Chương 22: Khảo nhục đệ nhất hồn kỹ, Phi Xà khảo nhục, "Thân thể ngươi thật thơm"
Tuyết Mặc Quân nghe vậy liền suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thực chất thì 700-800 năm cũng khá ổn, dù sao thì thân thể của Lý Bạch ca đoán luyện cũng đã rất tốt, viên huyết đã hoàn thành, mà ngưu bì cùng hùng nhục hắn cũng sắp thành công. Tinh thần cũng đã là Nhị Bảo Linh Lung Tâm. Lý Bạch ca, ngươi muốn thử không?"
Lý Bạch nhìn Tuyết Mặc Quân, gật gật đầu. Hắn biết, muốn tùy tùng Tuyết Mặc Quân, cần phải cố gắng rất nhiều. Tuyết Mặc Quân lợi hại như vậy, hắn lại chỉ là một tên thức ăn hệ hồn sư, song sinh cũng là Tuyết Mặc Quân trao cho hắn. Tuyết Mặc Quân muốn tìm người thay thế hắn rất dễ dàng.
Hiện tại hắn có thể tùy tùng Tuyết Mặc Quân, là Tuyết Mặc Quân nhìn mặt mũi của cha mẹ hắn, đồng thời Tuyết Mặc Quân còn chưa tiếp xúc với nhiều hạt giống tốt. Để về sau không bị đào thải, Lý Bạch biết mình phải có điểm xuất chúng hơn người mới được. Thân thể tu luyện hắn không có thiên phú, tinh thần lực hắn còn có thể, nhưng là chưa đủ. Nếu phối trí hồn kỹ xuất sắc, hắn mới có cơ hội lớn hơn để tùy tùng Tuyết Mặc Quân.
Ninh Quý Thần nhìn được quyết định của Lý Bạch, nhanh chóng phi thân lên vỗ một cái b·ất t·ỉnh đầu này mỹ dương dương phơi nắng phi xà. Đúng là nhân sinh vô thường, giây trước ăn no sảng khoái nằm ngủ, giây sau thành thịt cá trên thớt người ta.
Lý Bạch dứt khoát bước lên trước mặt Ninh Quý Thần, tiếp nhận từ tay hắn một con dao găm. Theo chỉ thị của Tuyết Mặc Quân, một đao quyết liệt đâm vào kê quan trên đầu phi xà. Phượng Vĩ Kê Quan Xà lúc này điên cuồng giãy dụa, nhưng bị Ninh Quý Thần giữ chặt, liền nhanh chóng thành một bộ xà thi. Một vòng màu vàng sậm hồn hoàn hiện lên từ t·hi t·hể Phượng Vĩ Kê Quan Xà.
Lý Bạch ngồi xuống, chuẩn bị tiến nhập trạng thái hấp thu. Ninh Quý Thần cùng Ninh Quý Phật xoay người cảnh giác hai phía, Ninh Quý Tiên theo lời Tuyết Mặc Quân, lại đem hồn hoàn tách làm ba phần.
"Lý Bạch ca, ngươi khoan đừng hấp thu vội. Hiện tại, mau chóng đưa tinh thần lực của ngươi vào trong vòng sáng tầng dưới cùng, cẩn thận cảm nhận năng lượng lưu chuyển trong đó, tìm ra đoạn lưu chuyển của phi hành năng lực. Sau khi tìm được, ghi nhớ kỹ hoa văn mà bản nguyên ngưng tụ thành cùng con đường lưu chuyển năng lượng để sau khi hấp thụ lực lượng hoàn thành có thể tái tạo lại nó trong hồn hoàn của ngươi." Tuyết Mặc Quân gấp gáp nói chuyện. "Tất cả hành động đều phải nhanh chóng kẻo hồn hoàn biến mất."
