Chương 95: Thả con tin; Mặc Phong cùng Tuyết Nhã lực uy hiếp
Sau khi chỉnh lý xong số tài liệu, đồng thời ăn một bữa cơm đầy đủ xong xuôi, Tuyết Mặc Quân thoáng nghỉ ngơi.
Hiện tại, ngay cả tu luyện hắn cũng không làm được, hồn lực của Ninh Quý Tiên đang chiếm cứ đủ các khiếu huyệt quan trọng trong cơ thể. Mặc dù hồn lực của hắn có thể điều động, nhưng mỗi khi đi qua các khiếu huyệt đó thì lại ách tắc chậm chạp.
Tuyết Mặc Quân hắn dùng hồn lực để nghiên cứu thì được, nhưng trong chiến đấu tốc độ cao thì tốt nhất không nên dùng, vì hắn có thể tự mình phế mình luôn.
Đương nhiên, ngoại trừ hồn lực ra thì tinh thần lực cùng khí huyết lực đều là hai hệ thống đem lại chiến lực lớn cho Tuyết Mặc Quân. Tuy nhiên, nếu Ninh Quý Tiên biết được, hắn không thể không đề phòng.
Tuyết Mặc Quân ngẩng đầu nhìn cấm chế xung quanh tiểu viện này. Tinh thần lực của hắn không chỉ một hai lần trùng kích, cấm chế này vẫn cực kỳ vững chắc.
Xem ra, Thất Bảo Lưu Ly Tông trước kia mặc dù hợp tác thân mật, nhưng cuối cùng là vẫn đề phòng hắn, không bộc lộ tất cả ra. Chỉ trách lúc kia hắn ngu dốt, không biết đạo lý "tâm hại người có thể không có, nhưng không thể không có tâm phòng người".
Tại trong tiểu viện này, hồn lực cùng tinh thần lực của hắn coi như phế đi, dù có dùng khí khuyết lực, hắn có thể giãy dụa bao lâu đâu.
Suy nghĩ một hồi, Tuyết Mặc Quân lại an tĩnh trở về phòng, an tĩnh nằm về giường.
Rất nhanh tới buổi chiều, thời điểm phóng thích con tin cũng tới, Tuyết Mặc Quân cũng được gọi lên.
Theo đệ tử của Thất Bảo Lưu Ly Tông dẫn đường, hắn cũng mau chóng đến nghị sự điện.
Lúc này, trong điện năm người Viên Tề cũng đã tụ tập đầy đủ. Viên Tề, Ngưu Bình, Mộ Tâm Huyền ba người từ miệng Lý Bạch cũng đã biết chuyện gì xảy ra.
Mặc dù cả ba đều bi phẫn, buồn nôn bởi hành xử của Thất Bảo Lưu Ly Tông, nhưng cũng chẳng thể làm gì.
Điều kỳ lạ là, Mộ Tâm Huyền lần này cũng an tĩnh dị thường. Lý Bạch lúc trước có chút lo lắng nàng lỗ mãng, nhưng lần này nàng thật khiến Lý Bạch bất ngờ.
Tuyết Mặc Quân đi vào, tiến về phía năm người, tới cạnh A Ngân cầm lấy tay nàng, cất giọng trấn an: "Mọi người yên tâm, ta vẫn hoàn hảo, không có vấn đề gì."
Nói xong, hắn quay sang phía Viên Tề cùng Ngưu Bình, nhẹ giọng nói tiếp: "Hai người các ngươi trước mắt chuyện quan trọng nhất là chữa thương, sau đó tu luyện. Hai ngươi các ngươi hương thân ta sẽ tìm cách cứu ra, yên tâm, nhanh thôi, không quá lâu."
Cuối cùng, hắn liếc về Mộ Tâm Huyền một chút, nhưng cũng không nói thêm gì. Tuyết Mặc Quân biết được Mộ Tâm Huyền luôn có chủ kiến. Hơn nữa, gia đình nàng là quan trong triều, những chuyện thế này, nàng hẳn được nghe qua rất nhiều mới đúng, cũng không cần tới phiên hắn thuyết giáo.
Mà cũng đích thực như vậy, Mộ Tâm Huyền nội tâm lúc này cũng vô cùng trầm tĩnh. Nàng tại các bậc cha chú trong miệng, nghe qua vô số trường hợp biến động trong hoàng thất. Ngay gần nhất đây thôi, Tuyết Dạ hoàng đế đảo chính, triều đình biến thiên, phải nói là cả Thiên Đấu đế quốc thiên đều phải lật một lần.
Ngay cả Mộ gia của nàng, cũng từ phong quang Tử Tước, quyền lực cực lớn, nay cũng chỉ còn tiêu điều, rơi xuống Hầu Tước chức, người nắm quyền cũng bị gọt đi gần hết.
