Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3684: Kết Cục Của Khương Nghị (2)




Ngay tại thời điểm bọn hắn khẩn trương không biết làm sao thì thân thể phía trước của Khương Nghị lại đột nhiên phát ra một tiếng nói nhỏ:

- Chớ khẩn trương, ta vẫn còn ở đó.

Ý chí Khương Nghị là hai bộ phận, mặc dù phía sau táo bạo, nhưng phía trước coi như tỉnh táo.

Mặc dù hắn nhận lấy ảnh hưởng, những cũng không đến mức mê thất, hắn thờ ơ, chỉ là đang quan sát Địa Ngục thay đổi, cảm nhận được cảnh tượng trong Địa Ngục truyền lại.

Tinh cầu sụp đổ, vũ trụ tịch diệt, cái này không phải chính là hình ảnh hắn nhìn thấy lúc trước khi bị Quỷ Bí trưởng tử xâm nhập sao?

Chỉ là lần này càng chân thực càng cường liệt!

Lúc đó là đứng ngoài quan sát, lần này lại là tự mình trải qua, xúc động càng sâu.

Lúc đó là bị Quỷ Bí kích phát, lần này là thụ Hoang Nguyên kích thích.

Những hình ảnh kia cùng hai nơi đều có liên quan sao?

Không, lúc ấy bị Quỷ Bí kích phát, hẳn là giải trừ phong ấn thức tỉnh.

Lần này thì xúc động chân thực.

Nói cách khác, hình ảnh hủy diệt hắn nhìn thấy, có liên quan cùng Hoang Nguyên?

Khương Nghị còn nhớ rõ thời điểm Vũ Trụ Thụ rời khỏi lúc ấy, xuất hiện qua cảm giác vi diệu cùng loại với khát vọng, giống như không kịp chờ đợi muốn đi qua.

Vũ trụ hủy diệt?

Chuyện khi nào!

Hoang Nguyên có liên quan cùng với ciệc vũ trụ hủy diệt?

Nhưng, Khương Nghị vẫn thắc mắc, mảnh vỡ tinh cầu làm thế nào chồng chất đến chỗ mình đây? Chính là vì tạo nên hắn?

Cái gọi là ký ức này, vì sao lại phong cấm trước thời gian Trường Hà? Là ai phong cấm!!

Hắn, ý nghĩa sinh ra ở đâu??

Thật chỉ là Vũ Trụ Thụ tùy tiện gảy sao?

Khương Nghị đột nhiên xúc động, phải xâm nhập vào sâu trong Hoang Nguyên điều tra chân tướng!!

Những tinh cầu khác có đến hay không, nếu như hắn gánh vác một loại sứ mệnh nào đó, có lẽ...

Nơi đó chính là kết cục của mình!

Kết cục?

Thời điểm Khương Nghị thôi diễn đến cái từ này, Vạn Đạo pháp tắc phía trước thế giới liền an tĩnh, Vạn Đạo pháp tắc phía sau thế giới... An tĩnh...

Kết cục?

Kết cục!!

Khương Nghị ở trong hai thế giới bình tĩnh ngắm nhìn con mắt Vũ Trụ ở xa xôi kia.

Nơi đó có nguyên nhân sinh ra hắn!

Nơi đó có ý nghĩa tồn tại của hắn!

Nơi đó là kết cục cuối cùng của hắn!

Khương Nghị từ từ giơ chân lên, muốn đi đến Hoang Nguyên, nhưng lại thật lâu không có rơi xuống.

Ngay một khắc này, thế giới trước mặt lần nữa bắn ra khẩn trương, thế giới phía sau một lần nữa mở ra xao động.

Một cái là ngăn lại, một cái thì là thúc giục,.

Khương Nghị một lần nữa rơi chân xuống, cũng cưỡng ép nắm pháp tắc hai thế giới trong tay, để bọn hắn khôi phục vận chuyển bình thường.

Giờ khắc này, Thiên Nguyên, Chúng Diệu Thiên cùng bọn người Dạ An Nhiên đều thoáng buông xuống cảnh giới.

Thiên Đế Thụ trong thế giới của Dạ An Nhiên cũng nhắm lại cặp kia con mắt thần bí.

Khương Nghị tiếp tục ngắm nhìn Hoang Nguyên, thản nhiên nói:

- Thiên Nguyên, phải chăng vũ trụ từng phát sinh qua phá diệt?

Thiên Nguyên duy trì cảnh giác cùng cảnh giới:

- Sau khi ta sinh ra là chưa từng xảy ra. Tại sao muốn hỏi cái này?

Khương Nghị lại hỏi:

- Vũ trụ có lịch sử bao lâu?