Lý Bạch gật gật đầu, nhanh chóng đưa tinh thần lực vào cảm nhận. Nếu như tại trong trạng thái hoàn thiện của hồn hoàn, tinh thần lực của hắn chưa chắc đã đủ. Nhưng hiện tại, công việc này gần như không có tí độ khó nào. Cực kỳ nhanh chóng, Lý Bạch tìm được khu vực bản nguyên nơi chưa phi hành năng lực, nhưng công việc ghi nhớ quả thật có chút khó khăn. Bản nguyên hình thành hồn văn rất phức tạp, thi thoảng lại xen lẫn với các năng lực còn lại như trữ năng lượng cùng độc chất. Mất khá lâu hắn mới có thể ghi nhớ được.
Tuyết Mặc Quân cùng Ninh Quý Tiên thấy hắn gật đầu ra hiệu, bèn biết hắn sẵn sàng hấp thụ năng lượng của hồn hoàn. Ninh Quý Tiên từ trong trường tinh thần bao vây hồn hoàn, tách rời ra một lỗ hổng. Lý Bạch từ lỗ hổng đó bắt đầu dùng tinh thần lực dẫn dắt hấp thu. Ngay khi Lý Bạch hấp thụ xong phần thiên địa quy tắc lực, hai vòng sáng còn lại có một chút chấn động, nhưng nhanh chóng bị tinh thần lực của Ninh Quý Tiên trấn áp.
Còn một vòng sáng cuối cùng, phần quan trọng nhất, quyết định nghiên cứu này, có đi thông được hay không. Dù chỉ là một án lệ, cũng là khởi đầu không tệ rồi, có lần thứ nhất liền sẽ có lần thứ hai, thứ ba.
Lý Bạch nhanh chóng lấy bản nguyên tiếp xúc tới vòng sáng cuối cùng này, vòng sáng nhỏ đi, mờ đi, từng chút một. Tinh thần lực của Lý Bạch cũng hoạt động hết công suất, hắn vừa phải hấp dẫn cùng dẫn đạo những phần bản nguyên mà võ hồn bản nguyên của hắn cảm thấy thân cận, vừa phải ngăn chặn phần mà võ hồn bản nguyên không có quá lớn hứng thú. Từng chút một, từng chút một rồi hồn hoàn dần dần biến mất, thay vào đó, là một con tiểu phi xà trong suốt, lơ mơ trôi lơ lửng tại đó.
Tuyết Mặc Quân nhìn thấy Lý Bạch đã hấp thụ toàn bộ năng lượng, giai đoạn tiếp theo chỉ là trùng kích bình cảnh ngưng tụ hồn hoàn của bản thân và hồn kĩ, ngoại nhân không thể can thiệp được, bèn chăm chú quan sát con tiểu phi xà kia. Ninh Quý Tiên cũng tiến lại gần tiểu phi xà, dùng tinh thần lực kích thích nó.
Tiểu phi xà vẫn trôi lơ lửng, trạng thái lơ mơ dường như nó không hề cảm nhận được bất kỳ điều gì. Tuyết Mặc Quân kỳ quái, nếu tất cả của hồn thú trừ thân thể còn tại đây, tất cả các thứ khác đều đã hóa thành hồn hoàn, năng lượng của hồn hoàn cũng đã bị Lý Bạch hấp thu, vậy đây là gì? Nhưng ngay lập tức Tuyết Mặc Quân như khựng người lại, bản nguyên còn sót lại, thân thể cùng năng lượng đã mất, vậy còn sót lại, hẳn là linh hồn. Đây là linh hồn của hồn thú cùng ít ỏi bản nguyên sót lại kết hợp thành, hẳn là vậy, bảo sao nó không mang bất kỳ hung tính nào, vì đây chỉ là một chút bản nguyên ít ỏi sót lại.
Tuyết Mặc Quân nhanh chóng ghi chép lại, sau đó tiến lên định thu lấy nó, chỉ thấy A Ngân tiến tới trước một bước thu nó lại. Thấy vậy, mặc dù có ngoài ý muốn, nhưng Tuyết Mặc Quân tôn trọng quyết định của nàng, hắn đối với nàng nở nụ cười, sau đó tiến tới hộ pháp bên cạnh Lý Bạch.
