Chương 27: Ba tháng, Ngọc Tinh Hồ thay đổi
Thiên Thanh Ngưu Mãng cùng Thái Thản Cự Viên lúc này đi về phía Tuyết Mặc Quân. Hai người cùng Tiểu Vũ hỗn một chỗ, là bởi họ thích nàng. Nhưng đối với Ngọc Hậu, hai người là cực kỳ khâm phục cùng kính sợ. Những quyết định mà Ngọc Hậu đưa ra, từ trước tới nay đều chính xác. Và lần này cũng như vậy.
Thiên Thanh Ngưu Mãng hạ thấp xuống đầu trâu khổng lồ, bày tỏ thiện ý đối với Tuyết Mặc Quân, âm thanh ồm ồm trực tiếp vang vọng Tuyết Mặc Quân não hải.
"Ngươi không cần để ý tới nàng, chỉ cần làm tốt thỏa thuận là được, phía bên này Ngọc Hậu sẽ xử lý tốt. Hiện tại, chúng ta liền tận hưởng bữa tiệc này đi."
Tuyết Mặc Quân không quan trọng gật đầu. Con thỏ kia tính cách vẫn kiêu ngạo, điêu ngoa, ngang ngược như vậy, giống ý hệt tiểu thuyết. Nhưng điều này có quan hệ gì tới hắn đâu, người hắn giao lưu là Ngọc Hậu đa mưu túc trí, sáng suốt quyết đoán chứ không phải nàng. Nếu là nàng thì tốt, hắn đỡ phải tốn đầu óc cùng chất xám cho những việc ngoài nghiên cứu, đáng tiếc.
Đầu óc nghĩ loạn một hồi, tới lúc A Ngân đưa cho hắn hai cái đùi gà nướng, Tuyết Mặc Quân mới tỉnh hồn lại. Lúc này Thiên Thanh Ngưu Mãng cùng Thái Thản Cự Viên đã đang vây quanh Lý Bạch, thấy Lý Bạch vỗ vỗ tay, bèn hoan hô chia nhau con lợn nướng mật sau đó thì hồ lô cụng với vò đất, ngửa cổ tu rượu. Không khí vô cùng náo nhiệt.
Sáng hôm sau, Tuyết Mặc Quân tỉnh dậy trên nhà cây. Lúc này, Lý Bạch còn đang làm bữa sáng cho mọi người. Khi mọi người còn đang hưởng dụng bữa sáng, đột nhiên hai cái đầu lớn thò vào.
"Lý Bạch lão đệ, ngươi làm cái gì mùi thơm thế, có vẻ ngon đấy. Ngươi chia cho hai huynh đệ chúng ta một chút." Thái Thản Cự Viên cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng nuốt nước bọt ừng ực.
Tuyết Mặc Quân ngạc nhiên, cất giọng thắc mắc: "Thiên Thanh Ngưu Mãng, Thái Thản Cự Viên, hai vị đây là?"
"Tuyết Mặc Quân lão đệ gọi chúng ta Đại Minh Nhị Minh là được. Gọi thế kia lại tỏ ra chúng ta không thân thiết. Lý Bạch lão đệ chỉ nghe ngươi, ngươi mau bảo hắn phân cho chúng ta một ít à. À không, nhiều nhiều một chút, chúng ta còn phải chia cho Tiểu Vũ tỷ."
Đại Minh Nhị Minh cực kỳ quen thuộc cùng thân thiết nói với Tuyết Mặc Quân.
Tuyết Mặc Quân lúc này hiểu ra. Thì ra hai tên ăn hàng này bị Lý Bạch ca thu phục rồi có phải không. Mà hai tên ăn hàng này, đi xin đồ cũng không bỏ lỡ cơ hội làm liếm cẩu. Trong tiểu thuyết, hai tên liếm cẩu này liếm mãi liếm mãi đến cuối cùng liền mạng cũng đem ra để liếm mà kết quả cái gì cũng không có. Đúng là số phận kinh điển của liếm cẩu.
Tuyết Mặc Quân nhìn lấy hai ánh mắt mong chờ mòn mỏi kia một hồi, mới mủi lòng phân phó Lý Bạch làm thêm ba phần bữa sáng lớn nữa cho hai người đem đi.
Đại Minh cùng Nhị Minh vừa rời khỏi chân trước, chân sau Ngọc Hậu liền bước tới. Tuyết Mặc Quân thấy vậy cũng liền phân phó Lý Bạch lại đi làm bữa sáng. Nhưng cuối cùng Lý Bạch cũng được nghỉ ngơi, Ngọc Hậu lắc đầu từ chối.
"Điểm tâm thì thôi, hôm nay ta tìm tới ngươi cũng là vì công sự. Việc thu thập ba loại hồn thú, ta đã làm xong, cũng di chuyển chúng về Ngọc Tinh Hồ, hiện tại đệ cùng ta đi xem rồi bắt tay vào làm việc luôn." Ngọc Hậu nóng lòng nói chuyện.
