- Cho dù là đến sau đó, Chiến tộc cùng bí cảnh ý thức được là lạ, thật có Nguyên Thần tới, cũng là một hai kẻ, không thể nào có rất nhiều, ta có thể ứng phó.
Chúa Tể Vô Vọng nói:
- Ta biến Lạc Tinh hải vực thành tuyệt địa, cấm khu, săn giết càng nhiều tinh thú hơn, thuận tiện hấp dẫn lực chú ý của Tinh Thần giới, ngài mau chóng đuổi tới Liệt Tinh bộ lạc, thông qua Tinh Thần Thụ bắt liên lạc cùng Vũ Trụ Thụ.
Khương Nghị trịnh trọng gật đầu, tuyệt đối không nghĩ tới lại nhìn trộm đến bản chất thế giới ở chỗ này, càng không nghĩ tới lại có thể gặp được cường giả như Chúa Tể Vô Vọng.
Nếu như không phải Chúa Tể Vô Vọng tìm tòi nghiên cứu bản chất thế giới, chỉ bằng vào chính hắn, không biết sẽ phải ở chỗ này lang thang bao nhiêu năm, mới có thể từng bước phát hiện bí mật, tháo gỡ bí mật.
Mà nơi này một năm, bên ngoài đã một trăm năm, nơi này qua trăm năm, bên ngoài chính là vạn năm.
Chờ đến khi hắn phát hiện bản chất thế giới, nói không chừng Tiên Tôn đã bắt đầu hủy diệt hai tinh cầu.
Đến lúc đó, coi như muốn thay đổi, cũng không có cơ hội.
Nhưng gặp Chúa Tể Vô Vọng, cũng đã quá trình giảm bớt đi tìm tòi nghiên cứu, trực tiếp khởi xướng phản kích.
Đây chính là vận mệnh!
Chúa Tể Vô Vọng cũng rất rung động, vốn cho rằng không có hy vọng, chỉ có thể ở nơi này chờ đợi hai thế giới đổ sụp, không nghĩ tới trong vũ trụ lại ra đời loại tinh cầu này, để các nàng có thể sau một trăm ngàn năm có cơ hội buông tay đánh cược một lần.
Các Thiên Đế càng là may mắn.
May mắn mặc dù lúc ấy bọn hắn tuyệt vọng, nhưng vẫn chăm chú nghiên cứu bản chất thế giới, hiểu rõ tình huống các Tiên Tôn, mà không phải sau khi nhìn trộm một góc của băng sơn liền trực tiếp từ bỏ. Nếu không, bọn hắn cũng không thể trong thời gian ngắn liền để Khương Nghị biết hết thảy, tiến tới điên cuồng tưởng tượng.
Đây chính là số mệnh.
- Chỉ mong Tiên Tôn bây giờ là trạng thái ngủ say, không biết chúng ta đang làm cái gì.
Khương Nghị hành lễ thật sâu đối với Chúa Tể Vô Vọng, cảm tạ nàng điều tra Tinh Thần giới, cảm tạ nàng dò thế giới chân chính.
- Đối với Tiên Tôn mà nói, vũ trụ và Tinh Thần giới đều là vũ khí hắn tùy tiện tạo ra, là đồ chơi dùng để giết thời gian, nhưng đối với chúng ta mà nói, vũ trụ chính là thế giới thật sự của chúng ta, tất cả tất cả mọi thứ ở nơi đó đều là tồn tại thật, cũng hẳn là tồn tại chân thực xuống dưới.
- Cái gì là thật, chúng ta cho rằng là thật, mới thật sự là thật!!
- Nói rất hay! Từ giờ trở đi, chúng ta đều dứt bỏ tất cả lo lắng, buông tay đánh cược một lần. Bắt đầu đi.
Chúa Tể Vô Vọng ra hiệu với ba vị Thiên Đế, mở ra phong cấm pháp trận, luyện hóa đại dương mênh mông.
- Bắt đầu!
Ba vị Thiên Đế sôi trào chiến huyết, cảm nhận được hào hùng đã lâu.
Bọn hắn nhìn về năm quan tài đá bỏ trống khác, đó là năm tinh cầu Thiên đế cấp khác, lại tại trong quá trình chinh chiến Tinh Thần giới đã chết đi, nhưng Chúa Tể vẫn bằng vào uy lực và năng lượng cường đại của mình, lưu lại có chút tàn niệm.
