- Bọn hắn là cùng một bọn với nhau! Phá vây! Bảo toàn thực lực, bàn bạc kỹ hơn.
Linh Yên không chần chờ nữa, quả quyết hạ lệnh.
Mặc dù đội hình siêu cường của bọn hắn là có bốn vị Chí Tôn cùng chín vị Đại Đế, cũng liệu định Thiên Nguyên là phô trương thanh thế không dám trực tiếp nhúng tay, nhưng cục diện trước mắt mang ý nghĩa bọn hắn đã mất đi ưu thế vây bắt. Tiếp tục hỗn chiến xuống dưới, cho dù toàn bộ các Chí Tôn may mắn còn sống sót, chỉ sợ các Đại Đế không thừa nổi mấy tên.
Thừa dịp Tần Diễm và Cửu Anh còn không có giết ra, phá vây!!
Nhưng, chính nàng không có ý thức được, mệnh lệnh rút lui của mình tại thời khắc này là toàn diện phủ định cùng chất vấn đối với Thanh Đồng Quỷ Tượng.
Dù sao trước lúc này, cho tới bây giờ đều là Thanh Đồng Quỷ Tượng bọn hắn lấy ít thắng nhiều, ba vị Chiến Đế đều có thể ngược sát kẻ địch gấp hai, Chí Tôn càng là không cần ra tay, trực tiếp một xử, liền có thể chấn nhiếp hàng tỷ kẻ địch.
Mà bây giờ, thực lực tổng hợp của bọn hắn rõ ràng còn mạnh hơn đối phương, vậy mà thất kinh rút lui?
Không thể nào!!
Thanh Đồng Quỷ Tượng, giờ phút này toàn bộ lựa chọn coi thường chỉ lệnh của nàng!!
- Toàn thể Quỷ Tượng nghe lệnh, trước khi Tần Diễm đi ra, chém Hỗn Độn Cự Mãng kia! Tôn nghiêm cùng vinh quang của Thanh Đồng Quỷ Tượng, không dung bất luận cứ sự chà đạp nào!! Chiến tích bất bại đời thứ hai, đáng để chúng ta liều chết bảo vệ!!
Thanh Đồng Chí Tôn bay thẳng lên trời, phát ra tiếng gào thét cuồng liệt, rút kiếm lao thẳng đến Hỗn Độn Cự Mãng.
Mười hai cái cánh lớn tách ra tia sáng yêu dị, để hắn thoát khỏi pháp tắc dễ chịu, siêu thoát tại Đại Đạo Thế Giới dây dưa.
Không gian tháo chạy, thời gian nhượng bộ.
Mênh mông càn khôn đều hứng chịu tới chấn động mãnh liệt, đất trời rộng lớn lại nổi lên đạo ngấn quỷ bí, phiêu miểu thần bí, mông lung mơ hồ. Chỉ là những đạo ngấn kia ở trước mặt Thanh Đồng Chí Tôn lại như thùng rỗng kêu to, hắn vỗ cánh một kích, chính là ngoài trăm dặm, nhanh chóng vượt qua, trong lúc thoáng qua đã tới gần Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng.
- Toàn thể xuất kích, trận chiến này không phải hắn chết, thì chính là chúng ta vong! Đều chịu đủ sao? Chịu đủ thì giết cho ta!!
Thanh Đồng Bạch Hổ, Thái Thản Cự Ưng toàn bộ vỗ cánh cuồng kích, bằng tốc độ nhanh nhất phóng tới Hỗn Độn Cự Mãng.
Kiềm chế lửa giận đang cuồn cuộn, tích súc năng lượng đang sôi trào.
Bọn hắn thật sự đã chịu quá đủ.
Cho dù là chết, cũng phải chết ở chiến trường, nhưng trước khi chết, tuyệt đối phải giết chết bộ phân thân Tần Diễm kia, càn quét tất cả kẻ địch.
- Đều lên cho ta... lên lên lên...
Thanh Đồng Cự Ma đột ngột nhảy lên, siêu cấp chiến khu hơn hai trăm dặm đỉnh phá mây xanh, cất bước phóng tới phía trước.
Chín Thanh Đồng Chiến Đế thả ra năng lượng Quỷ Nguyên không giữ lại chút nào, bộc phát ra năng lượng Đế cảnh đỉnh phong cường hãn, nhao nhao cuốn lấy Thanh Đồng Cự Ma, theo sát đuổi giết Hỗn Độn Cự Mãng.
- Trước tiên chỉ dẫn bọn hắn đến cao nguyên Thiên Kiếp! Tiếp dẫn Tần Diễm cùng Cửu Anh bọn hắn.