Tuyết Mặc Quân đồng ý. Hợp tác có thành quả càng sớm, đối với bọn hắn càng tốt. Vì như vậy, bọn họ càng có lợi thế hơn khi đàm phán. Đi theo Ngọc Hậu xuống Ngọc Tinh Hồ, Tuyết Mặc Quân hỏi thăm: "Ngọc Hậu, nếu như ta muốn cải tạo lại địa hình quanh Ngọc Tinh Hồ để phù hợp với việc chăn nuôi những hồn thú kia, cũng như khiến môi trường sống phù hợp hơn với Ngọc Thố nhất tộc, ngài thấy thế nào?"
Ngọc Hậu nghe vậy mỉm cười: "Quân đệ, đệ không cần gọi ta là Ngọc Hậu, gọi ta A Nhu tỷ là được. Việc cải tạo lại địa hình, nếu như ngươi thấy cần thiết, cứ việc làm, ta sẽ không can thiệp."
Tuyết Mặc Quân hơi ngạc nhiên, mối quan hệ này hắn trèo lên có vẻ dễ dàng và nhanh chóng quá thì phải. Lắc lắc đầu, hắn đưa cho Ngọc Hậu A Nhu một xấp thư tịch, nói: "A Nhu tỷ, đây là mô hình chăn nuôi ba loại hồn thú kia lúc đầu ta lập ra. Hôm qua ta có sửa chữa một chút cho phù hợp với môi trường và địa hình tự nhiên của Ngọc Tinh Hồ, tỷ xem qua xem."
"Phù Linh Ngư nuôi ở trong Ngọc Tinh Hồ, Phá Linh Kê cùng Cương Man Trư sẽ được chia thành hai khu nuôi riêng biệt. Phân của Phá Linh Kê cùng Cương Man Trư, sẽ được thu thập làm thành phân bón phục vụ cho trồng cây đỗ cùng cà rốt. A Ngân tỷ sẽ hỗ trợ nuôi trồng hai loại thực vật này, vừa có thể cung cấp lương thực cho Ngọc Thố nhất tộc, vừa có thể làm thức ăn cho Cương Man Trư cùng Phá Linh Kê, Phù Linh Ngư. Ba loại động vật này cũng sẽ được chế biến để các hồn thú con non hay đê giai ăn được, khiến tư chất và tố chất của chúng phát triển tốt hơn. Mô hình này sẽ chiếm khoảng bốn thành diện tích Ngọc Tinh Hồ, bốn thành khác ta sẽ cải tạo thành môi trường tốt nhất cho Ngọc Thố nhất tộc sinh sống, hai thành còn lại sẽ dành cho các hồn thú khác. Nếu tỷ đồng ý, ta sẽ thực hiện cải tạo luôn."
Thấy kế hoạch cụ thể của Tuyết Mặc Quân, Ngọc Hậu than thở. Nếu như kế hoạch này hoàn thành, tất cả các con non cùng đê giai hồn thú dưới ngàn năm gần như không phải lo lắng về nguồn thức ăn dinh dưỡng, giảm bớt cực lớn tỷ lệ t·hương v·ong do t·ranh c·hấp cũng như bị hồn sư bắt g·iết. Quan trọng nhất, nếu không lo lắng về nguồn dinh dưỡng, những t·ranh c·hấp nhỏ không diễn ra, thì những t·ranh c·hấp lớn mức độ tộc quần tuyệt đối sẽ không xuất hiện.
Được sự cho phép của Ngọc Hậu, Tuyết Mặc Quân lập tức phân phối công việc. Trừ hai vị Ninh Quý Phật cùng Ninh Quý Tiên được thả về để ổn định tình hình Thất Bảo Lưu Ly Tông, những người còn lại đều có công việc bận bịu. Ninh Quý Thần trưởng lão có kinh nghiệm quản lý tông môn, liền cùng Ngọc Hậu thu thập và an bài các hồn thú trong khu vực Ngọc Tinh Hồ. Lãnh Cô Sơn trưởng lão thì cùng Đại Minh, Nhị Minh đi cải tạo địa hình. Lý Bạch bây giờ liền trở thành đầu bếp được chào mừng nhất Ngọc Tinh Hồ, địa vị cùng danh vọng của hắn giờ chắc chỉ kém Ngọc Hậu.
Ngay cả vị Tiểu Vũ kia giờ cũng phải ngoan ngoãn trước mặt hắn để ăn ngon. Hiện giờ con thỏ nhỏ này cực kỳ nghe lời, Tuyết Mặc Quân muốn nhờ vả, yêu cầu nàng làm việc gì, chỉ cần bảo Lý Bạch chuẩn bị trước một bữa ăn là được. Tiểu Vũ nàng cùng cả tộc Ngọc Thố hiện đang chuyển tổ cùng xây lại tổ, xong thì lại trồng đỗ, trồng cà rốt, theo yêu cầu của Tuyết Mặc Quân.
