Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đạo Thiên

Chương 32: Ngũ Hành Thiên Kiếp




Chương 32: Ngũ Hành Thiên Kiếp

Bên trong ý thức của mình, hồn hải của hắn cũng đang dần dần thành hình, là hai cái hồn hải hoàn toàn khác nhau.

Một cái là một vùng trời rộng lớn, mặt biển tĩnh lặng phát ra kim quang lấp lánh, tại phía trên có thái dương to lớn chiếu rọi xung quanh. Còn có một tòa cung điện hoàng kim nguy nga tráng lệ, bên trong có ánh nhìn thấu tận tâm can chiếu ra, chính là đôi mắt của bậc đế vương. Phía dưới là vô số con dân quỳ bái, ngàn vạn lời kính phục giống như đạo âm vang lên tứ phía.

Sau đó, mặt biển rung động sóng lớn, phía dưới dần dần ngoi lên một bóng dáng to lớn vĩ ngạn, là một con kim sắc thần long uy thế kinh thiên. Thần long hướng tới bên trong cung điện mà bay đi, sau đó đứng trước mà cúi thấp đầu. Bên trong cung điện có người bước ra, một vị thân mặc hoàng bào, đầu đội vương miện cửu sắc, đạp dưới chân là cửu thải liên, trên tay cầm theo quyền trượng, trên quyền trượng có gắn quang cầu, mà bên trong quang cầu giống như chất chứa tất cả tinh hà, lại giống như là dòng chảy của vận mệnh biến ảo vô biên.

Một hồn hải còn lại là do ý chí ma thần hình thành nên, là một không gian tràn ngập hắc ám. Ánh sáng duy nhất chính là vầng trăng khuyết mang huyết sắc treo phía trên thương khung, rọi xuống vô số ma đầu triều bái ở phía dưới. Chúng trôi nổi bên trên hắc ám hải dương, cùng với đó là một tôn tam đầu khuyển hừng hực khí thế.

Tam đầu khuyển cúi dưới chân một bóng người to lớn. Người này thân mặc hắc bào, đại đao treo sau lưng phát ra uy lực kinh thiên. Thân ảnh ngồi trên bảo tọa đen tuyền, tóc đen rũ xuống, xung quanh là vô số ma khí hóa thành tu la, tà quỷ gào thét. Gương mặt chìm trong bóng tối không thể thấy rõ, chỉ có duy nhất đôi mắt đỏ như máu chiếu ra.

Trong lúc đó, phía trên thương khung, tại một nơi gọi là Kim Môn thành, thiên lôi dần dần ngưng tụ khủng bố khiến cho mọi người sống phía dưới cảm giác sợ hãi bất an.

Bên trong đại điện của một nơi gọi là Thiết Cơ Môn, đây là thế lực đứng đầu Kim Môn thành đồng thời ngang hàng với Bá Đao Tông cùng Thái Vân Tông. Thế nhưng sắc mặt chưởng môn Huyên Nhan trông ra vô cùng tái nhợt.

Bên cạnh nàng, hai lão nhân một nam một nữ vội vã chạy tới, chính là hai vị thái thượng trưởng lão Huyên Thanh Tử cùng Huyên Thất Sơn.

Thấy được hai người này đến, Huyên Nhan vội vã quay ra hỏi: “Hai vị, thiên kiếp cỡ này, chẳng lẽ là Vân nhi bế quan đột phá sao?”

Huyên Thanh Tử cùng Huyên Thất Sơn đồng thời nhìn nhau, sau đó lại cùng nhìn đối phương mà lắc đầu.

“Vân nhi cho dù có thiên phú tốt cũng khó có khả năng kéo đến thiên kiếp khi mới đến Pháp Tướng cảnh. Ta e là có nguyên nhân nào đó khác, mà nguyên nhân này có lẽ liên quan đến sự việc tại Hỏa Thần Sơn thời gian trước!” Huyên Thanh Tử lo lắng nói.