Cũng khá lâu sau Lý Bạch mới thoát khỏi trạng thái tu luyện. Hắn mở mắt ra, mừng rỡ nhìn lấy Tuyết Mặc Quân.
"Tuyết thiếu, chúng ta thành công. Hồn kỹ cũng được ta thành công mô phỏng, chúng ta thành công."
Ninh Quý Thần cùng Ninh Quý Phật lúc này cũng đã tiến lại gần, nghe thấy lời nói của Lý Bạch, hai người thân thể đều chấn động. Tuyết Mặc Quân cũng hài lòng nở nụ cười, từ khi bước chân tới thế giới này, nữ thần may mắn đối với hắn thực sự không tệ. Bất kỳ nghiên cứu nào của hắn cho tới nay, đều có án lệ thành công ngay tại lần đầu tiên.
"Tuyết thiếu, kỳ thực trong quá trình hấp thu, thân thể và tinh thần của ta đều cảm giác có chút quá sức. Hẳn là Nhị Bảo Lưu Ly Tâm cùng viên huyết còn chưa đủ để chịu được lực lượng trùng kích mức độ này, nhưng may là chia tách ra hấp thu, mỗi lần đều có một quãng nghỉ nhỏ, nên ta mới có thể chịu đựng được. Bên cạnh đó, việc mô phỏng hồn kỹ cũng tốn khá nhiều tinh thần lực, may mà lúc đó đã đột phá, toàn diện đều được tăng lên, tinh thần lực cũng tăng lên rất nhiều mới kịp thời ngưng tụ hồn kỹ." Lý Bạch vội vàng trình bày kinh nghiệm của mình.
Tuyết Mặc Quân gật gật đầu, tất cả những điều này, hắn sẽ tổng hợp lại sau. Tuyết Mặc Quân lập tức hỏi: "Lý Bạch ca, hồn kỹ mô phỏng, như thế nào?"
Lý Bạch ngay lập tức kích phát võ hồn, tiến lại gần Tuyết Mặc Quân, ngả ngớn nói: " Thân thể ngươi hảo hương, hương như Phi Xà Thiêu Hỏa."
Tuyết Mặc Quân cùng những người còn lại nghe đoạn đầu liền giật mình. Mẹ nó, Lý Bạch ca có vấn đề giới tính à, nhưng ta thẳng a. Tuyết Mặc Quân rùng mình lùi lại, cho đến lúc nghe phần sau, hắn mới hiểu đây là thần chú hệ thức ăn.
Thần chú của hệ này cũng quá cực phẩm đi. Hắn nhớ được trong nguyên tác, thần chú của mấy nhân vật sở hữu thực vật hệ võ hồn còn có "lão tử hữu căn" "lão tử hữu đản" gì gì đó. Tuyết Mặc Quân rùng mình lần nữa, hệ thức ăn này bị nguyền rủa à, sao thần chú nào không ác tâm cũng biến thái như vậy.
Tuyết Mặc Quân nhìn lấy que xiên miếng thịt rắn nướng mà Lý Bạch đưa cho mình, liền cầm lấy đưa lên miệng cắn một ngụm. Lập tức, sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh da có vảy y hệt Phượng Vĩ Kê Quan Xà, nhưng là trạng thái hư ảo, trên đầu có một chiếc mũ màu xanh biếc. Tuyết Mặc Quân bắt đầu vỗ cánh phi hành, mất khá lâu mới có thể thích ứng với trạng thái này. Nhưng Tuyết Mặc Quân mặt đen lên nhìn lấy chiếc mũ xanh biếc trên đầu. Cái của nợ này để làm gì?
