Hai nguồn năng lượng Hỗn Độn va chạm giữa trời, thoạt nhìn như là hai dòng lũ đối diện chạm vào nhau, nhưng đây là Hỗn Độn, Hỗn Độn Chí Tôn cấp, cho nên bạo tạc không thua gì hai tinh cầu Hỗn Độn va chạm.
Lại là tiếng vang chấn thiên động địa, lại là cuồng triều năng lượng kinh thế hãi tục, lại là trùng kích hủy diệt khuấy động bốn phương tám hướng.
Trong ngoài cao nguyên, tất cả cường giả đều lọt vào trùng kích.
Chiến đấu Chí Tôn cấp chính là như vậy!!
Quá mạnh, chân chính diễn dịch cái gì là hủy trời diệt đất!!
Thanh Đồng Chí Tôn liên tục phóng tới, Hỗn Độn Cự Mãng vỗ cánh phun trào.
Dòng lũ Hỗn Độn tiếp tục đối oanh, lâm vào giằng co ngắn ngủi, nhưng năng lượng Hỗn Độn lại kéo dài trùng kích, kéo dài tàn phá, để cường giả ở các phương hướng khác nhau đều khó mà ổn định.
Duy chỉ có Tần Diễm, gia hỏa này là dị loại.
Hắn quá nặng nề!!
Nhất là sau khi Âm Dương Nội Hải thành hình, đã không còn là Mẫu Đỉnh đơn thuần.
Hắn thật sự có thể diễn dịch ra trọng lượng ba trăm vạn dặm sơn hà.
Hắn gánh vác, thậm chí đang tấn mãnh bước lên bên trong dòng lũ bạo động, oanh oanh liệt liệt đánh tới Thanh Đồng Chí Tôn.
Thanh Đồng Chí Tôn lập tức phát giác, nhưng bây giờ đã lâm vào cục diện bế tắc.
Nếu như hắn né tránh, cục diện giằng co sẽ bị đánh vỡ trong nháy mắt, tất nhiên sẽ hắn bị đánh bay ra ngoài.
Nếu như không né tránh, phía sau Tần Diễm đột nhiên cho hắn đến một kích, tuyệt đối phải muốn mệnh.
Làm sao bây giờ??
Đám Thanh Đồng Bạch Hổ đều bị đánh bay, một lát chỉ sợ không tới được!
Mẫu thân nó, đánh cược một lần!!
Tại Tần Diễm nhanh chóng tới gần, mắt thấy là thời điểm phải nhào lên, Thanh Đồng Chí Tôn đột nhiên im miệng, phong bế bộc phát năng lượng Hỗn Độn, toàn thân căng cứng, nương tựa theo cực hạn Thanh Đồng Chiến Khu, ngạnh kháng Hỗn Độn triều dâng trùng kích.
Ầm ầm...
Thanh Đồng Chí Tôn giống như viên thiên thạch, trong chốc lát biến mất trên cao nguyên, để Tần Diễm tập kích thất bại.
Thời khắc này cao nguyên vừa mới bởi vì bạo tạc liên tục mà xuất hiện chân không, lôi triều cùng thiên uy đều xua tán đi, cho nên Thanh Đồng Chí Tôn bị đánh ra ròng rã hơn ba ngàn dặm, sau khi hạ xuống còn không ngừng va chạm, tiếp tục tháo chạy.
- Ha ha, ngươi đi không được!
Tần Diễm ngược lại cuồng hỉ, Mẫu Đỉnh nguy nga phóng lên tận trời.
Oanh...
Hỗn Độn Cự Mãng vỗ cánh bạo kích, cái đuôi thuận thế cuốn lấy Tần Diễm, thừa dịp lôi triều cùng thiên uy vẫn chưa hoàn toàn giáng lâm, nhanh chóng bổ nhào đi qua phía Thanh Đồng Chí Tôn ở bên ngoài ba ngàn dặm.
Nơi đó cách Thiên Kiếp Thụ không đủ ngàn dặm!
Đải đất trung tâm chân chính tại cao nguyên.
- Tốt!!
Cửu Anh thấy cảnh này, cũng là cùng lúc bạo kích cánh lớn, chở Triệu Tử Mạt cùng Tam Túc Thiềm, nhào vào sâu trong cao nguyên.
Thanh Đồng Chí Tôn vừa mới ổn định, sắc mặt lập tức biến đổi, bị lừa rồi!!
Tần Diễm lo lắng la lên:
- Đừng cho hắn rời khỏi, ép hắn đến Thiên Kiếp Thụ nơi đó! Nhanh nhanh nhanh, đều nhanh đi!!