Bên cạnh bà, Huyên Thất Sơn nói thêm: “Hiện nay thời buổi loạn thế dần dần hiện ra, thiên tài yêu nghiệt nổi lên như cồn, ngay cả truyền thuyết về chân Đế cùng ma thần cũng đã có dấu hiệu. Các thế lực hắc ám kia cũng bắt đầu lộ diện, chúng ta phải cẩn trọng tích súc nội lực tông môn!”



Nghe hai người này nói vậy, Huyên Nhan cũng chỉ có thể sợ hãi mà thở dài, sau đó lập tức kêu gọi các vị trưởng lão đến, khởi động bảo hộ Kim Môn thành.

Mà có một điều đặc biệt chính là, Thiết Cơ môn chuyên tu có một môn gọi là Cơ Quan Thuật, chuyên chế tạo những thứ máy móc kỳ quái. Trên hết, ngay đến Kim Môn Thành cũng là do tổ tiên Thiết Cơ Môn chế tạo ra hàng ngàn năm trước đây.

Huyên Nhan lấy ra lấm Thiết Cơ Lệnh, sau khi truyền vào lực lượng thì lập tức khiến cho trước mắt hiện ra một tấm giống như hình ảnh bản đồ cơ quan Kim Môn Thành.

Sau đó, chỉ thấy nàng ta vung vẩy cảnh tay và kết ấn vài cái, lập tức khiến cho toàn bộ Kim Môn thành rung động mãnh liệt, sau đó chậm rãi bay lên trên không. Mà năng lượng dùng cho việc này chính là sự cung cấp linh lực từ toàn bộ tông môn bao gồm các đệ tử, trưởng lão, mỗi người có một vị trí riêng tương ứng với thực lực bản thân.

Sau khi Kim Môn thành bay rời xa khỏi phạm vi thiên kiếp thì cũng vừa lúc thiên kiếp ngưng tụ lực lượng đến đỉnh điểm, chuẩn bị giáng xuống.

“Hừ, lần này không biết có Ngũ sắc lôi như trước không? Có thì cũng mong đừng ngưng tụ ra hình dáng nhân loại, nó là cái khó đối phó nhất a!” Bên dưới lòng đất, tại nơi vô cùng sâu thẳm mà không ai đến được, Đế Đạo Thiên dùng Đạo Nhãn ngẩng lên quan sát.

Thông qua nó, hắn có thể nhìn thấu được một chút thiên kiếp ẩn giấu bên trong là gì. Có điểu, thực lực của hắn lúc này không đủ để nhìn, chỉ có thể lướt qua những cái bóng mờ mà thôi, rất không rõ ràng.

Ngay sau đó, trời giống như ầm ầm thịnh nộ, lực lượng khủng bố ngưng tụ phía trên cứ như một ngọn thần sơn hùng vĩ có thể nhấn chìm cả đại lục.

“ Hả? Lần này không phải lôi kiếp? Lại là thứ gì nữa đây?” Đế Đạo Thiên bỗng kinh ngạc, hắn không cảm nhận được lực lượng lôi điện giống như lần trước mà thay vào đó là một loại cảm giác nặng nề đè nén, sau đó lại có chút nóng rực trong cơ thể bốc lên, chốc lát lại thay đổi trở nên đau rát như ngàn vạn mũi kim đâm xuyên.

“Cảm giác này, không ổn rồi! Khả năng cao là Ngũ Hành Thiên Kiếp! C·hết tiệt, sao lại có thể như vậy?” Đế Đạo Thiên cắn răng chịu đựng, đây mới chỉ là dấu hiệu ban đầu của Ngũ Hành thiên kiếp mà thôi, phía sau nó còn chưa thực sự xuất hiện.

Phía bên trên, Huyên Nhan cùng với hai lão nhân đứng bên cạnh đồng thời nhìn về phía đó, trong chốc lát trở nên kinh hãi: “Đây…tại sao không có xuất hiện lôi kiếp? Lẽ nào là..”

“Rất có thể chính là nó! Thượng thiên giống như không phải muốn khảo nghiệm mà là đang vô cùng thịnh nộ, muốn diệt sát kẻ nào đó!”. Cả ba đồng thời sợ hãi, lại vừa chăm chú quan sát dị tượng xảy ra.