- Lịch sử? Lịch sử vũ trụ?

Thiên Nguyên đột nhiên bị hỏi:

- Ta còn thực sự không biết. Nhưng thông qua lịch sử tinh cầu, hẳn là có thể suy đoán ra tới. Bằng vào ta mà nói, từ khi cảnh giới Thiên Đế bắt đầu hoá hình đến bây giờ, hơn năm trăm bảy mươi vạn năm. Nếu như tính từ khi ta mở ra thời đại Hồng Hoang, còn phải đi phía trước trăm vạn năm. Nói cách khác, ta đã sinh ra được bảy triệu năm.

- Những tinh cầu khác thì sao?

- Đa số tinh vực cấp Thiên Đế và ta không khác nhau lắm, một số nhỏ trẻ tuổi hơn so với ta, cũng có một số nhỏ nhiều hơn ta mấy triệu năm.

- Chúa Tể thì sao?

- Các Chúa Tể thì đương nhiên có thời gian dài hơn rất nhiều, có người là sinh ra từ ngàn vạn năm trước, nghe nói có người là từ hai ba ngàn vạn năm trước. Ngươi nghĩ ra cái gì, tại sao lại muốn hỏi cái này?

- Tinh cầu thai nghén dài đằng đẵng, nhất là thời kỳ Hỗn Độn tụ tập lúc đầu, thường thường cần càng lâu hơn, lâu đến mấy chục triệu năm. Nói cách khác...

- Cái gì?

Thiên Nguyên cùng Dạ An Nhiên cũng cảm thấy kỳ quái nhìn Khương Nghị, đây là nhận phải cái gì kích phát sao?

- Nói cách khác, vũ trụ là đột nhiên xuất hiện từ mấy chục triệu năm trước, thậm chí là cả tỷ năm trước.

- Trong những năm tháng dài đằng đẵng kia, vũ trụ an tĩnh, cô độc, chỉ có năng lượng Hỗn Độn đang yên lặng dành dụm.

- Trải qua mấy ngàn vạn năm diễn biến tự nhiên, những năng lượng Hỗn Độn quy mô lớn nhất kia dẫn đầu sinh ra ra tinh cầu cùng khu vực đặc biệt.

- Lại qua ngàn vạn năm, nhóm tinh cầu cùng khu vực đặc biệt ban sơ này biến thành Chúa Tể và cấm khu.

- Lại là ngàn vạn năm, những Hỗn Độn quy mô nhỏ kia tản mát các nơi trong vũ trụ có thể biến đến khổng lồ, tiến tới ra đời tinh cầu Thần cấp cùng đế cấp.

Khương Nghị yên lặng phân tích quá trình vũ trụ sinh ra.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Thiên Nguyên còn chưa từng nghĩ tới những thứ này.

- Vũ trụ là sinh ra như thế nào? Tại sao là tỷ năm trước đột nhiên xuất hiện?

- Ta không rõ ngươi bị cái gì xúc động, nhưng hoàn cảnh chúng ta sinh sống trong vũ trụ, tuân theo quy tắc sinh tồn và phát triển của vũ trụ là được, không cần tìm tòi nghiên cứu vũ trụ sinh ra ảo diệu.

- Nếu như ngươi thật muốn nghiên cứu, cũng phải chờ tới khi ngươi đạt tới vấn đề Chúa Tể, thực sự không có chuyện làm, tựa như... Chúa tể Tu La như thế.

Chúng Diệu Thiên rất bất đắc dĩ, bây giờ bọn hắn còn gặp phải Thương Thiên truy sát, nguy cơ thân phận, sống sót trước mới là việc cấp bách, nào có tâm tư tìm tòi nghiên cứu những cái kia.

Khương Nghị tiếp tục phân tích:

- Tỷ năm trước, nếu như không phải vũ trụ đột nhiên ra đời, chính là vũ trụ đã trải qua một trận kiếp nạn hủy diệt, sau đó một lần nữa chữa trị, diễn biến, ra đời vũ trụ bây giờ.

Thiên Nguyên nhìn về phía Dạ An Nhiên, nam tử của ngươi điên rồi? Vốn là một con buôn chiến tranh, đột nhiên biến thành người học sử? Không báo thù Thương Thiên, mà là chuẩn bị nghiên cứu lịch sử vũ trụ?

Dạ An Nhiên cũng cảm thấy kỳ quái, vừa rồi Địa Ngục còn rất táo bạo, đột nhiên lại an tĩnh, giống như biến thành người khác.

Khương Nghị lại hỏi Tần Diễm:

- Phụ thân các ngươi ở biên giới vũ trụ làm cái gì?