Lý Bạch thấy vậy vẫy hắn hạ xuống, chờ hắn xuống tới, mới cùng tất cả mọi người giải thích: "Kỳ thực hồn kỹ này của ta, là bao hàm toàn bộ năng lực của Phượng Vĩ Kê Quan Xà chứ không chỉ đơn thuần là phi hành năng lực. Khi cấu trúc hồn văn trong hồn hoàn của mình, ta mới nhận ra những nơi mà hồn văn của phi hành năng lực giao với hồn văn của hai năng lực khác, kỳ thực là không thể tách riêng biệt, trừ khi để bản nguyên không hấp thụ kia tràn vào xâm nhiễm kết hợp với thiên địa quy tắc lực mới có thể."
"Vì vậy, ta bắt buộc phải ngưng tụ thêm cả một phần hồn văn của độc chất và trữ năng đoạn giao với phi hành năng lực hồn văn. Hai cái vì không hoàn chỉnh, nên ta lại gắn hai phần thiếu đó cắm ngược vào phi hành hồn văn, từ đó hình thành hồn văn mới tạo thành hồn kỹ lấy phi hành làm chủ, độc chất cùng trữ năng làm phụ. Hồn kỹ này năng lực của nó là tùy theo lượng hồn lực ta rót vào hồn kỹ, hình thành một xiên thịt nướng phi xà. Khi ăn vào, người ăn sẽ có một chiếc mũ xanh biếc như mào đỏ của Phượng Vĩ Kê Quan Xà, tại sao nó lại thành màu xanh ta cũng không biết, và một đôi cánh da bọc vảy. Chiếc mũ có chức năng dự trữ năng lượng, là hồn lực của ta khi dùng vào hồn kỹ, thời gian phi hành sẽ dựa vào lượng hồn lực trong cái mũ này, khi thiêu đốt hồn lực trong đó, tốc độ bay sẽ nhanh hơn nhưng tốc độ lại ngắn hơn rất nhiều. Vảy trên cánh còn mang theo lượng độc tố cực kỳ nhỏ, có thể làm suy giảm tốc độ của người bị nó quệt thương."
"Hiện tại, trong trạng thái bình thường, có thể phi hành một phút với tốc độ là một nửa của con Phượng Vĩ Kê Quan Xà vừa rồi, nếu thiêu đốt liền có thể phi hành nửa phút với tốc độ gấp rưỡi Phượng Vĩ Kê Quan Xà. Lượng độc tố là không thay đổi, làm suy giảm 3% tốc độ di chuyển của đối thủ, không thể điệp gia. Mà lại, mỗi người sau khi ăn xong một miếng thịt rắn nướng, phải chờ nửa canh giờ sau ăn tiếp mới lại có tác dụng, đương nhiên nếu ăn chỉ để ngon thì không vấn đề. Thời gian duy trì, tốc độ cùng thời gian tái sử dụng đều sẽ được tăng cường khi ta mạnh hơn."
Tất cả mọi người như đờ ra. Ba vị Ninh đại trưởng lão khóe miệng co rúm, mẹ nó, đây là năng lực của đệ nhất hồn hoàn? Bản nguyên tinh thuần kết hợp mô phỏng hồn kỹ lại có hiệu quả mạnh như vậy, này có còn làm người được không.
Tuyết Mặc Quân cũng trầm mặc, cái này, hiệu quả này thật nghịch thiên, dù cooldown có hơi lâu một xíu xiu, nhưng này là tuyệt kĩ trốn c·hết kinh khủng. Cứ dạng này, vị Thực Thần trên Thần Giới kia, sắp phải đổi người kế vị. A Ngân nghe vậy cũng há hốc miệng nhỏ, cực kỳ dễ thương, khi nàng tỉnh thần lại mới vội vã lấy tay che miệng cúi đầu xuống.
"Lý Bạch ca ngươi vất vả, hôm nay tới đây thôi. Chúng ta sẵn tiện làm bữa canh rắn bồi bổ, làm tiệc chúc mừng. Mọi người cũng nghỉ ngơi sớm, mai chúng ta còn một mục tiêu khác." Tuyết Mặc Quân vỗ vỗ tay. Một đoàn sáu người cũng bắt đầu dựng lều trại, nấu canh, nướng thịt rắn, và quan trọng là, bình phục tâm tình.