Một bên khác, sử giả của Đại Diễm vương triều cũng vừa đúng lúc tới nơi, là một lão giả tu vi không kém, mang theo một đám thế hệ thanh niên trẻ tuổi phía sau. Lúc này, lão nhìn về phía Kim Môn thành cũng tỏ ra sợ hãi, tay trái vội đưa lên bấm đếm vài cái, ánh mắt liên tục liếc, cuối cùng sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt, phun ra ngụm máu lớn khẽ than: “Là thượng thiên nổi giận! Rốt cuộc là kẻ nào gây ra chuyện này?”

Đám thanh niên tài tuấn phía sau nghe thấy lão giả nói vậy cũng đồng thời sửng sốt, sau đó vội chạy lại nâng đỡ lão dậy,

“Mau, tiến lại gần Kim Môn thành điều tra sự việc! Hiện tại Nam cương xuất hiện quá nhiều chuyện rồi, ta sẽ quay lại bẩm báo với lão tổ!” Lão giả sợ hãi đồng thời ra lệnh cho đám thiếu niên bên cạnh.

“Không cần, ta đã tới đây rồi! Mau đi thôi!” Bỗng nhiên, xuất hiện một lão giả ở ngay bên cạnh bọn họ, chính là lão tổ của Đại Diễm vương triều lần trước.

Lão ta dùng ánh mắt thâm sâu nhìn về phía thiên tượng, chốc lát lại chợt kinh thán không thôi: “Quả thực là loạn thế sắp tới!” Nói xong liền lập tức biến mất, chỉ để lại một câu: “Chia nhau ra tiến đến tam đại thế lực gặp mặt, thông báo về Hỏa Thần Đại Điển năm năm sau! Mở ra Diễm Thần Tổ Địa mời tất cả thiên kiêu tài tuấn đến tham gia tranh đoạt!”

Ánh mắt đám người trở nên có chút sâu xa, sau đó lập tức hoàn hồn, nhao nhao chạy đi thực hiện nhiệm vụ. Còn lão giả kia thì nhanh chóng đuổi theo lão tổ tới Kim Môn thành.

Phía trên trời, lúc này bỗng nhiên xuất hiện hỏa diễm đỏ hồng cực mạnh, ngưng tụ thành đoàn lửa giống như một tiểu thái dương lao xuống. Hỏa diễm xông phá qua tầng tầng lớp lớp đất đá tìm đến Đế Đạo Thiên đang ở, sau đó đánh vào.

Nhiệt độ kinh khủng thậm chí còn khiến cho dung nham xung quanh bị thiêu hủy thành bụi bặm, khi v·a c·hạm với Tam Thiên Lục Hợp Thôn Thiên Trận liền khựng lại, hai bên đối chọi gay gắt.

Nhờ khả năng thôn phệ tất cả đại trận dần dần hấp thu bớt sức mạnh từ thiên hỏa khiến nó yếu đi, một phần năng lượng lại được chuyển hóa sang mắt trận, cung cấp cho Đế Đạo Thiên duy trì.

“Thiên hỏa không những t·ấn c·ông bên ngoài, mà ngay cả linh hồn của ta bên trong cũng đang chịu ảnh hưởng mạnh mẽ hơn cả. Đáng c·hết! Không ngờ chuẩn bị cẩn thận, cuối cùng đối phương chơi đổi bài!” Đế Đạo Thiên cắn răng tập trung, bên trong hồn hải của hắn, cả hai đều đang chịu sức nóng kinh khủng của thiên hỏa ảnh hướng.

Nhưng dù sao hồn hải cùng Hồn Linh của hắn cũng không phải dạng vừa, một bên hoàng đế tay cầm quyền trượng, ra lệnh cho thần long lao tới khuấy động mặt nước, đánh tan đi hỏa diễm.

Một bên ma đế chỉ huy Tam đầu khuyển xông tới, há to ba chiếc miệng nuốt lấy tất cả hỏa diễm xung quanh.



Chẳng mấy chốc, thiên hỏa hàng lâm cũng dần dần dịu đi, khiến cho trên trời tiếp tục ngưng tụ một ngọn núi hùng vĩ. Núi này trải dài vô tận phía trên thương khung, từ đó, hạ xuống một loại trọng lực kinh khủng đánh lên người Đế Đạo Thiên cùng với hồn hải của hắn.