Tất cả những thứ này, đều là nàng từ miệng người khác nghe được, nhưng bây giờ trải qua, là chính nàng kinh nghiệm. Đây đối với nàng, cũng là một lần tẩy lễ trưởng thành, tâm tính cũng thay đổi rất lớn.
Ngược lại, Tuyết Mặc Quân thấy nàng trầm mặc vậy còn có chút lo lắng, thì thầm vào tai Lý Bạch để hắn để ý nàng một chút, sau đó liền bị Thất Bảo Lưu Ly Tông đệ tử áp tới bên cạnh Ninh Quý Tiên.
Ninh Quý Tiên lúc này nhìn thấy người đã tụ họp đủ, liền dẫn đầu xuất phát: "Đi thôi."
...
Phía ngoài cửa Thất Bảo Lưu Ly Tông, Mặc Phong cùng Tuyết Nhã huy động nhân thủ tập trung tại đây từ rất sớm. Lúc hai người nghe được tin tức truyền về, hai người còn không tin tưởng được Thất Bảo Lưu Ly Tông lại dám làm như vậy. Nhưng sau khi phái người điều tra cặn kẽ, hai người mới biết được nguyên nhân, Thất Bảo Lưu Ly Tông làm như vậy là có lực lượng từ Thất Sát Tông chống đỡ.
Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng không che giấu tin tức cùng Thất Sát Tông kết minh. Bọn hắn thậm chí muốn tuyên dương mạnh hơn, để người người đều biết, Thất Sát Tông phụ thuộc vào Thất Bảo Lưu Ly Tông. Mục đích không đơn thuần chỉ là chấn nh·iếp các thế lực, mà còn là muốn dễ dàng hơn mời chào các thế lực khác phụ thuộc. Dù gì Thất Bảo Lưu Ly Tông dòng chính đều là phụ trợ hệ hồn sư, thế lực phụ thuộc càng nhiều, an toàn càng là đầy đủ.
Còn về để cho các thế lực khác kiêng kị cùng bất mãn, Thất Bảo Lưu Ly Tông vẫn có một bộ. Đối với các tông môn mạnh mẽ hơn, như Hạo Thiên Tông cùng Lam Điện Phách Vương Long Tông, bọn hắn liền không cần mặt mũi đi liếm. Đối với hai đại đế quốc, bọn hắn liền trao đổi lợi ích, hai đại đế quốc cũng vô cùng hài lòng.
Còn về phía Võ Hồn Điện, Thất Bảo Lưu Ly Tông hoàn toàn không quan tâm bọn hắn nghĩ thế nào. Dù gì Võ Hồn Điện cũng là thế lực độc lập, từ trước tới nay không quấn vào các tông môn phân tranh. Võ Hồn Điện từ trước tới nay tôn chỉ, cũng chỉ là chèn ép, trấn áp tà hồn sư, đồng thời mở rộng hồn sư số lượng.
Hơn nữa, từ khi Võ Hồn Điện để cho đủ loại bình dân có thể tu luyện hồn lực, trở thành hồn sư, x·âm p·hạm lợi ích của tất cả các thế lực, Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng Võ Hồn Điện đứng ở hai bên trận doanh, không cần thiết có giao thiệp.
Nếu không phải Võ Hồn Điện chỉ chèn ép tà hồn sư, không có cử động gì khác, lại thêm Thiên Sứ nhất mạch cường đại, các phương thế lực đều muốn liên thủ diệt đi Võ Hồn Điện.
Vợ chồng Mặc Phong, Tuyết Nhã nhìn thế cục rất chuẩn, vì vậy hôm nay hai người kéo người tới, cũng chỉ là muốn cảnh cáo Thất Bảo Lưu Ly Tông mà thôi, cũng không muốn thực động thủ. Dù sao Thất Sát Tông, là một đám người điên không s·ợ c·hết.
Ninh Quý Tiên dẫn theo mấy người Tuyết Mặc Quân xuất hiện, liếc thấy một đoàn hồn sư, dường như là q·uân đ·ội tập kết trước cửa tông môn nhà mình, cười lạnh: "Tiểu công chúa, tiểu Tể Tướng, hai người các ngươi đây là muốn công phá Thất Bảo Lưu Ly Tông ta sao?"
Mặc Phong bước lên, ngắt lời hắn: "Đừng nói nhảm, đám hài tử đâu?"
Ninh Quý Tiên thấy vậy cũng mất hứng, vẫy vẫy tay. Đám người Viên Tề từ phía sau được đưa lên, Ninh Quý Tiên khẽ ra lệnh: "Thả bọn họ ra đi."
Nghe thấy lời của hắn, một đám đệ tử Thất Bảo Lưu Ly Tông liền đẩy đám người Lý Bạch, Viên Tề ra ngoài. Mấy người cũng được nhân thủ của Mặc Phong, Tuyết Nhã tiếp được.