Còn A Ngân cùng Tuyết Mặc Quân thì lại đang mải mê trong nghiên cứu bù đắp tiên thiên bản nguyên thiếu thốn của ba loài hồn thú kia.
Mỗi người một việc, thời gian thấm thoắt trôi qua. Sau ba tháng, cả Ngọc Tinh Hồ như khoác lên một tấm áo mới. Phía Đông Ngọc Tinh Hồ giờ trở thành một trang trại mini để trồng trọt và chăn nuôi. Phía Bắc Ngọc Tinh Hồ, bên dưới cổ thụ là từng mô đất nhỏ nối tiếp nhau, là nơi ở của Ngọc Thố nhất tộc. Phía Tây Ngọc Tinh Hồ, vô số hồn thú được Ngọc Tinh Hồ che chở an ổn cư trú cùng sinh sôi. Mà phía Nam Ngọc Tinh Hồ, phía trên là nơi nấu nướng cùng tổ chức tiệc tùng, nơi tụ họp vui chơi và cũng là nơi đào tạo, chăm sóc các hồn thú ấu sinh; mà bên dưới, chính là hầm trú ẩn mà Tuyết Mặc Quân thiết kế làm nơi nghiên cứu an toàn cho bản thân.
Ba tháng qua, Tuyết Mặc Quân cũng đã hiểu thêm về Ngọc Thố tộc rất nhiều. Ngọc Thố tộc vốn là một tộc lớn tại Tinh Đấu Sâm Lâm, trong vòng tròn hung thú tu vi mười vạn năm, Ngọc Hoàng, chồng quá cố của Ngọc Hậu, Ngọc Thố nhất tộc hoàng giả, cùng là một kẻ không yếu. Thế nhưng khi thiên kiếp tới, Ngọc Hoàng chống không qua nổi, thân tử đạo tiêu. Ngọc Thố nhất tộc dưới lãnh đạo của Ngọc Hoàng, tộc phong dũng mãnh, hiếu chiến, gây thù chuốc oán khắp nơi. Nay mất đi phù hộ của một hồn thú mười vạn năm, cả tộc khắp nơi bị nhằm vào.
Giai đoạn này, Ngọc Hậu thay chồng mình nắm quyền, trả một cái giá rất lớn, mang theo toàn tộc nữ ấu cùng một số thân tín ngày trước thoát khỏi Tinh Đấu Sâm Lâm. Cho đến hiện tại, khi nhìn thấy Ngọc Tinh Hồ bây giờ, Ngọc Hậu nàng như thấy lại thời kỳ đỉnh phong đó của Ngọc Thố nhất tộc. Ngọc Thố tộc hiện tại không còn cần nắm đũng quần sinh hoạt, hạn chế sinh nở như trước. Dựa vào đầy đủ tài nguyên, ưu thế sinh nở của Ngọc Thố tộc các nàng được phát huy mạnh mẽ, quy mô tộc quần đã tăng gấp rưỡi, lượng tộc nhân có tu vi trăm năm cùng ngàn năm tăng mạnh mẽ. Ước nguyện phục hưng Ngọc Thố nhất tộc của nàng, không quá xa, ít nhất hiện tại nàng nhìn thấy được một tia hi vọng, một ánh sáng trong đêm tối, chứ không phải mịt mờ vô định như trước nữa.
Tuyết Mặc Quân dưới sự trợ giúp của Ninh Quý Thần cùng Ngọc Hậu, hai cường giả một tinh thần một thân thể toàn lực trợ giúp, đã thành công tạo dựng được một thang đo về cường độ thân thể và tinh thần trước khi đạt được cấp 70 võ hồn chân thân thuế biến. Thang đo về tinh thần là dựa trên sự chống chịu trước uy áp về tinh thần của một cường giả cấp Hồn Thánh, mỗi nâng một lần uy áp liền là một cấp trên thang đo, tổng chia mười cấp. Còn thang đo về thân thể là sự công kích tới một cường giả Hồn Thánh chỉ dùng thân thể phòng ngự, tùy theo lực chấn động tạo ra mà đánh giá được cấp độ, cũng chia làm mười cấp.
Lấy tố chất thân thể và tinh thần của Tuyết Mặc Quân, vậy mà hắn chỉ đạt tới tinh thần cấp độ 2 cùng thân thể cấp độ 4. Theo phán đoán của Tuyết Mặc Quân, nếu tu thành Thất Bảo Lung Linh Tâm, tinh thần lực của hắn cũng có thể đạt tới cấp 4. Mà dựa vào hai thang đo này, Tuyết Mặc Quân cũng tiện tay làm một thang đo nhỏ để đánh giá tư chất của người chưa giác tỉnh võ hồn, chính là cách đánh giá trên, nhưng đối tượng làm chuẩn đổi thành cấp 30 Đại Hồn Sư viên mãn.