Trọng lực là thứ vô hình vô dạng, thế nhưng uy lực lại cực kỳ kinh khủng, đồng thời không có cách nào tránh được nó, chỉ có phản lại.

Đế Đạo Thiên thúc giục hồn lực, thôi động bên trong hồn hải sôi trào, vô số sinh linh hô hào vùng vẫy cố gắng vươn lên trên, mặc cho trọng lực tác động cũng không bỏ cuộc.

Đế vương cùng Ma thần đồng thời hướng nhìn lên, v·ũ k·hí trên tay huy động toàn bộ lực lượng trong thế giới của chính mình, tạo ra hàng rào che chắn, đối kháng lại lực lượng thiên áp khủng bố.

Thời gian trôi đi rất lâu, đối với Đế Đạo Thiên giống như là đã trải qua nhiều năm gian khổ vậy. Bên trong hồn hải của hắn, diễn sinh ra khung cảnh chiến đấu liên miên, đế vương cùng ma thần chỉ huy quân đoàn của mình cùng nhau kháng lại thiên binh đàn áp, người ngã xuống vô số, thây chất đống thành núi cao nhưng vẫn liên tục có kẻ đứng dậy chiến đấu.

Điều này cũng chính là do ý chí của hắn tạo thành, ý chí bất diệt thì sinh mạng bất diệt. Hắn chỉ cần giữ vững ý chí, dù có đối mặt đáng sợ thế nào cũng không sợ hãi.

“Tất cả đều lấy ý chí làm căn nguyên, tạo ra sức mạnh to lớn chống đỡ cùng phá hủy mọi thứ. Ý chí ta bất diệt, thiên ý bất diệt ta!”

Lập tức, bên trong hai hồn hải, lực lượng đột nhiên tăng mạnh, linh hồn cùng ý chí của hắn hay thậm chí song Linh bên dưới đan điền cũng đều phát sinh biến hóa. Tất cả dường như đạt đến một trạng thái dung hòa cao hơn, không chỉ là dung hợp đơn thuần nữa mà hoàn toàn trở thành một loại riêng biệt. Một loại lực lượng bao quát ý chí cùng linh lực, ý chí cùng linh hồn.

Phía trên, thiên kiếp lại tiếp tục ngưng tụ ra Kim, Mộc, Thủy ba loại lực lượng đồng thời giáng xuống. Kéo theo đó là uy lực sát thương vô cùng mạnh mẽ, t·ấn c·ông trực diện muốn công phá hồn hải của Đế Đạo Thiên.

“Vậy liền chiến đến cùng đi! Khí vận chi tử cái con khỉ! Ta vốn dĩ không muốn ở trong cái vận mệnh đó một chút nào!” Đế Đạo Thiên buông xuống mọi thứ trong lòng, hắn lập tức trở nên khác biệt hoàn toàn.

Xung quanh cơ thể bộc phát hào quang ám kim sắc, sau đó thân thể lao ra bên ngoài trận pháp, hướng đến phía trên mà bay tới.

Hai tay xuất hiện một bên ma đạo một bên đế kiếm đồng thời vung ra, mang theo lực lượng mạnh nhất chém tới thiên kiếp đối diện. Đồng thời, bên trong hồn hải, thân ảnh đế vương cùng ma thần cũng hòa làm một với nhau, thoát ra khỏi bên ngoài mà chiến đấu với thiên kiếp.

Hai bên v·a c·hạm khiến cho dung nham dưới đại địa nổ tung, khắp nơi xung quanh mặt đất bỗng phun trào lên, khiến cho vô số nơi lâm vào h·ỏa h·oạn, t·hiêu r·ụi đi vô số sinh linh yếu đuối.

Lần này, Đế Đạo Thiên thực hiện đối đầu chứ không hề có ý muốn tránh né. Không phải nguyên nhân to lớn gì cả, chỉ vì bản thân hắn, muốn ý chí của mình thực sự được bộc lộ hết ra, chỉ có cách đối kháng lại thứ cản đường.