Tuyết Nhã kiểm tra mấy người một chút, thấy không có gì dị thường bèn đối với Mặc Phong gật đầu. Người sau thấy vậy, an tâm quay sang nhìn Ninh Quý Tiên, lạnh lùng hỏi: "Con ta đâu?"
Ninh Quý Tiên mặt già khẽ cười nhẹ: "Yên tâm, con của ngươi là chúng ta Thất Bảo Lưu Ly Tông cung phụng, đương nhiên sẽ có đãi ngộ của cung phụng, sẽ không xảy ra chuyện gì. Hiện tại hắn đang chấp hành nhiệm vụ đặc biệt của tông môn, sau khi xong xuôi, sẽ có thể quay về với các ngươi."
Mặc Phong nghe vậy, cũng không tức giận, chỉ cần đảm bảo hiện tại Tuyết Mặc Quân không xảy ra bất trắc gì là được.
Dù vậy, hắn vẫn quát lớn: "Lão thất phu, con ta có mệnh hệ gì, ngươi biết hậu quả?"
Ninh Quý Tiên khinh thường cười cười, một tên Hồn Thánh, lại thêm Tuyết Nhã cũng thành Hồn Thánh nữa thì sao, có làm được chuyện gì.
Thất Bảo Lưu Ly Tông, tự thân cũng có năm sáu vị Hồn Thánh, một vị Hồn Đấu La, nay có Thất Sát Tông phụ thuộc, Hồn Đấu La có thể nói tăng thành bốn (Thất Sát Tông có một vị Hồn Đấu La, là phụ thân của Trần Tâm, cùng với hai tên trưởng lão bị Thất Sát chi ý phản phệ mất thần chí) Hồn Thánh càng là phá mười, sao phải sợ hai tên Hồn Thánh.
Mặc Phong nhìn thấy thần sắc của Ninh Quý Tiên, không nói không rằng thi triển võ hồn, khí thế tăng mạnh.
Ninh Quý Tiên thấy vậy nhíu mày, khó hiểu quát: "Mặc Phong, ngươi muốn làm gì? Không quan tâm ngươi nhi tử sinh tử hay sao?"
Mặc Phong cũng không trả lời, khí thế quanh người càng phồng lên mạnh hơn một chút. Sau đó, quanh người hắn hồn hoàn lần lượt hiện ra, hoàng hoàng tử tử tử hắc hắc xích. Cho tới khi hồn hoàn cuối cùng màu đỏ xuất hiện, Mặc Phong khí thế đã lên tới mức khủng bố.
Vô số đệ tử Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng thủ hạ của Mặc Phong Tuyết Nhã không chịu nổi, thi nhau quỳ xuống cùng nằm rạp đất.
Mà lúc này Ninh Quý Tiên trợn cả mắt lên, không thể tin tưởng thì thào: "Làm sao có thể, làm sao có thể. Ngươi mới chỉ có gần bốn mươi, đã có thể đột phá lên Hồn Đấu La, hơn nữa lại có thể có mười vạn năm hồn hoàn. Không có khả năng."
Không đợi Ninh Quý Tiên thoát khỏi kh·iếp sợ, phía bên kia, Tuyết Nhã cũng phóng thích tự thân võ hồn cùng hồn hoàn, hoàng hoàng tử tử hắc hắc xích, tám hoàn đều hiện.
Hai vợ chồng song trọng Hồn Đấu La khí tức uy áp khiến tất cả mọi người tại đây đều nghẹt thở.
Ninh Quý Tiên lúc này đã không còn giật mình hay kinh hoảng nữa, mà là c·hết lặng.
Tuyết Nhã còn nhỏ hơn Mặc Phong mấy tuổi, lúc này cũng đã thành Hồn Đấu La, hơn nữa nàng cũng có một hồn hoàn màu đỏ. Cái thế đạo này, cái thế đạo này,... Ninh Quý Tiên hoàn toàn không nghĩ được thêm gì nữa.
Vốn là nghĩ thu được Thất Sát Tông lực lượng, có thể thoải mái tung hoành, chỉ cần tránh mặt Hạo Thiên Tông cùng Lam Điện Phách Vương Long Tông là được. Thế nhưng chưa đắc ý được mấy ngày, Tuyết Nhã, Mặc Phong vợ chồng lại bị chính mình mời đến tận cửa để tát chính mình.
Ninh Quý Tiên còn chưa kịp hồi thần, hai người đã kéo quân rời đi, chỉ bỏ lại một câu tràn ngập tính uy h·iếp.
"Lão thất phu, con ta chỉ cần có bất kỳ thương tổn gì, Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng không thể yên ổn đâu."