơn hai tháng sau, hắn không có dò xét đến Long Quỳ Thiên Đế, lại phát hiện thâm không xa xôi đang có một cỗ khí tức Chí Tôn tới gần.

Cỗ khí tức Chí Tôn kia rất cường thịnh, mà tốc độ cực nhanh.

Nhanh không thể tưởng tượng nổi, cơ hồ có thể so với Thiên Đế.

- Là ai tới?

ý Thức con trai Quỷ Bí trùng kích Thanh Đồng Thiên Điện, như là một viên Thiên Đế tinh cầu thức tỉnh, ngắm nhìn ức vạn dặm bên ngoài thâm không.

Một đầu cự mãng, dài không biết mấy ngàn dặm, mọc ra mười tám cánh lớn đang cuồng kích vũ trụ, lật tung hắc ám, nhanh chóng tới gần về nơi này.

Toàn thân đầu cự mãng kia khuấy động khí tức Hỗn Độn, càng bộc uy lực phát hư không, hai cái điệp gia, tốc độ quả là nhanh có thể so với tinh cầu.

- Chí Tôn từ đâu tới?

Con trai Quỷ Bí rất kỳ quái, vậy mà chưa thấy qua Chí Tôn này.

Cường giả cấp Chí Tôn, ở bất kể tinh cầu nào đều là tồn tại đỉnh cấp. Đối với một ít Thiên Đế tinh cầu mà nói, toàn lực bồi dưỡng Chí Tôn càng là đại biểu, hóa thân, nhìn thấy Chí Tôn đầu tiên liền có thể nghĩ đến viên tinh cầu kia, tựa như Cửu Anh ở bên trong tinh cầu Long Quỳ.

Con trai Quỷ Bí hoành hành vũ trụ nhiều năm như vậy, đều có chút hiểu rõ đối với tinh vực Chí Tôn. Nhưng... Thật không có gặp qua tên này.

Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng sôi trào Hỗn Độn thủy triều như gió bão, trong lúc được Đông Hoàng Như Ảnh phụ trợ, nhanh chóng tới gần tinh vực Truyền Thuyết.

(Phần trước viết sai, dẫn đội là Đông Hoàng Như Ảnh, không phải Thiên Hậu).

Bọn hắn nhìn Đại Thụ Vũ Trụ xa xa trong tầm mắt nhanh chóng phóng đại, rung động đến tột đỉnh.

Đó là tinh cầu sao, vậy mà bày biện ra bộ dáng một gốc cây?

Cương vực bên trong nên có bao nhiêu khổng lồ.

Rộng hơn ngàn vạn dặm, tán cây vượt qua xa ngàn vạn dặm, chỉnh thể độ cao đã hơn ức vạn dặm.

Thần Linh bên trong từ một mặt đi đến một chỗ khác, không hao hết nửa đời là không được à?

Cho dù là Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng hình thể khổng lồ, ngóng về Đại Thụ Vũ Trụ nơi xa xăm đều cảm nhận được mình thật sự nhỏ bé.

Chỉ sợ bất kỳ sinh linh nào trong vũ trụ, thậm chí là tinh cầu cấp Thiên Đế, giáng lâm đến trước mặt nó đều sẽ lộ ra non nớt mà yếu ớt.

Đông Hoàng Như Ảnh, Khương Thương, Hồng Hoang Thiên Long, Đại Vương, Ngu Chính Uyên, đều là lần đầu tiên mãnh liệt cảm nhận được vũ trụ thần bí cùng mênh mông, cũng là lần đầu tiên có nhận biết trực quan đối với tinh cầu cấp Chúa Tể.

Đông Hoàng Như Ảnh nói:

- Tinh cầu Truyền Thuyết không thể nào vĩnh viễn mở ra, chúng ta cần sưu tập bảo vật nhiều nhất trong thời gian ngắn nhất.

Khương Thương lắc lắc cổ, hoạt động bả vai:

- Đừng sợ trêu chọc kẻ địch! Chúng ta xem trọng, toàn bộ bắt lấy!!

Hồng Hoang Thiên Long cùng Đại Vương đều lộ ra thể hiện phấn khởi, công việc này, chúng ta quen thuộc lắm.

Ngu Chính Uyên nói:

- Vẫn nên tìm trước Thánh Chủ, nàng hẳn là đi đến rất nhiều năm, quen thuộc nhất đối với tình huống bên trong. Chỉ là không biết đã nhiều năm như vậy, nàng có tìm được bảo bối gì tốt hay không.

Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng huy động cánh lớn, vượt qua cường quang bao phủ thâm không mênh mông, xông về tinh cầu Truyền Thuyết ngoài ức vạn dặm.

Hơn một tháng sau...

Bọn hắn lướt qua Thanh Đồng Thiên Điện cách đó không xa, đều hiếu kỳ nhìn tòa thanh đồng cự điện nguy nga bao la hùng vĩ, giống như Thiên Cung kia.

- Điện này, thật lớn.

- Điện này, thật sự là vẻ người lớn.

- Làm sao còn toàn bộ đều màu xanh lục?

- Đó là màu đồng xanh!! Màu xanh!! Rời nhà đi ra ngoài, chú ý dáng vẻ, đừng giống như một tên nhà quê.

- Điện này làm sao ngừng nơi này? Không đi vào sao?

- Trong điện giống như có nam tử. Còn có chút... Đó là pho tượng à.

- Canh cổng mà. Chủ nhân đi tìm kiếm bảo vật, lưu lại canh cổng thôi chứ gì đâu.