Đông Hoàng Thiên Du phất tay thét lên ra lệnh.
Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng thoáng áp súc cơ thể, ngưng tụ đến khoảng ba trăm dặm.
Chiến khu trước đó thích hợp đi đường, nhưng không thích hợp để chiến đấu.
Mặc dù ba trăm dặm vẫn lớn, nhưng đối với cự mãng sinh ra chính là hơn nghìn dặm mà nói, đây đã là mức áp súc cực hạn.
Ầm ầm...
Hỗn Độn Cự Mãng nâng đôi cánh lớn lên, nháy mắt bạo kích, vỡ nát không gian, nhấc lên Hỗn Độn cương khí vô tận, lấy tốc độ mạnh hơn thiểm điện thuật, lao thẳng tới cao nguyên Thiên Kiếp.
Hồng Hoang Thiên Long hô to:
- Vừa mới đến liền muốn huyết chiến, ha ha, thoải mái!!
Đại Vương đong đưa thân thể, rất là bất đắc dĩ:
- Còn chưa hiểu tình huống đã muốn liều mạng, ít nhiều cũng nên để ta thích ứng một chút, hiểu rõ một chút. Pho tượng kia xảy ra chuyện gì? Cửu Anh là ai?
Khương Thương mang theo Liệp Thần Thương, lạnh lùng nhìn Thanh Đồng Quỷ Tượng.
Đó là vũ khí? Hay là kim loại linh thể?
Nhìn dáng vẻ rất cường hãn, nhìn lại Thiên Nguyên Chí Tôn và Đế Tổ nơi xa, cùng vạn dặm lôi hải bạo động trên cao nguyên Thiên Kiếp, dòng máu chiến tranh yên lặng thật lâu trong hắn lại bắt đầu xao động, trên khuôn mặt anh tuấn dần dần hiện ra vài nụ cười tà mị.
- Đều tiếp cho tốt vào!!
Đông Hoàng Thiên Du lấy ra huyết tinh từ trong lỗ đen.
Chín không gian Thái Âm, phát hiện ba mươi chín viên huyết tinh, trước sau nàng được phân đến hai mươi viên. (Tần Diễm muốn Âm Dương đồ, Nhậm Thiên Táng muốn Đế Hồn, cho nên nàng được phân càng nhiều huyết tinh).
Ngoại trừ hai viên mình dùng, bây giờ còn lại mười tám viên.
Mỗi viên đều là tinh hoa huyết tinh được thời gian vô tận lắng đọng, mỗi viên đều ẩn chứa huyết khí Đế cảnh cùng Chí Tôn.
- Nửa viên huyết tinh để cho ta tiến đến Thần Linh cảnh, một viên huyết tinh để Đại Đế Long Quỳ tinh cầu khiêu chiến hàng rào đỉnh phong.
Đông Hoàng Thiên Du giới thiệu để toàn bộ bọn người Khương Thương biến đổi sắc mặt, tiếp được đến tay đều theo bản năng mà run lên.
Có thể làm cho Đại Đế khiêu chiến hàng rào?
Phía trên Đại Đế là cái gì, Chí Tôn sao?!
Hồng Hoang Thiên Long, Đại Vương, Khương Thương, Ngu Chính Uyên, đều nhanh chóng nuốt huyết tinh đến trong bụng.
Trong nháy mắt, huyết khí mênh mông kia giống như là hành tinh nổ tung ở trong người, nóng hổi hừng hực, cơ hồ muốn nổ nát mạch máu toàn thân, huyết dịch lao nhanh, như vạn dòng chảy mãnh liệt, kích động huyết nhục hài cốt toàn thân, đánh thẳng vào lục phủ ngũ tạng.
Mặt bọn hắn đều lộ cuồng hỉ, đồ tốt, thật sự là đồ tốt, không chỉ có huyết dịch nóng hổi, ngay cả huyết mạch đều đang thiêu đốt.
Đó là rèn luyện, đó là biến đổi, đó là thăng hoa.
Thậm chí bọn hắn còn cảm thấy kích tình trước nay chưa từng có, toàn thân giống như có lực lượng dùng không hết.
Đông Hoàng Như Ảnh cần có thứ này nhất.
Một đường đến đây, cơ hồ không có nửa khắc thư giãn, không ngừng tiếp tục dùng bảo dược và đan dược, giữ vững tinh lực cùng năng lượng sung túc. Rốt cuộc cũng chạy tới nơi này, nàng đều có loại cảm giác suy yếu muốn sụp đổ.