Hình Khôi đứng trên Chấn Thiên Chùy, quan sát Tinh Thần Thụ nơi xa, đột nhiên nói:
- Có phải bộ lạc các ngươi đang chuẩn bị chuyện tinh du hay không?
Tinh du, đối với tất cả bộ lạc mà nói đều là đại sự trang trọng lại thần thánh, nhất là đỉnh cấp bộ lạc như bọn hắn, đều cần sớm chuẩn bị, tranh thủ tinh du qua đi có thể mang thai.
Mỗi một tộc nhân đều muốn tự chọn cho mình đối tượng thích hợp.
Có thể là đồng tông trong tộc, cũng có thể tìm kiếm từ trong bộ lạc phụ thuộc.
Tóm lại, không chỉ có phải bảo đảm mang thai, còn muốn cam đoan thiên phú hài tử.
Thiên phú của hài tử, quyết định tiềm lực của bộ lạc.
Diêu Vũ rất bất đắc dĩ:
- Nếu như ngươi thật sự là nhàm chán, có thể đến những bộ lạc khác đi dạo, bộ lạc chúng ta gần đây phong bế, có chuyện phải xử lý.
- Chuyện gì?
Hình Khôi thật sự hiếu kỳ, cũng đúng là nhàm chán. Dù sao, thật sự là không có chuyện gì làm, hắn chính là đến tìm Diêu Tế giải buồn.
- Có liên quan gì tới ngươi!!
- Tất cả mọi người đều là đồng tông cả mà.
- Chúng ta lúc nào là đồng tông rồi?
- Bát Tinh Bộ là một nhà, ha ha.
- Hình Khôi, ta lặp lại lần nữa, xin ngươi rời khỏi!
- Ta không rời khỏi.
- Ngươi muốn ăn đòn??
- Ngài còn muốn đánh ta sao. Ta chính là đến thăm bằng hữu, ngài lại muốn đánh ta? Đánh đi, đánh cho đến chết, ta xem ngài kết thúc như thế nào.
- Nếu ngươi đã như thế này. Ta cũng chỉ có thể mang ngươi về bộ lạc.
- Cái này đúng nha, hắc hắc, để cho ta nhìn xem các ngươi đang làm cái bí mật nhỏ gì.
- Chậm đã! Ta là để cho ngươi, nằm đi đến! Ngủ một giấc, lại cho ngươi rời khỏi!
Diêu Vũ tương thông ý thức cùng Thực Tinh Tước, vừa dứt lời, Thực Tinh Tước kịch liệt gáy to, nhấc lên liệt diễm ngập trời, nhào về phía Chấn Thiên Chùy.
- Chậm đã! Ở giữa Bát Tinh Bộ không thể đánh đấu!
Chấn Thiên Chùy kinh đánh hô, thật sao?
- Ta là cùng ngươi luận bàn, kiểm duyệt thực lực của ngươi, là làm chuẩn bị bắt đầu rút thăm...
Diêu Vũ khống chế Thực Tinh Tước vừa đập ra hơn trăm dặm, tinh quang hừng hực đột nhiên bắt đầu thu liễm.
- Kết thúc?
Diêu Vũ quay đầu nhìn ra xa, Tinh Thần Thụ nở rộ hơn hai mươi ngày đang rơi xuống chạc cây, mênh mông ánh sáng nhanh chóng thu liễm.
- Rốt cuộc các ngươi đang làm gì?
Hình Khôi thật sự hiếu kỳ.
Diêu Vũ lớn tiếng quát tháo.
- Ta nói một lần cuối! Xin ngươi, rời khỏi! Nếu không đừng trách ta không khách khí!
- Đừng kích động, ta đi, ta đi còn không được à.
Hình Khôi lắc đầu, bất đắc dĩ lui lại.
- Đừng lề mề, đi! Đi lên phía trước!
Diêu Vũ đứng ở trên đầu Thực Tinh Tước, cao giọng quát tháo.
- Cáo từ.
Hình Khôi không chần chờ nữa, khống chế Chấn Thiên Chùy rời khỏi.
Diêu Vũ một mực đưa mắt nhìn hắn đi xa, biến mất trong tầm mắt.
Lúc vừa mới bắt đầu Hình Khôi còn muốn rời khỏi một đoạn, lại đột nhiên trở về, nhưng trở về mấy lần đầu, phát hiện Thực Tinh Tước vẫn đang ngó chừng hắn, không có cách nào chỉ có thể yên lặng rời khỏi.
Trong bộ lạc.
Tinh Thần Thụ khôi phục lại bình tĩnh, tụ tập mênh mông ánh sáng.