Theo Chúa Tể Vô Vọng cùng ba vị Thiên Đế liên thủ thôi động, cổ điện Tinh Thần yên lặng một trăm ngàn năm bộc phát ra sát uy kinh khủng.
Xiềng xích tinh thần giăng khắp nơi khuấy động hải dương, trùng kích tất cả tinh văn, ở trong chớp mắt, pháp lệnh trăm vạn dặm đại dương, dẫn động tuyệt thế sát uy.
Ầm ầm!!
Bầu trời sụp đổ, đại dương mênh mông lặp đi lặp lại, tinh văn giữa hai bên đều bộc phát ra uy lực và năng lượng kinh khủng, dẫn động tới bầu trời cùng uông dương cuồng liệt va chạm.
Mây mù rủ xuống, sóng lớn chỉ lên trời.
Tất cả cường giả của các bộ lạc đều vội vàng không kịp chuẩn bị, vô tình bị bạo động bao phủ, bị tinh văn như lôi đình xuyên qua,.
An An sớm đã được Khương Nghị cảnh báo, nhắc nhở bọn người Diêu Vũ rút lui đến chỗ càng xa, tránh khỏi bị ngộ thương.
Bọn hắn đứng ở giữa Thiên Hải táo bạo, nhìn qua tràng cảnh trời lật biển nghiêng rung động ở nơi xa, nghe nơi đó kêu rên thê lương thảm thiết, lòng còn sợ hãi.
Nếu như vừa rồi nhất định không chịu rời khỏi, chẳng phải là bây giờ đã bị cuốn đến bên trong?
Đó đã không chỉ đơn giản là hải dương dị động, mà là tinh văn khiên động bạo động tai nạn.
Bọn hắn có thể thấy rõ số lượng lớn tinh thú giãy dụa gào thét ở nơi đó, phóng thích lấy năng lượng tinh văn, đối kháng Thiên Hải lật úp, một kẻ lại tiếp theo một kẻ biến mất không thấy đâu nữa.
Biến mất?
Chẳng lẽ bị thôn phệ rồi?
Dạng tinh thú gì có thể cuồng bạo săn giết nhiều tinh thú lục giai thất giai như vậy!
- Sao mà hắn biết được? Hắn còn nói cho ngươi cái gì?
Diêu Vũ nghiêm túc chất vấn An An.
Vậy mà có thể sớm dự báo?
Khẳng định là đã phát hiện ra cái gì đó!
Đến bây giờ cái tên Chu Tước kia còn không có đi ra, theo lý mà nói hẳn là đã bị hải triều nuốt hết và nhu toái, nhưng với tư cách chủ nhân, vậy mà An An không có biến mất, thậm chí đều không có thể hiện ra cảm xúc đau đớn, nói rõ tinh thú Chu Tước nàng khế ước kia còn an toàn.
- Hắn nói là mau chóng rời khỏi, chạy được xa bao nhiêu thì chạy, không có nói cái gì khác nữa.
An An đều kinh hãi, đây là năng lượng gì, sao lại có thể nuốt hết nhiều tinh thú lục giai như vậy, ngay cả tinh thú thất giai đều khó mà may mắn thoát khỏi?
Lục giai, Thánh Thú.
Thất giai càng là Thiên thú.
Bên trong còn có Chiến tộc cùng trong bí cảnh.
Nếu chuyện này bị truyền đi, toàn bộ thế giới không tránh được oanh động?
- Hắn nói? Không phải ngươi và hắn cùng hưởng ý thức sao, hắn nhìn thấy chính là ngươi thấy, hắn trải qua ngươi có thể cảm động lây.
Diêu Vũ rất kỳ quái khi thấy An An lại có thể nói ra lời như vậy.
- Sau khi hắn đến đáy biển, liên hệ đã rất mơ hồ. Phía dưới giống như có tòa bảo điện, trong điện giống như có bóng người, hắn đang cùng bọn họ nói chuyện với nhau, nhưng cụ thể thấy không rõ, cũng nghe không rõ.
An An lắc đầu, bây giờ liên hệ cùng Chu Tước trở nên rất vi diệu, chuyện nơi đó trải qua truyền đến nơi nàng, tựa như là nàng đang nằm mơ, giống như rất rõ ràng, lại hình như rất mơ hồ, rõ ràng nghe được, đảo mắt lại quên.
Ngẫu nhiên ghi lại mấy câu, đối với nàng mà nói lại quá phức tạp, hoàn toàn không hiểu.