Đông Hoàng Thiên Du thúc giục Hỗn Độn Cự Mãng:
- Ném hắn! Chúng ta cuốn lấy pho tượng này trước!
Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng mãnh liệt vỗ cánh, buông cái đuôi quấn lấy Tần Diễm ra, tốc độ bạo tăng trong nháy mắt, nhào về phía Thanh Đồng Chí Tôn.
- Đều chết ở đâu rồi, tới đây ngay!!
Thanh Đồng Chí Tôn chấn kích cánh lớn, nhanh chóng thoát khỏi.
- Bọn hắn tới không được.
Cửu Anh từ hướng khác nhanh chóng tới gần, tốc độ hai cánh vung đánh đã đạt đến cực hạn, mang theo chiến khu nặng nề mà khổng lồ nhanh chóng nghênh kích.
Lúc này... Ầm ầm...
Một tiếng oanh minh vô cùng trầm muộn đột nhiên vang lên, quanh quẩn trong Hỗn Độn hư không, vang vọng khắp cả cao nguyên.
Ngay sau đó cường quang chiếu rọi khắp nơi, so với trước đó mạnh không biết bao nhiêu lần.
Đó là lôi triều, quy mô lôi triều tăng vọt, cơ hồ muốn đè sập Hỗn Độn hư không.
Ngàn vạn chạc cây của Thiên Kiếp Thụ đột nhiên căng cứng, bỗng nhiên huy động về phía dưới, lôi hải vô tận nương theo thiên uy cực hạn từ trên trời giáng xuống, che mất vạn dặm cao nguyên.
Vừa rồi là bị xua tán đi?
Uy tín của nó nhận lấy khiêu khích! Khiêu khích nghiêm trọng!
Giờ khắc này, thiên kiếp Thiên Kiếp Thụ đưa tới không thể nghi ngờ là đã đạt đến vấn cực hạn đề, nương theo thiên uy càng làm cho người ta phải tuyệt vọng.
Thanh Đồng Chí Tôn, Hỗn Độn Cự Mãng, Tần Diễm, Cửu Anh các loại, đều tiếp nhận cơn nổi nổi giận của Thiên Kiếp Thụ tại giờ khắc này.
Thân thể đang phóng tới cùng phi nhanh toàn bộ bị hung hăng đặt ở trên mặt đất, lôi triều dày đặc để toàn thân lưu lại vết tích nhìn thấy mà giật mình, cơ hồ muốn trực tiếp bị đánh chết tươi sống.
Nguồn gốc từ thiên uy chủ nhân Thế Giới, lại còn xúc động linh hồn bọn hắn cảm thấy sợ hãi, như là giờ khắc này là Thế Giới chủ nhân đang nổi giận.
Bọn Vạn Đạo Thần Thụ bị hung hăng đặt ở trên mặt đất, mặc dù năng lượng chủ yếu đều là chiếu cố bọn người Tần Diễm, nhưng lôi triều cực hạn vẫn mang đến cho bọn chúng thương tổn nghiêm trọng.
Nhưng...
- A a a...
Tần Diễm gánh vác thiên kiếp, cưỡng ép chống chiến khu lên, hướng bước lên phía Thiên Kiếp Thụ.
Mỗi một bước dẫm xuống, đều như là như thiên nhạc sụp đổ, lung lay cao nguyên, rung động địa tầng, nhưng vẫn càng chạy càng nhanh.
Cửu Anh, Hỗn Độn Cự Mãng, liên tiếp giương cánh lớn lên, ngạnh kháng lôi kiếp tràn ngập đất trời, nhào về phía Thanh Đồng Chí Tôn cách đó không xa.
Thanh Đồng Chí Tôn biết mình không xông ra được nên đứng yên tại nguyên chỗ, nắm chặt Hỗn Độn Cự Kiếm nghênh chiến.
Chỗ chiến trường này đối với hắn mà nói quả thực là cơn ác mộng.
Những đôi cánh đồng kiêu ngạo nhất rốt cuộc cũng giải phong, muốn hiện ra năng lực ngự trị ở bên trên pháp tắc, để hắn thể hiện ra thực lực đỉnh phong thật sự, kết quả bị vây ở pháp trường thiên kiếp.
Năng lực những đôi cánh không cách nào thi triển, hắn chỉ có thể phát huy ra hai phần ba sức chiến đấu đỉnh phong.
Đối mặt với cường giả khủng bố như Cửu Anh cùng Tần Diễm, còn có một con cự mãng không rõ ràng thực lực, lại là một đấu ba, đủ để cho hắn lâm vào tuyệt cảnh.