Khương Nghị biến thành Chu Tước rời khỏi tán cây, rơi xuống trước mặt mọi người.
- Cứ như vậy? Kết thúc?
Tiêu Dương âm thầm thở phào, so với trong tưởng tượng muốn thuận lợi hơn rất nhiều.
- Nhiệm vụ của các ngươi đã kết thúc, sứ mệnh của ta sắp bắt đầu.
Khương Nghị đạt được Vũ Trụ Thụ đáp lại, tâm tình thật tốt, tiếp theo chính là đại chiến đặc chiến.
Mục tiêu chủ yếu chính là những Chiến tộc cùng bí cảnh kia, là săn giết những lục giai, thất giai, thậm chí là Nguyên Thần kia.
Một tinh năng lục giai, bù đắp được mấy trăm tinh thú bình thường.
Một thất giai, bù đắp được mười lục giai.
Cho nên số lượng đỉnh cấp tinh thú có lẽ chỉ chiếm một phần trăm tại thế giới này, nhưng có tinh năng đủ để chiếm được chín mươi phần trăm Tinh Thần giới.
Tuy nhiên...
Khương Nghị hồi tưởng lại hai tinh văn thần bí vừa mới dâng lên trong tinh hải.
Một cái truyền tin tức cho hắn, cái khác kia giúp hắn giao hòa ở cùng Tinh Thần Thụ.
Tin tức, giống như là Vũ Trụ Thụ để lại ấn ký cho hắn, có thể thời khắc chú ý đến hắn.
Giao hòa?
Khương Nghị cẩn thận cảm nhận, nó giống như là ký kết khế ước.
Thật giống như, hắn khế ước với Tinh Thần Thụ?
- Sứ mệnh của ngươi là cái gì?
Tiêu Dương thật sự hiếu kỳ.
Đầu tiên là săn bắn tại hải vực Lạc Tinh, sau đó lại là đến đại lục Hỗn Nguyên cảm nhận Tinh Thần Thụ, đám người này rốt cuộc muốn làm gì?
Khương Nghị quay đầu, ngước nhìn Tinh Thần Thụ cao tới ba vạn mét, gần như là trụ trời khổng lồ:
- Nói ra các ngươi khả năng không tin, ta muốn... Cứu vớt thế giới này.
- Cứu vớt thế giới?
Đám người Diêu Hồn đều không còn gì để nói, chỉ ngươi? Còn cứu vớt thế giới?
Thế giới của chúng ta vốn đang tốt, còn cần đến ngươi đến cứu vớt.
Diêu Vũ cưỡi Thực Tinh Tước gấp trở về, kỳ quái nhìn Tinh Thần Thụ bình yên vô sự, người này rốt cuộc đã làm cái gì?
- Ngươi đi làm cái gì rồi?
- Những trưởng lão bộ lạc khác, tới bái phỏng Diêu Tế, bị ta đuổi đi. Ngươi đã kết thúc?
- Kết thúc.
- Có phải ngươi nên rời khỏi rồi hay không? Ta cùng ngươi rời khỏi, đến Lạc Tinh Hải lấy tinh thú.
Khương Nghị đưa lưng về phía bọn hắn, tiếp tục nhìn qua Tinh Thần Thụ:
- Chuyện nên làm ta đều đã làm xong, cũng nên rời khỏi, nhưng... Vừa mới xảy ra một cái ngoài ý muốn nho nhỏ.
- Ngoài ý muốn gì? Xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
Diêu Vũ nhìn về phía Diêu Hồn cùng Diêu Huân, ta vừa rời khỏi trong một giây lát, xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi?
- Không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Diêu Hồn cùng Diêu Huân chau mày, Tinh Thần Thụ đang tốt mà.
Khương Nghị tiếp tục nói:
- Ta cũng không nghĩ tới có thể như vậy, hi vọng các ngươi hiểu, sau này... Sẽ bồi thường cho các ngươi gấp bội.
- Ngươi muốn làm gì?
Diêu Vũ và đám người lập tức cảnh giác lui lại, kéo ra khoảng cách an toàn.
- Ta cùng Tinh Thần Thụ của các ngươi, dung hợp.
- Ta không rõ, ngươi đang nói cái gì!!
Đám người Diêu Vũ hãi hùng khiếp vía, cái gì gọi là dung hợp?
Tinh Thần Thụ của chúng ta, đồ đằng của bộ lạc chúng ta, cơ sở sinh tồn của chúng ta, làm sao lại cùng ngươi dung hợp? Tinh Thần Thụ, còn có thể dung hợp cùng tinh thú? Đây không phải là đang nói đùa đấy chứ.